SAU KHI TA CHẾT CÁC NAM CHỦ LIỀN NỔI ĐIÊN - Chương 6
Cập nhật lúc: 2025-11-14 14:30:17
Lượt xem: 778
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Chương 6
Ta giả vờ sợ hãi co quắp đất, để mặc lũ độc trùng bò khắp .
Một cú đau nhói truyền đến từ đùi, ngón tay rốt cuộc cũng thể khẽ cong một chút.
Lấy độc trị độc, dần dần khôi phục một phần cảm giác.
Ngày mồng chín tháng Chín, Lý Vân Trạch dẫn theo Tống Hoài Ân, Lãnh Thanh Dương, và Lục Chiêu lên núi.
Bọn họ cửa am đường, chờ Lãnh Tố Tâm.
Không ai là nhắc đến , mấy liền đề xuất gặp một .
Lãnh Tố Tâm lập tức bảo cho bộ xiêm y sạch sẽ, búi mái tóc đơn giản, đặt lên một chiếc kiệu mềmi.
Thấy trông vẻ nguyên vẹn tổn hại, bọn họ thở phào nhẹ nhõm, chuẩn đầu rời .
Ta gom hết sức lực trong , khẽ há miệng:
“Cứu… …”
Mấy sững , đồng loạt về phía .
Sắc mặt Lãnh Tố Tâm lập tức trắng bệch.
Lãnh Thanh Dương ngẩn :
“Dược lực… đủ ?”
Hắn sờ tay áo, phát hiện hôm nay mang theo thuốc, đành bước đến, đưa tay xoa đầu :
“Thanh Nguyệt, Tố Tâm là vì cho . Muội ngoan ngoãn ở đây, đợi ca ca về nhà phối t.h.u.ố.c xong sẽ mang lên cho .”
Ta run rẩy đưa tay, nắm lấy ống tay áo .
Lãnh Tố Tâm lập tức bước đến, dịu dàng nhưng chắn ngang:
“Được , mau đưa tỷ trong.”
Ta cầu cứu, nhưng thể nhiều, chỉ thể hoảng loạn bật .
“Đợi .”
Lý Vân Trạch giơ tay ngăn .
Hắn thong thả bước đến, dùng ngón út lau nước mắt mặt .
“Khóc cái gì? Tố Tâm chịu bỏ qua cho ngươi là chuyện . Đợi ngươi còn tìm c.h.ế.t nữa, nàng tự nhiên sẽ bảo họ thả ngươi.”
Nói xong, bọn họ định .
Ta giãy giụa, cố kéo cao tay áo, để lộ vết thương chi chít .
Bọn ma ma thô lỗ lập tức che kín , quấn kín như cái kén.
Tống Hoài Ân bỗng nhiên linh quang lóe sáng, phắt đầu .
Chỉ một ánh , lập tức kinh hô:
“Khoan ! Các xem! Trong am đường … nam nhân?”
Lãnh Tố Tâm giả vờ bình tĩnh:
“Hoài Ân ca ca chắc là hoa mắt . Mấy ma ma ở đây đều do chọn, vóc dáng thô to, qua giống nam nhân thôi.”
Tống Hoài Ân tuy vẫn nghi ngờ, nhưng lời Lãnh Tố Tâm vốn luôn tin tưởng điều kiện.
Lãnh Tố Tâm đề nghị tự đưa trong, bảo mấy nam chủ chờ ngoài cửa.
Vào đến bên trong am đường, nàng cho tất cả hạ nhân lui xuống, bóp chặt cằm , mặt gần như kề sát mặt .
“Ngươi cầu cứu đúng ? Đừng mơ. Ngươi nghĩ bọn họ ngươi chịu khổ ? chẳng ai bận tâm hết!”
Ta khẽ cong môi, vươn tay chạm môi nàng , đôi môi lập tức chuyển sang tím đen.
Ta căn bản cầu cứu mấy nam chủ đó, mà là cố tình kích cho Lãnh Tố Tâm nổi điên.
Trên tay bôi dịch độc trùng và còn cố ý quệt thêm phấn hoa nhài tay áo Lãnh Thanh Dương.
Hai loại gặp sẽ thành tử độc chạm là c.h.ế.t.
Mà trong cơ thể An Hồn Đan, thể tạm thời trung hòa độc tính.
Lãnh Tố Tâm phát hiện , chạy ngoài tìm Lãnh Thanh Dương cứu .
Ta túm c.h.ặ.t c.h.â.n nàng từ phía , níu lấy bằng chút sức tàn cuối cùng.
Trong phòng vang lên tiếng động, nhưng hạ nhân bên ngoài tưởng nàng đang dạy dỗ như khi, nên ai dám kiểm tra.
Và Lãnh Tố Tâm tắt thở ngay mặt .
Ta l.i.ế.m sạch độc trùng và phấn hoa còn sót tay, mượn chút tác dụng phụ của độc mà khôi phục vài phần sức lực.
Bên ngoài chờ quá lâu, bọn họ phát hiện điều bất thường.
