Sau khi sống lại, Tôi Khiến Năm Anh Trai Hối Hận - Chương 122: Đừng tìm đến tôi gây rắc rối
Cập nhật lúc: 2024-10-14 16:47:18
Lượt xem: 687
Quả thật Cố Diệp Du từ nhỏ đã cố ý thân mật với mấy anh trai, để cho bọn họ nuôi dưỡng thành thói quen chiều chuộng và dỗ dành ả ta. Thậm chí còn coi mấy anh trai là vật sở hữu của mình. Nhưng bị Cố Diệp Quân nói như vậy, cô ta lại không chấp nhận được.
Cô ta khóc nói:
“Em không có, anh hai anh đừng nghe những người bên ngoài nói lung tung. Chúng ta là anh em mà!”
Cố Diệp Quân đột nhiên cười ra tiếng:
“Anh em? Nếu em biết chúng ta là anh em, vậy làm sao còn muốn cùng anh ôm ôm ấp ấp?”
“Em gái nhà ai mà ra ngoài, mỗi ngày đều muốn chui vào trong lòng của anh trai mình? Trừ phi là tình anh trai.”
Lời Kiều Dụ nói hôm đó đã đánh thức hoàn toàn quan hệ giữa hắn và Cố Diệp Du.
Cố Diệp Du hoàn toàn không thể tin được:
“Anh hai, không ngờ anh lại sỉ nhục em như vậy. Ôm ôm ấp ấp, còn không phải bởi vì chúng ta khi còn bé vẫn luôn như vậy sao? Em chỉ là dựa dẫm và thân thiết với các anh mà thôi, sao anh có thể nghĩ em như vậy?
Bởi vì n.g.ự.c và bụng Cố Diệp Quân vẫn đau dữ dội, vốn đã bực bội. Cộng thêm chuyện lúc trước, dẫn đến hiện tại hắn đối với Cố Diệp Du đã không còn kiên nhẫn.
“Du Du, em đừng coi anh là đồ ngốc. Quý Lăng và Kiều Dụ đều có thể nhìn ra, quan hệ của chúng ta không đơn giản, em cảm thấy bọn họ là kẻ ngốc sao?”
“Em muốn trèo lên giường của anh, kỳ thật không sao. Dù sao chúng ta cũng không phải anh em ruột.”
Hắn giơ tay nhéo mặt Cố Diệp Du:
“Em xem em vừa vào phòng anh, liền không nhịn được muốn ôm anh thân mật, đây không phải là nhớ anh sao? Cho nên, cần gì phải khẩu thị tâm phi chứ.”
Hắn thở dài nói:
“Chẳng qua hiện tại anh thật không có hứng thú này, sau này hãy nói. Sau này nếu muốn, em cứ nói thẳng, không cần uyển chuyển như vậy. Em muốn từ em gái biến thành bạn gái, anh cũng không ngại.”
Chẳng qua đều là bao nuôi, làm em gái hay là làm bạn gái, đối với hắn mà nói thì có quan hệ gì đâu? Dù sao hắn cũng không giống Quý Lăng và Kiều Dụ, sẽ rơi vào loại tình yêu nhàm chán đó.
Vẻ mặt hắn thâm ý mà bổ sung:
“Nhưng phải ngoan ngoãn nghe lời giống như trước đây mới được.”
Cố Diệp Du hoàn toàn không ngờ bộ mặt thật của anh hai lại như vậy. Đối với cô một chút cũng không tôn trọng, cự nhiên coi cô là loại phụ nữ leo giường.
Cô ta khóc nói:
“Anh hai, anh thật quá đáng, em không phải là người phụ nữ như vậy. Em không để ý tới anh nữa.”
Nói xong, cô ta ủy khuất dùng sức đẩy Cố Diệp Quân một cái, khóc lóc xoay người bỏ chạy. Sắc mặt Cố Diệp Quân lộ ra vài phần dữ tợn, bị đẩy đến n.g.ự.c đau nhức.
“Mẹ nó, thật gỉa tạo.”
Trước kia cảm thấy em gái đỏ mắt khóc dựa dẫm, còn thấy thú vị, hiện tại chỉ cảm thấy phiền toái. Nếu Cố Diệp Du còn thường xuyên tỏ ra giận dỗi như thế này, thì làm bạn gái hắn cũng không cần. Hắn không đuổi theo dỗ dành như trước đây, mà đóng cửa phòng lại. Không cần nhìn, hắn cũng có thể đoán được, lúc này Cố Diệp Du đoán chừng lại chạy đến phòng em trai nào đó của hắn khóc lóc kể lể. Hoặc là trực tiếp đi tìm anh cả.
Hắn lười quản, cũng sẽ không chủ động nhắc nhở những anh em khác. Bị coi như công cụ mà sử dụng, bị Nhan Hạ mắng ngu xuẩn, cũng không thể chỉ có một mình hắn phải chịu đựng, đúng không? Mọi người cùng nhau chịu đựng đi.
Về phần chấp nhận em gái nuôi của mình bò lên giường, cũng không phải chuyện đùa. Hắn thực sự cảm thấy chỉ cần cô ta dám bò lên giường hắn, hắn sẽ dám muốn cô ta. Hắn ta chưa bao giờ cảm thấy xấu hổ hay bất cứ điều gì tương tự. Bảo hắn đi tìm đạo diễn Trác sửa kịch bản, hắn sẽ không đi, không thể để mất người kia được.
Đúng lúc này, điện thoại di động của hắn vang lên. Thấy là Kiều Dụ gọi tới.
Hắn nghe má với vẻ mặt trào phúng :
“Không phải nói, không cần liên lạc nữa sao?”
