Sau Khi Xuyên Sách, Mỗi Ngày Tôi Đều Công Lược Nam Chính - Chương 52: Đột nhiên có tin nhắn
Cập nhật lúc: 2024-09-08 20:14:55
Lượt xem: 54
Vừa vào trong phòng, quần áo Lăng Niệm Niệm còn chưa kịp cởi thì âm thanh quen thuộc như máy móc đã vang lên:
[Hoàn thành nhiệm vụ +5 điểm, chức năng ẩn giấu thêm điểm +1, độ hảo cảm trước mắt là 30 điểm. Cô cách sự thành công gần hơn rồi, tiếp tục cố gắng nha!]
[Lúc trước khi tôi vượt qua 20 điểm đã được cộng điểm ẩn giấu rồi mà, giờ vẫn được à?]
[Ừ! Chức năng này một khi mở ra sẽ không tự động thu hồi, cho đến khi kích hoạt chức năng mới thi nó mới biến mất, ký chủ phải biết quý trọng đấy nha.]
[Vậy làm thế nào để kích hoạt một chức năng mới?]
[Thiên cơ không thể tiết lộ.]
[Xì, mỗi lần hỏi đến vấn đề mấu chốt thì toàn nói như vậy, anh có thể đổi lời thoại mới không?]
Cô không ngờ hôm nay còn được cộng điểm ẩn giấu, rõ ràng là chính cô cầu anh đưa về nhà, anh còn chưa đồng ý đã kéo tay anh…
Chờ một chút, chẳng lẽ là bởi vì có tiếp xúc thân mật nên mới được thêm điểm?
Không đúng không đúng, anh không thể như vậy.
Chắc là do xe phanh gấp dọa cô sợ, anh thấy áy náy nên mới cộng thêm điểm nhỉ?
Chắc chắn là như vậy.
Nghĩ tới đây, Lăng Niệm Niệm cảm thấy có chút nhụt chí, chẳng lẽ tiếp theo cô cũng phải làm chút khổ nhục kế để được đồng tình à?
Vậy có gì khác so với trà xanh Lăng Sương Sương kia đâu!
Không được, cô không muốn làm mấy trò mèo đó, muốn lấp điểm thì phải dùng bản lĩnh thật sự.
[Trì Hâm Viễn.]
Đang nghĩ ngợi thì di động của Lăng Niệm Niệm vang lên.
[Niệm Niệm, về đến nhà chưa? Vừa rồi ngại quá, tôi sợ Trình Dục Minh hiểu lầm nên đi trước. Sau đó là Dục Minh đưa cô về nhà ư?]
Lăng Niệm Niệm cười thầm trong lòng: May mà cậu thức thời, không chủ động đưa tôi về nhà, nếu không thì tôi thật sự không biết nên mở miệng thế nào để Trình Dục Minh đưa về.
[Lăng Niệm Niệm: Hâm Viễn, không sao đâu, tôi hiểu. Dục Minh đưa tôi về nhà rồi, cậu yên tâm đi. Tôi biết rất nhiều nhà hàng có món ngon, lần sau tôi lại dẫn cậu đi, cam đoan bao ăn bao uống. Thật lòng thật ý.]
[Trì Hâm Viễn: Được, không thành vấn đề. Tuy nhiên cứ để cậu mời nhiều không tốt, lần sau để tôi mời đi. Không được cướp.JPG]
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/sau-khi-xuyen-sach-moi-ngay-toi-deu-cong-luoc-nam-chinh/chuong-52-dot-nhien-co-tin-nhan.html.]
[Lăng Niệm Niệm: Một lời đã định. Tay nhỏ kéo móc. JPG]
[Trì Hâm Viễn: Muộn rồi, tôi ngủ đây, cậu ngủ ngon nhé.]
[Lăng Niệm Niệm: Ngủ ngon.]
Kết thúc cuộc nói chuyện phiếm với Trì Hâm Viễn, Lăng Niệm Niệm trở về giao diện wechat thì thấy tin nhắn của Trình Dục Minh, người duy nhất được nguyên chủ đặt lên đỉnh.
Cuộc đối thoại cuối cùng là tuần trước
Sau khi cô xuyên qua thì chưa từng nhắn với anh một câu nào.
Hay là nhắn tin hỏi anh về nhà chưa?
Nhưng anh không thích bị người khác quấy rầy, làm như vậy có bị trừ độ hảo cảm không nhỉ?
Tay Lăng Niệm Niệm vẫn dừng lại ở hộp thoại, cô gõ năm chữ nhưng lại chậm chạp không dám ấn nút gửi.
Đúng lúc cô đang định rời khỏi giao diện trò chuyện, đối phương lại gửi tin nhắn: [Có việc?]
Lăng Niệm Niệm bị dọa run tay, điện thoại thiếu chút nữa rơi xuống đất.
Làm sao anh biết cô có điều muốn nói?
Lăng Niệm Niệm hít sâu một hơi rồi xóa năm chữ vừa mới nhập đi, sau đó gõ một hàng chữ mới rồi gửi.
[Lăng Niệm Niệm: Cũng không có chuyện gì, chỉ là muốn hỏi anh về đến nhà chưa?]
Vài giây sau.
[Trình Dục Minh: Vừa về đến.]
Lăng Niệm Niệm mỉm cười, may mà anh không bài xích tin nhắn của cô.
[Lăng Niệm Niệm: Vậy là tốt rồi, hôm nay cảm ơn anh nhé, muộn rồi, nghỉ ngơi sớm một chút. Ngủ ngon. JPG]
Cô nhìn cuộc trò chuyện với Trình Dục Minh vài phút nhưng vẫn không có tin nhắn mới gửi tới.
Thật đúng là ngay cả một câu chúc "Ngủ ngon" cũng keo kiệt như vậy!