Ta thấy tiếng Lục Chiêu xông , bắt lấy một gã nam nhân quát lớn:
“Lãnh Tố Tâm và Lãnh Thanh Nguyệt ? Trong am đường nam nhân?!”
Có tên đầy tớ nhát gan lập tức khai tại chỗ:
Bốn năm nay, Lãnh Tố Tâm luôn tìm lũ nam nhân lên núi để cùng nàng vui thú.
Chuyện nhục là giả.
Chuyện họ nh.ụ.c m.ạ và tra tấn mới là thật.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/sau-khi-ta-chet-cac-nam-chu-lien-noi-dien/chuong-6.html.]
Cái am đường , từ đầu đến cuối chính là nhà tù cuối cùng mà nàng xây riêng để giam cầm .
Bên ngoài vang lên tiếng mấy gã nam nhân gào thét, tiếng c.h.ế.t, tiếng bọn họ la hét cầu cứu.
Ngay cả đám ma ma canh cửa cũng sợ tới mức chạy tán loạn.
Ta nhân lúc hỗn loạn mở cửa phòng, lẻn cửa của am đường.
Đằng là một vách núi dựng … cuối cùng cũng ai ngăn .
Khi chuẩn nhảy xuống, phía đột nhiên tiếng gọi tên :
“Lãnh Thanh Nguyệt! Đừng!”
Lý Vân Trạch, Tống Hoài Ân, Lãnh Thanh Dương và Lục Chiêu bốn nam nhân mà từng dốc sức công lược cùng thành hàng, cầu xin đừng nhảy.
Lý Vân Trạch van nài:
“Thanh Nguyệt, chúng đều hết . Những kẻ đó chúng g.i.ế.c sạch. Đừng … theo về cung!”
Lãnh Thanh Dương đến nước mắt nước mũi đầm đìa, còn phân biệt tôn ti:
“Không! Muội còn liên quan gì đến nữa. Muội là , sẽ đưa về Lãnh gia. Chúng rời khỏi kinh thành, về quê của mẫu … bao giờ trở nữa.”
Tống Hoài Ân đỏ mắt, quỳ xuống:
“Nguyệt tỷ tỷ… tỷ thật sự nỡ bỏ mặc Hoài Ân ?”
Lục Chiêu đưa tay về phía :
“A Nguyệt… từ thuở thiếu niên mong một ngày thể lấy nàng. Nàng với , chúng trở về Tái Bắc!”
Ta lạnh lùng :
“Thế còn Lãnh Tố Tâm thì ? Các chắc thấy… g.i.ế.c nàng . Các hận ? Không báo thù cho nàng ?”
Mọi đều lắc đầu.
“Chúng ngờ nàng độc ác đến … Thanh Nguyệt, trở về , hãy để chúng bù đắp cho nàng.”
Ta mỉm , phẩy tay:
“Không cần . Ta về nhà ăn bánh trung thu . Không gặp nữa.”
Nói xong, nhảy xuống vực sâu vạn trượng.
Sau lưng là bốn tiếng gào xé ruột gan.
Trong đầu vang lên giọng hệ thống:
“Chúc mừng ký chủ thành nhiệm vụ công lược, nhận độ hảo cảm tuyệt đối của bốn đối tượng. Ngoài phần thưởng chữa khỏi cơ thể, còn tặng thêm một khoản thưởng phụ: mười tỷ.”
Ta hỏi hệ thống:
Có thể dùng phần thưởng để xóa bộ ký ức của về thế giới nhiệm vụ ?
Dù … đôi khi nhớ , chính là một sự trừng phạt kéo dài.
Hệ thống đáp:
Vì chịu quá nhiều đau khổ, nó cũng cảm thấy áy náy nên việc xóa ký ức thể miễn phí.
Trong những phút cuối khi ký ức biến mất, lướt qua kết cục của bốn nam chủ:
Lý Vân Trạch theo bóng rơi xuống, khổ:
“Mạng … vốn là nàng cho.”
Rồi nhảy xuống theo.
Lãnh Thanh Dương chạy xuống đáy vực tìm t.h.i t.h.ể nhưng thấy.
Hắn như phát điên
“Thanh Nguyệt đừng sợ… ca ca ở đây với .” - Rồi phun m.á.u mà c.h.ế.t.
Tống Hoài Ân trở về hoàng cung, thiêu rụi bộ những kẻ từng hại và thiêu luôn chính .
Lục Chiêu thì thành hôn với… bài vị của .
Ngày hôm , tìm thấy tự vẫn trong phòng tân hôn.
Sau khi xem hết, hệ thống :
“Mọi thứ chuẩn xong.”
Ta gật đầu mở mắt.
Mẹ tavui mừng chạy tới:
“Bệnh viện gọi sang ! Căn bệnh nan y của con… hết !”
Ba cũng kích động:
“Con gái! Nhà trúng liền mấy giải xổ , tổng cộng đúng mười tỷ!”
Ta liếc lịch.
Trung thu.
là một ngày may mắn.
Ta ngả đầu lòng ba , :
“Con ăn bánh trung thu.”
HẾT