Sau Khi Xuyên Sách, Mỗi Ngày Tôi Đều Công Lược Nam Chính - Chương 90.2
Cập nhật lúc: 2024-09-28 19:40:14
Lượt xem: 30
Cô ấy có một ngăn kéo đầy poster và ảnh.
Tim của Lục Ninh Hân lúc này như sắp nhảy ra khỏi lồng ngực. Cô nhìn chàng trai đối diện, miệng không nói lời nào, nhưng lại không giấu nổi sự phấn khích trên gương mặt.
Mộ Hoan cong môi cười, nâng ly rượu lên, áp sát vào tai cô ấy rồi dùng giọng quyến rũ nói: “Đừng gây ồn ào, uống ly rượu này rồi thì đây sẽ là bí mật giữa hai chúng ta.”
"Được." Lục Ninh Hân cầm ly rượu lên uống một hơi như bị điều khiển. Diệp Hiểu Điềm và người đàn ông kia đều sửng sốt.
Sau khi uống hết ly rượu đầu tiên, Mộ Hoan rót cho cô ấy một ly nữa. Hai người cứ vậy ngồi trò chuyện rất vui vẻ.
Diệp Hiểu Điềm và người còn lại như bị hai người kia quên mất sự tồn tại, một lúc sau cũng biết ý mà ra chỗ khác khiêu vũ, để không gian riêng tư lại cho hai người họ.
Mộ Hoan nhíu mày nhìn chằm chằm Lục Ninh Hân, khẽ mỉm cười: “Người đẹp, em đã biết tôi rồi vậy mà tên của em tôi còn chưa biết nữa. Như vậy không phải là có chút bất công sao?”
Điều Lục Ninh Hân thích nhất là nụ cười của Mộ Hoan. Đôi mắt phượng cùng con ngươi màu hổ phách khiến nụ cười của anh ấy làm mê đắm lòng người.
Trước đây khi lần đầu tiên cô ấy nhìn thấy đôi mắt của anh ấy trên tạp chí thì bị thu hút ngay lập tức. Từ đó cô ấy đã u mê không lối thoát.
"Lục Ninh Hân, Lục trong lục địa, Ninh trong ninh tĩnh, Hân trong hân hân hướng vinh." Lục Ninh Hân tự giới thiệu và đưa tay ra: "Chào anh, thần tượng của tôi."
"Hóa ra em là fan của tôi, chẳng trách lúc nãy lại phản ứng dữ dội như vậy." Mộ Hoan khẽ mỉm cười, đưa tay bắt tay với cô ấy: "Thật hiếm khi bị một ai đó nhận ra lúc tôi ăn mặc như thế này, xem ra em là fan ruột rồi."
Lục Ninh Hân đỏ mặt, xấu hổ nói về chuyện cô ấy ngủ trên gối có in ảnh của anh ấy..
"Vậy thần tượng, anh có thể ký tên cho tôi được không?" Lục Ninh Hân mạnh dạn hỏi.
"Đương nhiên rồi, rất vui được phục vụ người đẹp. Em muốn tôi ký chỗ nào?"
Mộ Hoan lấy một cây bút từ trong túi áo ra, đây là thói quen mà anh ấy đã hình thành qua nhiều năm hoạt động.
Lục Ninh Hân không mang theo giấy bút gì cả, nhìn trên người một lúc rồi cuối cùng quay lưng về phía anh: “Ký ở đây đi.”
Mộ Hoan cười: “Trên quần áo?”
"Đúng rồi." Lục Ninh Hân gật đầu.
“Được.” Anh ấy viết ẽ vài nét trên áo Lục Ninh Hân.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/sau-khi-xuyen-sach-moi-ngay-toi-deu-cong-luoc-nam-chinh/chuong-90-2.html.]
“Xong rồi.” Mộ Hoan cất cây bút vào túi.
“Bộ đồ này chắc phải giữ cho kỹ, không dám giặt nữa” Lục Ninh Hân rất hào hứng.
Đây là lần đầu tiên cô ấy nhận được chữ ký của Mộ Hoan.
Quả thực là chữ ký do chính tay anh ấy viết có ý nghĩa hơn nhiều.
Hai người uống thêm mấy ly rượu nữa, Lục Ninh Tân hơi say, cô ấy trở nên mạnh dạn hơn, bắt đầu nói chuyện một cách thoải mái.
"Thần tượng, sao anh lại đến quán bar vậy? Không sợ sếp và quản lý của anh không cho phép hả? Nghệ sĩ các anh không phải là người kín đáo nhất sao? Nếu bị phóng viên chụp ảnh thì sẽ rắc rối lắm."
Mộ Hoan nhìn khuôn mặt đỏ bừng của Lục Ninh Hân, cong môi cười và nói: "Đương nhiên là không rồi. Người mà em vừa nhìn thấy lúc nãy là sếp của tôi, anh ấy cũng ở đây"
Lục Ninh Hân xua tay, cười nói: "Đừng lừa tôi, sếp của anh là Trình tổng, anh ấy sao mà có thể ở đây được?"
“Trình tổng là thánh nhân hay sao? Không biết uống rượu ăn chơi hả?” Mộ Hoan đến gần cô ấy: “Anh ấy vừa đi vệ sinh, sẽ quay lại ngay.”
Cái gì?
Trình gia đi vệ sinh?
Lục Ninh Hân chợt tỉnh rượu: Liệu anh ấy và Niệm Niệm có gặp nhau ở ngoài không?
Cô quay đầu nhìn chỗ ngồi của mình, quả nhiên Lăng Niệm Niệm vẫn chưa quay lại.
Không xong rồi!
Lục Ninh Hân lo lắng đứng dậy: “Xin lỗi, tôi cũng phải đi vệ sinh.”
Mộ Hoan đứng dậy, đưa tay đỡ cô ấy: “Tôi đi cùng em nhé?”
Lục Ninh Hân liên tục xua tay: “Không, không, tôi sẽ quay lại ngay.”
Cảm giác như có gì đó không ổn!