Sau Khi Xuyên Sách, Mỗi Ngày Tôi Đều Công Lược Nam Chính - Chương 1: Trói buộc với hệ thống
Cập nhật lúc: 2024-08-29 00:08:04
Lượt xem: 232
Mùa hè nắng chói chang.
Tại cổng trường đại học Phúc Thanh danh giá trăm năm, sinh viên nối đuôi nhau đi ra, từng cái bóng nhỏ kéo dài dưới ánh nắng mờ nhạt. Trên đường cái cách đó hơn mười mét, xe cộ qua lại như nước chảy, nơi dành cho người đi bộ cũng đông nghịt.
“Bang!”
Sau tiếng vang thật lớn, một nữ sinh mặc váy liền áo màu vàng nhạt, buộc b.í.m tóc đuôi ngựa bị một chiếc xe thể thao mui trần mất lái đ.â.m vào, bay ra khỏi nơi dành cho người đi bộ khoảng mười mét, sau đó nặng nề ngã trên mặt đất, nơi đó nhất thời đỏ tươi một mảnh.
Ba lô bay sang một bên, sách vở, bút, gương trang điểm, hộp tai nghe, điện thoại di động rải rác đầy đất.
Hiện trường vô cùng hoảng loạn, sinh viên và người qua đường vội vàng vây quanh.
“Mau cứu người.”
“Em gái, em có sao không?”
“Mau gọi cứu thương.”
Cả người Lăng Niệm Niệm đau nhức, cô cảm giác có chất lỏng ấm áp không ngừng chảy ra từ trong cơ thể mình, cô muốn mở mắt nhưng làm thế nào cũng không mở ra được, tiếng người huyên náo bên tai cũng càng ngày càng nhỏ, cuối cùng không nghe thấy gì nữa...
——
“Niệm Niệm, Niệm Niệm, mau tỉnh lại.”
Giọng nữ ngọt ngào vang lên bên tai, Lăng Niệm Niệm chậm rãi mở mắt, quay đầu nhìn thấy một khuôn mặt xinh đẹp nhưng hoàn toàn xa lạ hiện ra trước mắt mình, lúc này chủ nhân khuôn mặt này đang khom lưng, trông mong nhìn chằm chằm cô, trong mắt tràn đầy lo lắng.
Người này là ai?
Thân thể Lăng Niệm Niệm khẽ giật, sau khi phát hiện mình không cảm thấy đau cô liền chống hay tay lên giường ngồi dậy, tựa vào đầu giường. Nhưng đầu cô đau quá, cả người đều không có sức lực.
“Niệm Niệm, cậu không sao chứ, tối hôm qua uống nhiều rượu như vậy, có phải còn chưa tỉnh rượu hay không? Hay là cậu tựa vào đầu giường chờ một chút, tôi đi bảo giúp việc làm bát canh tỉnh rượu, lát nữa trở lại.” Nói xong những lời này, cô gái kia liền xoay người bỏ chạy ra ngoài, ngay sau đó Lăng Niệm Niệm nghe thấy tiếng mở cửa đóng cửa.
Trong phòng trở nên yên tĩnh, Lăng Niệm Niệm ngẩng đầu quan sát căn phòng này, thật ra mà nói thì căn phòng này mộng ảo như của công chúa.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/sau-khi-xuyen-sach-moi-ngay-toi-deu-cong-luoc-nam-chinh/chuong-1-troi-buoc-voi-he-thong.html.]
Vách tường và màn giường màu hồng nhạt, đệm chăn và ga trải giường cũng màu hồng nhạt, trong góc là một loạt giá treo, phía trên đặt đủ loại đồ hoạt hình. Bàn trang điểm ở một góc, mỹ phẩm hàng hiệu đắt tiền đặt gọn gàng ở phía trên, nhiều đến mức làm cho người ta đếm không xuể.
Đây là phòng của một tiểu thư giàu có.
Lăng Niệm Niệm lớn như vậy rồi nhưng đây là lần đầu tiên được ngủ ở trong phòng xa hoa như thế này, có chút mơ ảo không chân thật. Nhưng rất nhanh cô đã nhận ra chỗ sai.
Không phải mình bị tai nạn giao thông c.h.ế.t rồi sao?
Tại sao lại ở trong căn phòng xa lạ này?
Lăng Niệm Niệm khó hiểu nhìn hết thảy trước mắt, đang mê man trong đầu đột nhiên truyền đến một thanh âm máy móc:
[Xin chào ký chủ, tôi là hệ thống [Công lược tổng giám đốc], rất vui được liên kết với cô. Tương lai chúng ta sẽ như hình với bóng, làm bạn với cô công lược tổng giám đốc Trình Dục Minh, sinh tử sẽ được quyết định bởi độ hảo cảm của Trình Dục Minh đối với cô.]
Nên biết: Độ hảo cảm ban đầu của Trình Dục Minh đối với Lăng Niệm Niệm là 60, khi độ hảo cảm thấp hơn 10, cô sẽ bị trừng phạt, còn khi nó xuống 0, cô sẽ trở về nguyên thế giới tử vong. Độ hảo cảm đạt tới 100, cô sẽ nhận được cơ hội sống lại ở nguyên thế giới.
[Kế hoạch công lược đang được khởi động, mời ký chủ chuẩn bị sẵn sàng.]
“Anh là ai? Anh nói hệ thống gì? Bây giờ tôi đang ở đâu?” Lăng Niệm Niệm hỏi liên tục, nghe xong cô không hiểu gì hết.
[Tôi là hệ thống công lược tổng giám đốc, nếu không ngại, cô có thể gọi tôi là lão công.]
“Cút cút, tôi vẫn còn độc thân, lấy đâu ra chồng.” Lăng Niệm Niệm mắng chửi dõng dạc: “Anh còn chưa nói cho tôi biết, bây giờ tôi đang ở đâu?”
[Mở khóa nội dung tùy ý cần hao phí độ hảo cảm, xin hỏi cô cần không?]
“Thôi đi, tạm thời không được lãng phí độ hảo cảm, tự tôi tìm tòi là được!”
[Hoàn toàn có thể, ký chủ, kế hoạch công lược tiếp theo đang load, xin chờ một chút.]
Nói xong câu này, hệ thống liền biến mất, mặc cho Lăng Niệm Niệm gọi thế nào cũng không lên tiếng.