Sau Khi Xuyên Sách, Tôi Với Cha Của Vai Ác HE Rồi - Chương 63

Cập nhật lúc: 2025-11-13 03:05:42
Lượt xem: 4

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Một giây, hai giây, ba giây.

Thế giới dường như ngừng , trong khí chỉ còn thở của hai .

Nụ hôn nhẹ nhàng lùi . Trần Mặc cuối cùng cũng lấy lý trí từ khoảnh khắc trống rỗng: “Ngụy Triết, cái tên …” Sao thể đột nhiên hôn em? còn xong, một nụ hôn khác ập đến.

Lần , nụ hôn của Ngụy Triết vội vã và nóng bỏng. Anh l.i.ế.m môi Trần Mặc, nhưng vì quá ngây ngô, khi hôn sâu hơn một chút, lỡ chạm răng của Trần Mặc.

Ngụy Triết lùi .

“….” Sau phút chốc rung động, Trần Mặc sững sờ, “ha ha” hai tiếng. Chỉ hai tiếng đó thôi, vốn định to, nhưng Ngụy Triết dùng tay bịt miệng .

Ngụy Triết ghé sát tai , khẽ c.ắ.n vành tai , hổ bực bội, giọng khàn khàn nén d.ụ.c vọng thể giải tỏa: “Cười nữa là ăn em đấy!”

Đầu óc Trần Mặc “ong” lên một tiếng, mặt nóng bừng như lửa, dám nhúc nhích.

Ngụy Triết ôm lấy Trần Mặc, thở dài một tiếng, : “Ngốc ạ, ngủ !”

Màn đêm trăng, bóng cây lờ mờ. Cùng với tiếng gió xào xạc ngoài cửa sổ, hai chìm giấc mơ .

Sáng sớm, Trần Mặc tỉnh giấc, phát hiện đang trong vòng tay Ngụy Triết, đầu gối lên vai . Cậu chút mơ màng chớp mắt, bỗng nhiên nhận , và Ngụy Triết ở bên , trở thành một cặp đôi. Thế là tim rung động, nhẹ nhàng cử động tay trái, chống nửa dậy, Ngụy Triết từ cao.

Chỉ thấy Ngụy Triết đang ngủ ngon lành, khuôn mặt tuấn tú mang theo nụ nhẹ, đang mơ thấy điều gì . Trần Mặc từ từ cúi xuống, đặt một nụ hôn dịu dàng lên trán . Nếu hỏi thế nào là hạnh phúc, lẽ chính là khi sáng thức dậy, phát hiện thích đang ngay bên cạnh .

Sau , mỗi ngày đều sẽ như thế ?

Tất cả học sinh trường Tam Trung đều , sáng thứ Hai, tại con hẻm Tam Cương đối diện trường, xảy một vụ ẩu đả rùng rợn. Mà hai nhân vật chính trong sự kiện chính là Trần Mặc và Ngụy Triết lớp 11A12.

Ngụy Triết phớt lờ giáo viên, công khai rời khỏi buổi chào cờ, đối đầu với bảo vệ cổng trường, trèo tường ngoài, cuối cùng ở hẻm Tam Cương cứu lấy Trần Mặc đang đ.á.n.h đến gần c.h.ế.t.

Nghe đồn Ngụy Triết như ma quỷ nhập hồn, một đ.á.n.h sáu , đá gãy sườn đối phương, đ.á.n.h nát đầu, c.h.é.m đứt tay, con hẻm Tam Cương m.á.u chảy thành sông, như địa ngục trần gian.

“Vậy trong mắt các bạn học, còn là nữa ?” Đây là câu đầu tiên Trần Mặc với Ngụy Triết khi tin đồn, tất nhiên, Ngụy Triết chút khách khí mà đ.á.n.h một cái đầu.

Từ một “đại ca” mới nổi, Ngụy Triết thăng cấp thành phi nhân loại, chỉ trong vài ngày ngắn ngủi trở thành nhân vật ai ai cũng trong trường. Chuyện trong lịch sử Tam Trung là điều từng . Tam Trung nhiều nổi tiếng, nhưng trong một ngôi trường rộng lớn như , thường sẽ một vài học sinh chỉ tên mà mặt. Ngụy Triết thể khiến hơn một ngàn học sinh trong trường đều ghi nhớ khuôn mặt của , quả thực là “tiền vô cổ nhân, hậu vô lai giả.”

Chiều thứ Bảy, nửa ngày cuối cùng của hội thao.

“Ngụy Triết! Nhìn kìa, là Ngụy Triết lớp 11A12! Cậu về phía đường chạy kìa!”

“Nghe chạy bền của ghê lắm! theo thấy, dù chạy giỏi, thì cũng ai dám thắng . Chẳng thằng Lâm Chiếu đ.á.n.h lúc tránh tất cả các môn câu tham gia , thà c.h.ế.t cũng dám cùng đội với .”

“Giờ thì ai dám chọc . Thứ Hai chuyện kinh khủng như thế, mà trường đến giờ còn năng gì!”

, nghi ngờ kể cả băm hiệu trưởng , bên sở giáo d.ụ.c cũng sẽ hó hé một tiếng.”

Trần Mặc tay trái ôm áo khoác của Ngụy Triết, cổ đeo thẻ phóng viên mượn từ ban truyền thông, xuống từ cầu thang bên khán đài chính. Ngồi bậc thang bên , lẽ là một đám học sinh lớp 12, đang ríu rít bàn tán về Ngụy Triết.

Mặt Trần Mặc đầy vạch đen.

