Sau Khi Xuyên Sách, Mỗi Ngày Tôi Đều Công Lược Nam Chính - Chương 87: Thế giới của hai người
Cập nhật lúc: 2024-09-26 22:18:19
Lượt xem: 20
"Niệm Niệm, cô dọn dẹp xong thì chúng ta xuống dưới đi ăn nhé."
"Được."
Lăng Niệm Niệm quay lại chỗ ngồi, sau đó cô mới nhớ ra điện thoại di động còn để ở trên ghế, quên cầm theo.
Có một số tin nhắn WeChat và cuộc gọi nhỡ.
Cô đang lướt xem thì đột nhiên có một tin nhắn mới của Trì Hâm Viễn gửi tới.
[Trì Hâm Viễn: Niệm Niệm, cậu vẫn chưa tan làm à? Tôi đang đợi cậu ở dưới công ty đây.]
Trì Hâm Viễn vẫn đang đợi ở dưới, cô tan làm đã hơn một tiếng rồi. Chẳng lẽ anh ấy đã đợi rất lâu rồi sao?
Cô lập tức mở điện thoại ra xem và thấy hôm nay Trì Hâm Viễn đã gửi cho cô rất nhiều tin nhắn.
Khoảng 3 giờ chiều, anh ấy gửi tin nhắn tới, nói nếu không trả lời tin nhắn thì anh ấy sẽ đến thẳng công ty.
Đến 5 giờ 40 phút, anh ấy lại gửi một tin nhắn khác nói rằng đã tới dưới công ty của cô.
Hôm nay bận rộn quá nên cô quên luôn việc đọc tin nhắn.
Nhưng cô đã lỡ đồng ý ăn tối với Mục Trì Tiện rồi, giờ phải làm sao đây?
Lăng Niệm Niệm khó xử nhìn chằm chằm đoạn tin nhắn WeChat kia, đăm chiêu một hồi lâu vẫn không biết phải nói gì.
Chuông điện thoại đột nhiên reo lên, là Trì Hâm Viễn gọi.
"Hâm Viễn, xin lỗi cậu, hôm nay tôi bận quá nên không đọc tin nhắn của cậu được. Tôi thực sự không cố ý không trả lời tin nhắn đâu." Lăng Niệm Niệm trả lời câu hỏi và giải thích bằng giọng khàn khàn.
Trì Hâm Viễn liền cười rồi cất giọng nói ấm áp như nắng mùa đông: “Không cần xin lỗi đâu, tôi lo lắng cho cậu thôi. Cậu tan làm rồi à? Xuống dưới đi, tôi đưa cậu đi ăn đồ ngon, đảm bảo sẽ khiến cậu quên luôn mệt mỏi.”
Giọng nói dịu dàng của anh ấy khiến người ta không nỡ từ chối.
Lăng Niệm Niệm do dự vài giây rồi nói: "Vậy tôi dẫn theo một người nữa có được không?"
"Hả?" Trì Hâm Viễn có chút khó hiểu.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/sau-khi-xuyen-sach-moi-ngay-toi-deu-cong-luoc-nam-chinh/chuong-87-the-gioi-cua-hai-nguoi.html.]
"Là Ninh Hân hả?"
Tuy chỉ muốn ăn tối với một mình Lăng Niệm Niệm nhưng nếu họ là một người quen thì anh ấy cũng có thể tạm chấp nhận, hơn nữa anh ấy cũng tự biết được rằng Lăng Niệm Niệm chỉ coi mình là bạn bè.
"Không, là sếp của tôi. Lúc chiều tôi làm báo cáo với anh ấy, sau đó chúng tôi có hẹn là tối nay sẽ đi ăn cùng nhau, nhưng bây giờ cậu lại đang đợi tôi. Cho nên..."
Mục Trì Tiện đang định tới gọi cô , nhưng đã vô tình nghe thấy cuộc trò chuyện giữa cô và người trong điện thoại nên lại quay người rời đi.
Lúc Lăng Niệm Niệm cúp điện thoại, Mục Trì Tiện đã quay lại chỗ ngồi, cầm túi lên: "Xin lỗi Niệm Niệm, tôi có chút việc ở nhà phải làm, tôi về trước đây, hôm khác ăn tối nhé.”
“Ồ, vậy cũng được.”
Lăng Niệm Niệm bỗng thở phào nhẹ nhõm. Mặc dù Trì Hâm Viễn để cô dẫn theo Mục lão sư đến đó, nhưng kỳ thực hai người xa lạ ngồi ăn tối cùng nhau sẽ không có quá nhiều chủ đề để nói chuyện.
"Hâm Viễn, tôi tới rồi, bắt cậu phải chờ lâu quá." Lăng Niệm Niệm mỉm cười bước tới trước mặt anh ấy.
Dáng người Trì Hâm Viễn cao ráo, tuấn tú trong bộ vest trắng mỉm cười dịu dàng chào đón cô.
"Sếp của cậu đâu?" Trì Hân Viễn nhìn về phía sau nhưng không thấy ai.
"À, anh ấy có việc về nhà rồi."
Xem ra còn biết điều!
Trì Hâm Viễn mỉm cười mở cửa xe: "Vậy hôm nay là thế giới của hai chúng ta. Lăng đại tiểu thư, mời lên xe."
"Haha, Hâm Viễn, đây là thế giới của hai chúng ta sao?" Lăng Niệm Niệm lên xe, vừa thắt dây an toàn vừa cười hỏi.
“Giỡn chút thôi. Cậu không hiểu sao?”
Sau khi lên xe Trì Hâm Viễn đạp ga và nói: "Ngồi cho vững, xuất phát đây."
Chiếc Land Rover lao vút đi trên những con phố sáng đèn…