Sau Khi Thành Hôn Với Đối Thủ Một Mất Một Còn - Chương 77: Khiến chàng sung sướng như lên tiên.

Cập nhật lúc: 2025-11-17 05:04:32
Lượt xem: 3

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Chuyển ngữ: Naomi.

Ngay khoảnh khắc chữ cuối cùng dứt, Sở Ý thoáng sững , đầu tiên giữa chốn giường chiếu, ngẩn ngơ trong chốc lát vì lời của Dung Kim Dao.

Ngoan ngoãn sấp xuống…

Năm chữ , từng Dung Kim Dao qua.

Dạo , họ nhặt một chú mèo hoang trong đêm mưa đem về nhà, nó thường nô đùa cùng Phát Tài. Hễ cãi , lỡ tay đ.á.n.h lộn là nó nhe nanh gầm gừ với Phát Tài.

Phát Tài cũng chẳng chịu kém cạnh, lông lá dựng cả lên, đứa nào chịu nhường đứa nào.

Mỗi khi , Dung Kim Dao sẽ lập tức nghiêm mặt, tay chỉ chóp mũi chúng, mắng hai cục bông đang quấn lấy bằng giọng trong trẻo: “Ngoan ngoãn sấp xuống cho !”

Cái vẻ mặt mắng con mèo hoang khi và vẻ mặt của Dung Kim Dao lúc giống hệt , chỉ điều, ý tứ ẩn chứa bên trong chẳng hề tương đồng. Nó phức tạp hơn việc dạy dỗ một chú mèo nhiều.

Dung Kim Dao khẽ đảo mắt, thấy gì, nàng bất mãn cất lời: “Sao còn xuống?”

Sở Ý bật trầm thấp: “Nàng xem là Phát Tài đấy , định thuần phục ?”

Vừa “chủ nhân” của , “thuần phục” , Sở Ý cũng tò mò xem rốt cuộc Dung Kim Dao thể bày trò mới lạ gì.

Dung Kim Dao gãi nhẹ cằm Sở Ý hệt như đang nựng mèo, dùng đầu gối thúc nhẹ bên hông , : “Ta thuần phục đó.”

“Chàng hầu hạ mới .”

“Không lẽ định từ chối ?”

Gian nhà gỗ cách âm, Dung Kim Dao chẳng ngoài thấy tiếng động gì.

Xưa nay Sở Ý hành sự nặng nhẹ, sức lực bền bỉ. Đôi khi nàng kìm phản ứng của , mỗi kết thúc đều là một trận đầm đìa thỏa mãn, thỉnh thoảng nghỉ một lát tránh khỏi thứ hai, thứ ba.

Dung Kim Dao ngẫm nghĩ một lát, thì cách nhất là do nàng chủ.

Hơn nữa, nàng cũng xem thử dáng vẻ Sở Ý “ức hiếp” đến mức khoé mắt rưng rưng lệ.

Chắc chắn sẽ vô cùng mãn nhãn nhỉ?

Dung Kim Dao đem tất cả những gì Sở Ý với diễn một lượt chính !

Sở Ý chống nàng, hàng mi rũ xuống, trong đầu Dung Kim Dao đang ngập tràn hình ảnh thế nào để bắt nạt đến mức đuôi mắt ửng hồng.

Hắn nhướng mày, giọng điệu vẫn bình thản: “Được thôi, cung kính bằng tuân mệnh. Ta cũng xem thử công chúa định thuần phục thế nào.”

Ngay giây tiếp theo, Dung Kim Dao khẽ nhếch môi, đột nhiên co gối tì bụng Sở Ý, nắm chặt cổ tay , mạnh mẽ kéo một cái, dứt khoát đè ngã sấp xuống giường.

Chiếc giường tre rung lên, Sở Ý nàng kéo theo lật , buộc sấp giường, thở thiếu nữ từ cao bao trùm lấy .

“…”

“?”

Dường như diễn biến của sự việc chút kỳ lạ.

Mặt Sở Ý bất ngờ dúi dụi chiếc gối mềm, hình cứng đờ, giọng điệu bình thản ban nãy xuất hiện vết rạn. Cổ họng khô khốc: “…Thật sự thế ?”

