Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Sau khi sống lại, Tôi Khiến Năm Anh Trai Hối Hận - Chương 112: Bà đây thoả mãn hắn ngay và luôn

Cập nhật lúc: 2024-10-07 19:47:13
Lượt xem: 439

Cố Diệp Quân lười biếng dựa vào ghế sofa, ôm lấy Cố Diệp Du mà nói chuyện với Kiều Dụ.

Kiều Dụ hỏi sang chuyện trên mạng.

Cố Diệp Quân không nhịn được mà oán trách em gái Nhan Hạ một trận.

Sau cùng nốc cạn ly rượu mà chốt một câu.

"Tôi chưa từng mất mặt như thế, tất cả nhờ em gái ruột ban cho."

Kiều Dụ không ngờ Cố Diệp Quân lại thua Nhan Hạ thê thảm như thế.

Hắn ta nhìn Cố Diệp Quân với vẻ đồng cảm, thở dài:

"Quý Lăng với cậu thảm thật đấy."

"Tôi có gọi điện rủ Quý Lăng ra uống rượu, vừa nghe cậu muốn dẫn theo em gái thì từ chối ngay lập tức."

Hắn ta dở khóc dở cười nói tiếp:

"Lần đầu tiên tôi mới biết cậu ấy cũng có lúc hèn như vậy."

Còn bảo gì mà sợ người khác chụp được bản thân gặp riêng Cố Diệp Du khiến Nhan Hạ hiểu lầm nữa chứ.

Hắn rất muốn nói, đã hiểu lầm từ lâu rồi, giờ sợ sệt có ích gì?

Cố Diệp Quân kéo cà vạt, tỏ vẻ châm chọc.

"Bây giờ cậu ta lại giả vờ thâm tình mới mắc cười đấy."

"Hai đứa tụi tôi đúng là đôi bạn cùng khổ, đều bị cùng một người hành ra bã. Nhưng cậu ta thì hay rồi, không chỉ bỏ mặc tôi còn đổ hết lỗi lầm lên đầu tôi nữa."

"Tôi cũng chẳng muốn uống rượu với cậu ta."

Hễ nhắc đến Quý Lăng thì hắn lại tức.

"Cậu ta y hệt thằng năm nha tôi, đều là đồng đội heo, không đáng tin chút nào."

Kiều Dụ nói:

"Chỉ có thể chứng tỏ Nhan Hạ rất giỏi."

Hắn không quen Nhan Hạ nhưng thường xuyên nghe thấy Quý Nguyệt nhắc đến cô bạn thân này.

Sau khi về nước, biết chuyện xảy ra với hai thằng bạn nối khố của mình, hắn ta cũng hơi tò mò về Nhan Hạ.

Có thể đánh bại cả Quý Lăng và Cố Diệp Quân, cô gái này chắc chắn không đơn giản.

Điều khiến hắn ta nhức đầu chính là Quý Nguyệt học theo thói xấu của Nhan Hạ.

Dạo này cả team hơi bận, nên mình sẽ ra từ từ.

Sau khi Quý Nguyệt về nước thì không còn chủ động liên lạc với hắn nữa, cũng không về công ty.

Qua một khoảng thời gian, hắn không nhịn được đành tự mình quay về đón cô.

Ai ngờ, lúc hắn chủ động liên lạc thì cô không chỉ từ chối gặp mặt, còn cúp máy chặn luôn hắn.

Chắc chắn đã học theo Nhan Hạ đó rồi.

Hắn ta xoa trán nói.

"Không biết cô em gái giỏi giang của cậu có dạy hư Quý Nguyệt không."

Cố Diệp Quân thấy dáng vẻ này của hắn ta thì chế giễu:

"Yên tâm đi, chắc chắn sẽ học hư thôi."

Hắn nói tiếp:

"Nhưng mà trái ớt nhỏ nhà cậu cũng chẳng hiền lành gì cho cam."

"Vừa về đã tát ông anh ruột Quý Lăng ngay sân bay. Tuy Nhan Hạ khó ưa nhưng chưa dám đánh anh ruột là tôi đây."

Kiều Dụ bất đắc dĩ nói:

"Thì đấy, cho nên tôi mới lo hai người họ ở chung với nhau thì tôi càng khó quản cô ấy."