Giọng nói lạnh lùng của Kiều Dụ vang lên:
“Tôi chỉ muốn hỏi cậu một chút, chỗ bị đánh còn đau không?”
Hắn ta đau cả đêm, vừa rồi Trầm Linh Xảo còn tới tìm hắn khóc lóc kể lể, nói mặt càng ngày càng đau rát. Lần này hắn tin, càng sinh ra một loại hoài nghi, lúc này mới gọi điện thoại cho Cố Diệp Quân.
Cố Diệp Quân giật mình:
“Chỗ bị đánh của cậu vẫn còn đau à?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/sau-khi-song-lai-toi-khien-nam-anh-trai-hoi-han/chuong-122-dung-tim-den-toi-gay-rac-roi.html.]
Hắn hỏi ngược lại:
“Có phải đi kiểm tra lại không có vấn đề, nhưng rất đau, buổi tối ngay cả ngủ cũng ngủ không được?”
Kiều Dụ trầm mặc một lát:
“Đúng, giống y như thế.”
Kiều Dụ lại nói:
“Chúng ta mười phần thì hết tám chin phần là bị Nhan Hạ động tay động chân rồi.”
Dạo này cả team hơi bận, nên mình sẽ ra từ từ.
Quý Nguyệt sẽ không như vậy.
Cố Diệp Quân nói:
“Tôi cũng đoán như vậy.”
Kiều Dụ nói ngay:
“Vậy giao cho cậu, cậu đi hỏi Nhan Hạ muốn thế nào, mới có thể giúp chúng ta giảm bớt cơn đau này.”
Cố Diệp Quân: “.....”
Hắn phản bác: “Tại sao là tôi? Sao cậu không đi tìm Quý Nguyệt?”
Kiều Dụ nói: “Nhan Hạ là em gái cậu, không phải em gái tôi. Quý Nguyệt cũng không biết những thứ này, tôi tìm cô ấy cũng vô dụng.”
“Tôi tin tưởng khả năng của cậu, nhất định có thể giải quyết, chẳng lẽ cậu cứ muốn bị đau như vậy? Tôi chờ tin tức tốt của cậu.”
Nói xong, anh cúp điện thoại trước. Nghe tiếng máy bận, Cố Diệp Quân muốn chửi tục thăm hỏi tổ tông Kiều Dụ. Cái này mẹ nó, không có một cái thứ tốt. Chẳng qua hắn cũng thật sự chịu đựng không nổi. Chỉ có thể đổi di động của người giúp việc, lại gọi điện thoại cho Nhan Hạ.
Nhan Hạ nhận máy:
“Xin chào!”
Lúc Cố Diệp Quân nghe Nhan Hạ bắt máy, lập tức ấn nút ghi âm. Đây là việc Nhan Hạ thích làm nhất, hiện tại đến phiên hắn.
Hắn thẳng thắn hỏi:
“Nhan Hạ, rốt cuộc em muốn thế nào? Chúng ta bị em đánh cho đau một đêm, rốt cuộc em muốn như thế nào, mới có thể giúp chúng ta giải quyết?”
Lại cố ý bổ sung:
“Kiều Dụ nói, có điều kiện gì em cứ nói, bọn anh đều đồng ý với em.”
Nhan Hạ nghe lời này, không giống như tác phong nói chuyện của gã anh hai cặn bã. Một chút liền đoán được, người này mười phần thì có tám chin phần đang ghi âm.
“Anh gọi nhầm số rồi, tôi đánh anh lúc nào? Nếu hai người có bệnh thì đi bệnh viện khám, đừng tới tìm tôi gây rắc rối. Tôi đề nghị các người đến khoa tâm thần xem một chút.”
Sau đó không chút do dự cúp điện thoại. Mặc kệ Cố Diệp Quân có ghi âm hay không, cô cũng sẽ không nói qua điện thoại chuyện động thủ đánh bọn họ. Cô cũng không phải ngốc, sẽ chủ động đem nhược điểm giao cho bọn họ.
Cố Diệp Quân không nhịn được, trực tiếp đập điện thoại di động trong tay.
“Nhan Hạ, em thật là giỏi.”
Hắn lại bị em gái đùa giỡn, còn ám chỉ bọn họ có bệnh thần kinh. Tiếp theo hắn cầm di động của mình, gọi cho Kiều Dụ.
“Nhan Hạ nói, đề nghị cậu đến khoa tâm thần xem thử.”
Kiều Dụ một đầu hắc tuyến:
“Là nói cậu đi. Người anh em, tôi kỳ thật cũng cảm thấy cậu gần đây tinh thần không quá bình thường, nếu không cậu đi xem một chút? Nếu có thể trị liệu tâm lý, thành công không đau nữa, cậu gửi tin nhắn cho tôi nói một tiếng.”
Cố Diệp Quân: “......”
Hắn gửi tin nhắn nói cho Kiều Dụ cái rắm, tuyệt giao. Lần này hắn chủ động cúp điện thoại. Mấy tên khốn này, một tên cũng không đáng tin cậy. Hắn thở ra một hơi, phát hiện n.g.ự.c càng đau. Trở về nằm ở trên giường, càng nghĩ càng cảm thấy Kiều Dụ nói có chút đạo lý.
Vì thế hẹn trước một bác sĩ tâm lý, chuẩn bị để đối phương khám tâm lý cho hắn thử xem. Nếu thật sự không được, cũng chỉ có tìm ba hắn, mời vị đại sư phong thủy được Cố gia cung phụng kia đến xem bệnh giúp hắn.
(Tiểu yến mập mạp)