Dung Kim Dao giả vờ ngây thơ chớp mắt: “Chẳng ban nãy đồng ý , tối nay đều lời hết.” Nàng tinh nghịch véo hõm lưng : “Không lẽ, tính nuốt lời ?”

Bóng hình chồng chéo của hai ánh nến in lên vách tre, khẽ nhấp nhô lay động, chìm xuống theo từng nhịp thở.

Sở Ý hiếm khi chần chừ trong giây lát. Rốt cuộc nên thuận theo nên lật ngược tình thế đây?

Lý trí mách bảo Sở Ý rằng, thể lật giành thế chủ động bất cứ lúc nào, thậm chí thể trở tay khống chế nàng. lúc , Dung Kim Dao đang hông , đầu gối nặng nhẹ đè lên cánh tay , mang theo một sự cứng rắn cho phép chối từ.

Một sự “thuần phục” chút sát thương nào. Nếu Sở Ý , thể phối hợp đến cùng, còn nếu , cũng thể lập tức đổi vị trí để dừng .

Hiếm khi Dung Kim Dao chủ động như , Sở Ý nghĩ ngợi một lát, cuối cùng quyết định thuận theo, : “Không nuốt lời, theo nàng.”

Bóng hình căng cứng vách tường khẽ run lên, cuối cùng cũng giãn , đường vai dần dần thả lỏng.

Đây là tư thế của một mãnh thú tự nguyện thu sự sắc bén của , cất móng vuốt và răng nanh, che giấu bản năng phá hủy và chiếm hữu, dịu dàng quy phục Dung Kim Dao.

“Vậy thì, bắt đầu nhé.”

Dung Kim Dao thấy vai lưng Sở Ý buông lỏng, nàng hài lòng gật đầu, đoạn tháo sợi dây buộc chuông bạc bên eo váy .

Dải lụa kéo nhẹ, chuông bạc liền vang lên một tiếng “leng keng” giòn tan khẽ.

Dung Kim Dao men theo cánh tay Sở Ý, đưa hai cổ tay gập lưng. Dải lụa đỏ bắt đầu quấn lấy, uốn lượn như rắn trườn, một vòng, hai vòng, ba vòng. Nàng siết quá chặt, nhưng cũng đủ để chẳng thể dễ dàng vùng .

Dung Kim Dao siết mạnh, buộc xong còn cố tình khều nhẹ chùm chuông bạc.

“Leng keng.”

Tiếng chuông trong trẻo vang vọng khắp gian nhà tre tĩnh mịch, tựa như một lời ám thị thầm kín, trêu chọc đến mức khiến cõi lòng nóng ran.

Dung Kim Dao tủm tỉm hỏi: “Có ?”

“...Nàng trói ?”

“Đề phòng đổi ý giữa chừng.”

Sở Ý nở một nụ như như , chỉ khẽ dùng sức xoay nhẹ cổ tay, sợi dây buộc chuông bạc lập tức lỏng , tuột xuống một nửa. Sự trói buộc đối với chẳng khác gì .

Thế nhưng, đợi Sở Ý kịp vùng , một tiếng “bốp” giòn giã vang lên khi một bàn tay vỗ thật mạnh lên xương bả vai .

“Không động đậy!” Dung Kim Dao cảnh cáo: “Chàng mà còn cử động nữa, sẽ tét nơi đó của đấy.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/sau-khi-thanh-hon-voi-doi-thu-mot-mat-mot-con/chuong-77-khien-chang-sung-suong-nhu-len-tien.html.]

Sở Ý: “...”

Dung Kim Dao giữ chặt bàn tay đang rục rịch của , siết dải lụa lỏng : “Được , thể xoay đây.”

Bóng hình vách tường chầm chậm đổi tư thế.

Dung Kim Dao giữ chặt vai Sở Ý, từ từ dùng sức lật từ tư thế sấp để đối diện với . Cánh tay Sở Ý ép thành giường, tiếng chuông leng keng ngớt khiến lòng rối như tơ vò.

Ánh mắt cả hai giao , thở quyện một, còn quấn quýt hơn cả sợi dây đang trói cổ tay.

