SAU KHI TA CHẾT CÁC NAM CHỦ LIỀN NỔI ĐIÊN - Chương 3

Cập nhật lúc: 2025-11-14 14:30:14
Lượt xem: 477

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/3VcYGoMcIa

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Chương 3

 

Sắc mặt Lãnh Thanh Dương trắng bệch, nổi một câu.

 

Bất chợt ngoài cửa vang lên tiếng vó ngựa dồn dập.

 

Một tiểu thái giám áo xanh vội vàng chạy , hành lễ với Tống Hoài Ân:

 

“Cửu Thiên Tế! Thái tử lệnh đưa phế phi họ Lãnh cung thẩm vấn. Tố Tâm cô nương… thấy nữa!”

 

Tống Hoài Ân và Lãnh Thanh Dương , đồng loạt trừng mắt .

 

“Hèn gì ngươi hết đến khác giả vờ tự sát. Thì để che giấu tội! Ngươi giấu Tố Tâm ở ? Lại gì nàng ?”

 

Ta Lãnh Tố Tâm trốn .

 

đây là cơ hội nhất để rời khỏi nơi .

 

Bọn họ yêu Lãnh Tố Tâm như , nhất thời mất lý trí… g.i.ế.c

 

Thấy chịu , bọn họ lập tức áp giải trở hoàng cung.

 

Lý Vân Trạch , nhiều lời, đưa tay bóp chặt cằm .

 

“Tố Tâm ?”

 

Ta ngẩng đầu, đối diện với từng là phu quân của trong thế giới , trong lòng dâng lên một nỗi hối hận mơ hồ.

 

Năm xưa, đầu gặp Lý Vân Trạch là khi truy sát ở đáy thung lũng.

 

Ta kéo một hang động, che giấu , còn giúp dẫn đám truy binh chỗ khác.

 

Khi đó Lãnh Tố Tâm cướp mất vị hôn phu, vị thiếu niên tướng quân cũng là thanh mai trúc mã của cũng vì nàng mà từ hôn, đó liền trở thành trò khắp kinh thành.

 

Lý Vân Trạch khi chuyện, lấy báo đáp, cho vị trí Thái tử phi.

 

Hắn bảo chỉ là ơn … mà còn vì rung động.

 

từ khi Lãnh Tố Tâm xuất hiện, ánh mắt luôn kìm nàng hút lấy.

 

Họ cùng đ.á.n.h cờ ngắm trăng, cùng trò chuyện… cứ như giữa trời đất còn chỗ dành cho nữa.

 

Khi Lãnh Tố Tâm mất tích, Lý Vân Trạch, vốn luôn dịu dàng đầu tiên xuống tay với .

 

Thước hình đ.á.n.h bụng , m.á.u chảy lênh láng đất.

 

Khi mới … trong bụng một đứa trẻ đủ tháng và nó mất .

 

 

Thấy vẫn im lặng, trong mắt Lý Vân Trạch lóe lên sát ý.

 

“Xem nếu cho ngươi chút đau khổ, ngươi sẽ chịu mở miệng.”

 

Hắn lệnh mang đến đủ loại hình cụ, chuẩn ép khai.

 

Tống Hoài Ân tự hành hình, còn Lãnh Thanh Dương thì ép uống loại đan d.ư.ợ.c giữ cho tỉnh táo, khiến đau đớn tăng lên gấp bội.

 

Lúc bắt đầu hoảng.

 

Ta c.h.ế.t, nhưng chịu tra tấn khi c.h.ế.t!

 

Ta cố sức giãy giụa, nhưng roi đầu tiên vụt thẳng xuống lưng .

 

Cơn đau lan khắp tứ chi ngũ tạng, run b.ắ.n , đến tiếng kêu cũng thốt nổi.

 

“G.i.ế.c …”

 

Lý Vân Trạch thấy vẫn ngoan cố, khóe môi nhếch lên lạnh lẽo.

 

“Ngươi tưởng cô sẽ mềm lòng ? Ta hỏi nữa… Tố Tâm ?”

 

Ta tái nhợt, nhưng vẫn ngẩng đầu, nở một nụ đắc ý:

 

“Lãnh Tố Tâm? Ta g.i.ế.c nàng . Các ngươi đều yêu nàng nhất ? Đến đây g.i.ế.c , nàng báo thù !”

 

Lý Vân Trạch giận đỏ mắt, bất ngờ rút kiếm bên hông, đ.â.m thẳng n.g.ự.c .

