Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Sau Khi Trọng Sinh, Tôi Trở Thành Bạch Nguyệt Quang Của Gian Thần - Chương 680: Vị vương thực sự của Tây Vực

Cập nhật lúc: 2025-06-27 06:50:11
Lượt xem: 18

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8KdhCdzx3L

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Thượng Quan Lăng kinh ngạc: "Sao chỗ nào cũng có ngươi vậy? Gia nghiệp lớn đến thế sao?"

Không trách hắn hỏi như vậy, nếu hắn nhớ không nhầm, quán trà ở hoàng thành Lương quốc cũng là của tên này mở.

Không phải, tên này lấy đâu ra nhiều tiền thế?

Thượng Quan Lăng thực sự bị choáng váng.

Thành thật mà nói, hắn từng điều tra Đoàn Minh Nguyệt, nhưng thông tin thu thập được rất hạn chế, ngay cả thân phận Tuân Nhất của hắn cũng chỉ phát hiện khi ở Lương quốc.

Người ta nói Cẩm Y Vệ giỏi thăm dò tình báo và ám sát, nhưng đó chỉ là ở kinh thành, ở Đại Chu.

Nếu nói đến thông thạo thiên hạ, vẫn phải là Đoàn Minh Nguyệt.

Đoàn Minh Nguyệt chỉ cười với Thượng Quan Lăng mà không nói gì.

Lúc này, một thanh niên từ tầng hai đi xuống, đến phía sau Đoàn Minh Nguyệt, hai tay nắm lấy tay vịn xe lăn.

Người này không phải em trai ruột Đoàn Văn Lương của hắn.

Ánh mắt nghi ngờ của Mạnh Thiến Thiến đổ dồn vào đối phương.

Đối phương cũng liếc nhìn nàng một cái, sau đó hướng về phía Lục Nguyên bên cạnh nàng.

Đoàn Minh Nguyệt cười: "Tiểu Ngũ, gặp tam ca sao không chào hỏi?"

Tuân Ngũ lễ phép gọi Lục Nguyên một tiếng "tam ca".

Mạnh Thiến Thiến hiểu ra.

Thì ra hắn là Tuân Ngũ.

Tuân Ngũ không thần bí như Tuân Nhất, vì vậy, nàng từng thấy chân dung của Tuân Ngũ ở phủ Đô đốc.

Chỉ là không biết có phải do bị trọng thương hay không, Tuân Ngũ trước mắt gầy yếu hơn nhiều, nàng không nhận ra ngay.

"Còn có tam tẩu nữa."

Đoàn Minh Nguyệt chỉ vào Mạnh Thiến Thiến, nói với Tuân Ngũ.

Tuân Ngũ lễ phép gọi một tiếng "tam tẩu".

Mạnh Thiến Thiến gật đầu.

Tuân Ngũ là thương nhân, đi khắp các nước buôn bán, nhưng trên mặt hắn không có vẻ gian xảo hay tinh ranh của giới thương nhân.

Hắn trông rất thật thà.

Đây là ấn tượng đầu tiên của Mạnh Thiến Thiến.

Nàng cũng hiểu, Tuân Ngũ tuyệt đối không đơn giản như vẻ ngoài.

Tuân tướng quốc tuy không ra gì, nhưng con mắt lại cực kỳ tinh tường, những nghĩa tử của hắn đều xuất chúng.

Đoàn Minh Nguyệt không thể đứng dậy, Tuân Ngũ thay hắn hành đại lễ với Lương Đế.

Sau đó, Đoàn Minh Nguyệt mời mọi người lên lầu vào phòng riêng.

Đàn Nhi dựa vào cửa sổ, ngó nghiêng ra phố: "Người Lâu Lan sao chưa tới nhỉ? Có phải họ sợ rồi không?"

Thượng Quan Lăng đi đến phía sau, kéo cổ áo nàng lại: "Cẩn thận ngã đấy!"