Chiếc áo choàng tắm Sở Ý vốn rộng rãi, một hồi vật lộn càng thêm xộc xệch. Vạt áo theo đường vai trượt xuống, để lộ vòng eo săn chắc thấp thoáng, mỗi khi cử động mạnh một chút, vạt áo trễ xuống thêm vài phần.

Lý trí của Sở Ý chực chờ sụp đổ, giọng ở cuối câu cũng lạc : “Nàng nghịch đủ ?”

Đôi mắt vốn luôn ánh lên ý của thiếu niên giờ đây tối sầm đến lạ, giọng trong trẻo cũng trở nên khản đặc. Hắn gọi Dung Kim Dao, cất giọng cầu xin: “Tiểu tổ tông, nàng tha cho ?”

“Không ...”

Dung Kim Dao nhịn mà nhướng mày, chỉ dăm ba động tác cởi phăng mảnh vải vướng víu, chiếc áo choàng tắm ném bừa xuống sàn.

Nàng thấy bên cổ Sở Ý lấm tấm mồ hôi, bàn tay bèn tiện đà lướt xuống, cố tình trêu chọc: “Trước đây cũng đối xử với như đấy, đêm nay đại phát từ bi, cũng cho nếm thử mùi vị một .”

Lần nào Sở Ý cũng hôn lên nơi riêng tư của nàng , dường như việc đó trở thành một nghi thức cố hữu giữa hai , thật khó mà nhịn .

ngược , Dung Kim Dao hôn chỗ đó của , nên đành dùng tay càn .

Dung Kim Dao chống một tay bên Sở Ý, cúi xuống đầy hứng thú ngắm nghía. Ánh mắt nàng lướt từng tấc một, từ mày mắt đến sống mũi, dừng đôi môi mỏng. Trong khi đó, bàn tay của nàng vẫn hề ngơi nghỉ, nghịch ngợm vui vẻ đến quên cả trời đất.

Nàng khẩy: “Cuối cùng cũng lúc hành cho thở .”

Sở Ý đang bờ vực mất kiểm soát, chỉ thể cố gắng kiềm chế cơn thở dốc đang chực trào. Hắn theo bản năng giơ tay lên, nhưng ngay khi tiếng chuông bạc khẽ ngân, Sở Ý mới sực nhớ cổ tay vẫn đang trói.

Chẳng bao lâu , tiếng chuông bạc cuối cùng cũng ngừng bặt. Dung Kim Dao nghịch mệt , sang một bên thở hổn hển.

Mồ hôi chảy dài cằm Sở Ý, ánh mắt dừng sợi dây buộc chuông bạc ở cổ tay. Hắn khẽ xoay nhẹ, đầu ngón tay thuận thế đến nút thắt. Tuy nhiên…

“Không động đậy!” Giọng của thiếu nữ đột ngột vang lên, một nữa cảnh cáo .

Động tác của Sở Ý khựng .

Dung Kim Dao đang dùng đôi mắt hạnh xinh của chằm chằm. Đuôi mắt nàng vì trận “mây mưa” mà ửng lên một màu hồng ẩm ướt, nhưng nơi đáy mắt ánh lên vẻ đắc ý xen lẫn cảnh giác.

Nàng thật sự đang thuần hóa .

Cổ họng Sở Ý chút đau rát, mà nơi hạ cũng căng đau đến mức khác thường: “...Nàng c.h.ế.t ở đây ?”

Đáy mắt Dung Kim Dao gợn lên những ý vụn vặt, khóe môi cong lên thành một vòng cung tuyệt . Nàng một nữa lật đè lên : “Ta nghỉ ngơi đủ , nhất định sẽ khiến sung sướng như lên tiên!”

Dứt lời, Dung Kim Dao hồi tưởng những chiêu trò mà ngày thường Sở Ý vẫn dùng với . Nàng dùng phần thịt mềm nơi đầu ngón tay khẽ mơn trớn cằm , chóp mũi kề sát chóp mũi , cố tình cọ nhẹ một cái, mới ngậm lấy đôi môi Sở Ý.

Nụ hôn nhẹ nhàng, mềm mại, cứ thế rơi xuống một cách vụn vặt, đứt quãng.