Nói đến hiện tại, trong trường, những sợ Ngụy Triết chắc chỉ vài học sinh cá biệt của lớp 11A12  bọn họ, mà “vài học sinh cá biệt” , tính tính cũng quá mười . Thậm chí ngay cả chú ch.ó nhỏ ở căng tin thấy Ngụy Triết cũng kẹp chặt đuôi mà chạy trốn. Theo lời La Chí Cường, đó là bởi vì Ngụy Triết dính máu, sát khí tiềm ẩn giải phóng, cuối cùng thể che giấu, cho nên những loài động vật nhạy cảm mới cảm thấy sợ hãi.

Trần Mặc thực sự đ.ấ.m cho La Chí Cường một trận để thế nào là sát khí thực sự.

Nói tóm , hiện tại Ngụy Triết ở Tam Trung gặp trốn, quỷ gặp quỷ sầu. Danh tiếng của còn tệ hơn một chút so với thời còn ở Nhất Trung.

Trần Mặc đau đầu.

Ngụy Triết thì cả. À mà, vốn dĩ luôn thờ ơ với thứ.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/sau-khi-xuyen-sach-toi-voi-cha-cua-vai-ac-he-roi-zfky/chuong-63.html.]

“Ê, qua là Trần Mặc đúng ?”

, chính là , tay còn băng bó kìa!”

“Đẹp trai quá! Đẹp trai như Ngụy Triết! Nghe Ngụy Triết đ.á.n.h là vì . Xong , đang tưởng tượng một câu chuyện tình sâu đậm, lãng mạn đây!”

“Mày điên !”

“Tao nghiêm túc mà! Nói thật, mày thấy hai họ cạnh đặc biệt đôi ? Vì tình yêu mà bốc đồng, tao thấy Ngụy Triết cũng đáng sợ lắm.”

“Hết chịu nổi với cái loại hủ nữ như mày!”

Trần Mặc một mạch chạy về phía điểm thi đấu của Ngụy Triết, những lời bàn tán của các chị lớp 12 bậc thang lưng thì thấy một câu nào.

Lớp 11A12 hai học sinh tham gia chạy 1000m nam. Một là Ngụy Triết, còn là tổ trưởng thể d.ụ.c Thẩm Húc.

Khi Trần Mặc đến nơi, tiếng s.ú.n.g hiệu vang lên. Trần Mặc thấy Ngụy Triết ở làn ngoài cùng, lao vọt . Tiếp theo, tiếng cổ vũ từ các lớp vang lên .

Trần Mặc một tay cầm hai chai nước suối, theo.

Sau một vòng, Ngụy Triết dẫn xa. Mồ hôi chảy dài má, theo cổ xuống . Trần Mặc dùng tay trái vặn nắp một chai nước suối, ngoài đường chạy, đưa cho Ngụy Triết khi chạy ngang qua. Ngụy Triết chạy “lộc cộc lộc cộc” uống vài ngụm lớn, tiện tay ném chai nước, đầu liếc Trần Mặc một cái.

Trần Mặc vặn nắp một chai nước suối khác, chuẩn đưa cho Thẩm Húc, đang chạy ở vị trí thứ năm, sắp đến chỗ . Ánh mắt của dán chặt Thẩm Húc.

Sau đó, một cảnh tượng khó tin xảy .

Ngụy Triết đang chạy ở vị trí thứ nhất bỗng nhiên khựng , đột ngột , chạy ngược .

Cô tổ trưởng học tập với mái tóc ngắn cắt gọn, đang ở khu vực nhảy cao chuẩn tham gia thi đấu nhảy cao nữ, lúc thấy cảnh , mắt trợn tròn, lập tức la lớn: “Ngụy Triết! Cậu ?!”

Ngay cả thầy giáo ghi nhận thành tích nhảy cao cũng ngẩng đầu lên.

Họ đối diện , Ngụy Triết vốn dĩ đang dẫn đầu xa, vòng qua thứ hai, thứ ba phía , mặt Trần Mặc.

Trần Mặc như thấy ma: “Ngụy Triết, đến nỗi như thế chứ…”

Ngụy Triết giật lấy chai nước trong tay Trần Mặc, ngửa đầu uống một ngụm, đó nhét chai nước tay Trần Mặc, lạnh lùng liếc một cái, tiếp tục chạy về phía .

Tất cả những mặt tại đó, ai nấy đều nghẹn họng.

Một lặng, đó là một tràng ồ lên.

“ Vãi! Ngụy Triết ý gì ?”

“Nước trong tay Trần Mặc thể cho khác uống, chỉ thể cho uống thôi ?”

Mọi .

“Họ sẽ … thật sự là…?”

Khóe miệng Trần Mặc giật giật, chai nước trong tay run lên, suýt nữa thì rơi xuống đất.

Thẩm Húc chạy ngang qua Trần Mặc, đầu chai nước trong tay một cách ai oán.

Ngụy Triết, đang bỏ phía , giống như một cơn gió, chạy như bay, chỉ trong chốc lát vượt qua một đối thủ. Tốc độ quá nhanh! Gần như tất cả ánh mắt đều tập trung . “Oa!” Tiếng kinh hô đồng loạt vang lên.

Tiếp đó, vượt qua một đối thủ nữa.

“Oa!” Lại một tiếng kinh hô khác.

Ngụy Triết trở thành dẫn đầu. Anh lấy tốc độ cực nhanh lao về đích.

Trần Mặc nắm chặt chai nước trong tay, dốc miệng uống một ngụm, chằm chằm về phía Ngụy Triết, về phía . Nghiến răng, thầm nghĩ: “Đồ hũ dấm chua, c.h.ế.t chắc !”

Loading...