Đàn Nhi bĩu môi: "Em đâu có dễ ngã thế!"

Thìn Long là người đến cuối cùng.

Hắn nhìn thấy Mạnh Lãng đang ngồi trong góc ăn đào, nhíu mày: "Trốn học?"

Mạnh Lãng vội nói: "Trời đất chứng giám, hôm nay Quốc Tử Giám nghỉ!"

Thìn Long nói: "Uất Lễ không về phủ."

Mạnh Lãng không biết giải thích thế nào: "... Anh ta có về phủ hay không, liên quan gì đến em? Đằng nào cũng là nghỉ!"

Thìn Long nhìn Lục Nguyên.

Lục Nguyên khẽ mỉm cười: "Quốc Tử Giám đúng là nghỉ, Uất Lễ làm đồ đệ của Lận tế tửu, đang học ở nhà họ Lận."

Thìn Long lúc này mới thu hồi sát khí.

Người Lâu Lan vẫn chưa đến.

Lương Đế không sốt ruột, ngồi ở vị trí chủ tọa trong phòng riêng thong thả nhấp trà.

Đoàn Văn Lương tự tay pha trà, Tuân Ngũ cũng cung kính tiếp đãi.

Đoàn Minh Nguyệt ra hiệu cho Mạnh Thiến Thiến và Lục Nguyên, hai người hiểu ý.

Lục Nguyên nói với Lương Đế: "Hoàng tổ phụ, chúng cháu xuống tầng dưới đi dạo một chút."

"Ừ."

Lương Đế gật đầu.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/sau-khi-trong-sinh-toi-tro-thanh-bach-nguyet-quang-cua-gian-than/chuong-680-vi-vuong-thuc-su-cua-tay-vuc.html.]

Đoàn Minh Nguyệt gọi vệ sĩ đẩy xe lăn, dẫn Mạnh Thiến Thiến và Lục Nguyên đến thư phòng.

Đàn Nhe nghe thấy động tĩnh, quay đầu nhìn: "Chị đi làm gì thế? Em cũng đi!"

Thượng Quan Lăng ấn đầu nhỏ của nàng xuống: "Em ngồi đây đợi đi, chạy lung tung làm gì?"

Đàn Nhi vùng vẫy: "Đồ múa đao, thả em ra!"

"Mời ngồi."

Trong thư phòng, Đoàn Minh Nguyệt nói với Mạnh Thiến Thiến và Lục Nguyên.

Trên bàn đã bày sẵn trà và bánh ngọt, xem ra đã chuẩn bị từ trước để tiếp đãi hai người.

Hai người ngồi xuống.

Mạnh Thiến Thiến hỏi: "Trùng hợp thế, tìm một nơi quyết đấu với người Lâu Lan, lại chọn ngay Vị Dương lâu của ngươi, chẳng lẽ... ngươi vừa mua?"

Đoàn Minh Nguyệt cười: "Đúng vậy, vừa mua xong."

Mạnh Thiến Thiến méo miệng.

Đúng là giàu thì muốn gì được nấy!

Ánh mắt Đoàn Minh Nguyệt từ nàng đảo qua, nhìn về phía Lục Nguyên: "Chưa kịp chúc mừng tam đệ, sắp lên chức làm cha rồi."

Lục Nguyên nhướng mày: "Bây giờ chúc mừng cũng chưa muộn."

Đoàn Minh Nguyệt cười tươi hơn: "Tam đệ rất mong đợi đứa bé này."

Lục Nguyên cười khẩy: "Con đẻ của bản đốc, bản đốc đương nhiên mong đợi, nếu ngươi ghen tị thì tự đi tìm vợ mà đẻ."

Đoàn Minh Nguyệt cười khổ: "Ta sợ không có phúc hưởng thụ. Thôi, vào việc chính. Ta gọi tam đệ và tam đệ muội đến, là để cảm ơn hai người đã cho dược liệu, giúp ta cứu được mạng Tuân Ngũ."