 

Ngay khi ý thức tan , thấy tiếng của Lãnh Tố Tâm vang lên ngoài điện:

 

“Mọi đều ở đây ? Có thể đoàn viên ! Á… nhiều m.á.u như …”

 

Thanh kiếm của Lý Vân Trạch sắc bén.

 

thu lực , nhưng lưỡi kiếm vẫn đ.â.m da thịt hơn hai tấc.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/sau-khi-ta-chet-cac-nam-chu-lien-noi-dien/chuong-3.html.]

 

uống đan d.ư.ợ.c đặc biệt từ , cơn đau còn dữ dội hơn bình thường.

 

Máu chậm rãi chảy xuống.

 

Ta mất hết sức, ngã quỵ trong vũng máu.

 

May quá… cố thêm chút nữa… là thể về nhà .

 

Đông cung một mảnh hỗn loạn, đều vây quanh .

 

Ta cảm giác ai đó đang xé áo để cầm m.á.u cho .

 

“Lãnh Thanh Nguyệt, ngươi nhắm mắt!”

 

Trong cơn choáng váng, dường như thấy một bóng dáng quen thuộc, một gương mặt mang đầy phong sương, đang gọi tên .

 

“Lục Chiêu.”

 

Hai chữ thốt , vô ký ức thời niên thiếu ùa về.

 

Lục gia và Lãnh gia giao tình lâu đời.

 

Khi và Lãnh Thanh Dương đến kinh thành, thì chúng sống nhờ ở Lục phủ.

 

Khi Lục Chiêu cầm một cây trường thương tua đỏ, sợ trời sợ đất.

 

Vừa gặp , dùng thương hất rơi dải buộc tóc của .

 

Thấy tóc xõa xuống, tên tiểu bá vương đầu đỏ mặt, lắp bắp :

 

“Muội tử … hình như gặp ở .”

 

Ta buồn đáp:

 

“Công tử ? Tóc của nữ tử thể tùy tiện đụng . Chạm thì chịu trách nhiệm cả đời đấy.”

 

Lục Chiêu im lặng hồi lâu.

 

Ta tưởng đùa khó xử, ai ngờ nhỏ giọng đáp:

 

“Ta sẽ chịu trách nhiệm.”

 

Từ đó, và Lục Chiêu thuận lý thành chương mà hứa hẹn hôn ước.

 

Hắn cũng là một trong những mục tiêu công lược.

 

Chỉ cần lấy , công lược xem như thành.

 

khi Lãnh Tố Tâm xuất hiện, nàng chiếm hết sự chú ý của Lục Chiêu.

 

“Tố Tâm yếu ớt, chỉ xem nàng như thôi.”

 

“Sao nàng ngang ngược như ? Tố Tâm nào vô lý như nàng!”

 

“Thanh Nguyệt, nàng giải thích , từng gặp nữ nhân nào ghen tị chính của như !”

 

Ngày Lục Chiêu đề nghị hủy bỏ hôn ước, náo, chỉ lặng lẽ mang hôn thư về.

 

Sau đó đính hôn với Thái tử, thì Lãnh Tố Tâm bỏ rơi Lục Chiêu, chen ngang giữa và Thái tử.

 

Rồi về khi Lãnh Tố Tâm mất tích, Lục Chiêu lĩnh binh trấn thủ ở Tái Bắc, một mấy năm.

 

Trong lòng , từ đó… còn bóng dáng thiếu niên năm nữa.

 

là một đêm đoàn viên thật.

 

Những nam chủ từng công lược đều tụ đầy đủ, ngay cả thiếu niên tướng quân năm xưa từng vứt bỏ cũng về.

 

dây dưa với họ thêm nữa.

 

Bây giờ… chỉ về nhà.

 

khi tỉnh nữa, phát hiện vẫn trong thiên điện của Đông cung.

 

Trong miệng vị t.h.u.ố.c nhạt nhạt.

 

Không ngờ Lãnh Thanh Dương chịu đem viên Cửu U bảo mệnh cất giữ bấy lâu cho uống.

 

Hắn băng bó vết thương gọn gàng.

 

Thấy tỉnh, hừ lạnh:

 

“Người Lãnh gia chúng khác với thường, tim lệch sang một chút. Nếu Thái tử thu kiếm kịp thời, thì thể cứu . Nếu ngươi tung tích của Tố Tâm, thẳng? Cớ gì cứ loạn khiến đều lo lắng?”

 

 

Loading...