Dung Kim Dao vội vàng tiến sâu, nàng chỉ hôn hôn , ngậm lấy đôi môi Sở Ý nếm hờ thôi. Sau đó nàng chẳng chịu buông tha mà về, hết đến khác thăm dò, từng chút từng chút mút nhẹ, tựa như đang chậm rãi thưởng thức một món điểm tâm ngọt ngào nào đó.

Sở Ý: “Nàng đang cố tình giày vò .”

Dung Kim Dao rời khỏi đôi môi , khẽ l.i.ế.m mép môi , mày mắt cong tít : “Trước đây cũng giày vò như mà!”

Dứt lời, đôi môi nàng phủ lên môi Sở Ý, giọng trở nên ngọng nghịu: “Sở Ý, đừng vội, cứ từ từ thôi.”

Trước đây cũng từng “Chiêu Chiêu, đừng vội, chúng cứ từ từ.”

Hơi thở của Sở Ý chợt trở nên nặng nề, những đốt ngón tay siết chặt đến trắng bệch.

Xem Dung Kim Dao học theo cái tài giày vò khác y như đúc, chẳng sai một ly.

Sau một hồi môi lưỡi triền miên, Dung Kim Dao cụp mắt, bắt gặp yết hầu Sở Ý đang lăn nhẹ và vệt m.á.u đỏ tươi rỉ từ môi .

“Sao tự c.ắ.n đến chảy m.á.u thế …”

Ánh mắt Sở Ý phần m.ô.n.g lung: “Đừng hỏi .”

Dung Kim Dao vùi mặt hõm cổ , nóng phả khiến nhồn nhột. Nàng thấy tay Sở Ý nắm chặt lấy dải lụa buộc chuông bạc, sống lưng càng căng cứng hơn, khí thế nguy hiểm trong đôi mắt đen láy nồng đậm đến mức chỉ cần nhịn thêm một chút nữa là sẽ bùng nổ.

Dung Kim Dao hỏi: “Phải , nhớ thích ăn lựu, đúng ?”

Sở Ý mặt : “Không thích.”

Nàng đắc ý ngắm vẻ mặt của , đoạn bắt đầu tìm hạt lựu. Sở Ý thích ăn hạt lựu nhất mà.

Dưới ánh nến lung linh, những hạt lựu hé nở càng thêm căng mọng, sắc đỏ ửng lên ánh hồng quyến rũ. Dung Kim Dao đang định bắt chước những chiêu trò ngày thường của Sở Ý, nào ngờ…

Sở Ý đột nhiên giằng phắt dải lụa trói buộc, chống dậy siết lấy cổ tay Dung Kim Dao với một lực chút nương tay khiến nàng đau đến mức kêu lên.

Đáy mắt cuộn trào sóng ngầm, quả thực thể nhẫn nhịn thêm nữa. Sở Ý ôm ghì nàng lòng, một tay đỡ lấy gáy nàng, một lời, lập tức khiến cho cơn mưa rào trút xuống càng thêm dữ dội.

Cần cổ ngọc ngẩng cao của Dung Kim Dao, tấm lưng căng cứng của Sở Ý, hai thể quyện một kẽ hở, tựa như cành liền cành quấn quýt ánh trăng.

“Nàng chơi đủ ?” Sở Ý cất giọng đầy thâm ý: “Chơi đủ thì đến lượt . Ta nhịn nàng lâu .”

“Sở…” Giọng Dung Kim Dao nuốt trọn giữa đôi môi và kẽ răng.

Những ngón tay của Sở Ý luồn sâu mái tóc buông xõa của nàng khiến nụ hôn càng thêm sâu, nghiền nát những lời nàng định , khóa chặt sự kháng cự của nàng .

Trong lúc đôi môi quấn quýt triền miên, tiếng chuông bạc trong trẻo bỗng vang lên từ một vị trí khác.

Cổ tay Dung Kim Dao chợt thấy lành lạnh, dải lụa còn quấn tay Sở Ý chẳng tự lúc nào vòng qua cổ tay của chính nàng.

Tiếng chuông vỡ tan lanh lảnh khắp gian phòng, bóng hình vách tường ngừng chao đảo, đảo điên.

Loading...