Lục Nguyên lạnh nhạt hỏi: "Chỉ cảm ơn bằng lời?"

Đoàn Minh Nguyệt cười: "Tam đệ vẫn như xưa... thực tế quá."

Lục Nguyên hừ một tiếng.

Đoàn Minh Nguyệt khẽ cười: "Cũng được, nhân tình này, ta trả. Về lời tiên tri Tây Vực chi vương, không biết hai người đã nghe qua chưa?"

Biểu cảm Lục Nguyên khó tả: "Ngươi định lấy tin tức nhỏ nhặt này trả nợ à?"

Phiêu Vũ Miên Miên

Đoàn Minh Nguyệt cười: "Ban đầu định vậy, nhưng xem ra các ngươi đã biết rồi, vậy ta chỉ có thể đưa tin tức khác, nhân tình Tuân Ngũ này thật khó trả quá."

Lục Nguyên nói: "Đừng nói nhảm, lát nữa sứ thần Lâu Lan đến, không có thời gian nghe ngươi lảm nhảm."

Đoàn Minh Nguyệt buồn cười: "Người chờ tin tức còn nóng lòng hơn cả người cung cấp tin tức."

Lục Nguyên ngạo nghễ: "Ngươi không phải ngày đầu gặp bản đốc."

Đoàn Minh Nguyệt không tìm được lý do phản bác, đành không tranh cãi nữa, nói thẳng: "Người đầu tiên nghe lời tiên tri này là Lâu Lan vương, hắn tưởng mình là Tây Vực chi vương tương lai, tiếc là không phải."

"Vậy rốt cuộc ai mới là?"

Mạnh Thiến Thiến hỏi.

Đoàn Minh Nguyệt nhìn nàng, mỉm cười: "Thương Quyết."

Mạnh Thiến Thiến sửng sốt.

Là cha nàng?

Sao có thể...

Lục Nguyên quan sát biểu cảm của nàng, lặng lẽ nắm tay nàng, hỏi Đoàn Minh Nguyệt: "Thương Quyết không phải người Tây Vực, làm sao thành Tây Vực chi vương?"

Đoàn Minh Nguyệt nói: "Đây là suy đoán của ta."

Lục Nguyên: "Suy đoán của ngươi?"

Đoàn Minh Nguyệt nói: "Ban đầu pháp sư Lâu Lan chỉ tính ra Tây Vực chi vương là người họ Thương, nhưng không tính ra cụ thể là ai, nên Lâu Lan vương mới diệt tộc Thương, thà g.i.ế.c nhầm còn hơn bỏ sót. Nhưng sau này, qua nhiều lần điều tra của Tuân Ngũ, càng ngày càng nhiều chứng cứ chỉ ra Thương Quyết."

Mạnh Thiến Thiến lạnh giọng: "Chỉ là có chứng cứ, chưa xác nhận."

Vì lời tiên tri vô căn cứ này, gia tộc họ Thương đã chảy biết bao nhiêu máu!

Lục Nguyên lại hỏi: "Lâu Lan vương muốn bắt Chung Ly Uyên thì giải thích thế nào?"

Đoàn Minh Nguyệt đáp: "Chung Ly Uyên giữ một bí mật lớn, nàng là chìa khóa giúp Thương Quyết trở thành Tây Vực chi vương, Lâu Lan vương muốn thành vương, thì phải có được nàng. Nghe nói bí mật đó, nàng đã truyền lại cho hậu nhân của mình và Thương Quyết."

Mạnh Thiến Thiến nhíu mày.

Nàng... không nhớ mẹ truyền lại cho mình bí mật gì.

Hay là, mẹ truyền lại cho——

"Lâu Lan vương phi đến——"

Tiếng sứ thần Lâu Lan vang lên bên ngoài Vị Dương lâu.

Đoàn Minh Nguyệt cười hiền hòa: "Họ đến rồi, xem ra hôm nay sẽ có một trận quyết đấu kịch tính."

Loading...