Hắn ta cũng không ngờ Quý Nguyệt lại đánh cả anh ruột vì Nhan Hạ.

Trên mặt Cố Diệp Quân lộ vẻ thích thú xem trò hay.

"Tuyệt đối có thể, tôi chờ xem trò hay giữa cậu với trái ớt nhỏ."

"Không biết cậu có dỗ dành được cô nhóc ấy quay về hay không. Quý Lăng bị em tôi đá, xem ra không định làm lành đâu."

"Phải nói hai người đúng là tự chuốc khổ. Mắc gì phải vướng vào mấy chuyện tình cảm rắc rối, cứ độc thân như tôi này, muốn làm gì thì làm. Cũng chẳng có cô gái nào dám đối xử với tôi như thế cả."

Kiều Dụ liếc nhìn Cố Diệp Du đang được Cố Diệp Quân ôm trong lòng.

Hắn nhướng mày.

"Vậy cả em gái cậu cũng..."

Tuy chưa nói hết câu nhưng ẩn ý rõ mồn một.

Cố Diệp Quân trừng mắt đáp.

"Đừng nói bậy, Du Du là em gái tôi."

Cố Diệp Du liếc Kiều Dụ.

"Đúng đó, anh Kiều Dụ đừng nghĩ lung tung, anh hai chỉ hơi cưng chiều em thôi."

Kiều Dụ ngán ngẩm, lần đầu tiên hắn mới thấy có người chiều chuộng em gái lại ôm ấp thân thiết đến thế.

Nhưng hắn là bạn thân của Cố Diệp Quân, nên không muốn nói thẳng ra.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/sau-khi-song-lai-toi-khien-nam-anh-trai-hoi-han/chuong-112-ba-day-thoa-man-han-ngay-va-luon.html.]

Hắn nâng ly lên.

"Rồi rồi, cạn ly nào!"

Cố Diệp Quân cụng ly với hắn ta.

Nhan Hạ với Quý Nguyệt nghe hai tên kia nói vậy, cảm thấy hơi ngứa tay.

Quý Nguyệt chụp thêm vài tấm Cố Diệp Quân ôm Cố Diệp Du, dựa lưng vào ghế nói chuyện với Kiều Dụ.

Nếu tung bức ảnh này ra ngoài nhất định sẽ gây sốc.

Lúc này, họ nhìn thấy ả thư ký đứng dậy định rót rượu cho Kiều Dụ, nhưng như thể bất cẩn trượt chân mà ngã thẳng vào người hắn.

Nhan Hạ thấy cảnh này thì bật cười.

"Đúng là chị em có khác, y chang nhau. Hồi trước Cố Diệp Du cũng từng ngã vào người Quý Lăng như thế."

Mấy bức ảnh mập mờ giữa Quý Lăng với Cố Diệp Du mà cô từng tung ra, tuy có vài tấm canh góc chụp nhưng hai người họ quả thật đã có những khoảnh khắc thân mật như vậy, tấm đó chưa hề bị chỉnh sửa.

Không cần biết Cố Diệp Du có cố tình không nhưng Quý Lăng đã tiếp nhận chuyện đó.

Một bàn tay vỗ không ra tiếng, nếu thật sự muốn tránh sự tán tỉnh của người khác thì bản thân cũng phải giữ khoảng cách.

Sau cùng lại trở thành, bọn họ trong sạch, do cô hiểu lầm thôi, nó còn buồn nôn hơn việc lăng nhăng.

Hiện giờ, tuy cô gái kia chủ động giở trò mập mờ nhưng nếu Kiều Dụ không dẫn cô ta theo , tạo cơ hội cho cô ta thì sao có thể thành được?

Quý Nguyệt nhìn với ánh mắt mỉa mai.

"Hèn chi Quý Lăng có thể thân thiết với tên khốn đó, đếu là cá mè một lứa."

Lại nói.

"Khốn nạn lại không nhận ra, đúng là mắc ói."

Nhan Hạ đồng ý.

"Chính là như thế mà."

Tiếp theo, cô nhìn thấy ả thư ký kia ngã vào người Kiều Dụ, hắn ta thì giơ tay đỡ lấy ả.

Ả ta lại vờ như đứng không vững, vấp phải cái gì đó.

Lần này trực tiếp ngã vào lòng Kiều Dụ luôn.

Cảnh tượng mập mờ hết sức.

Rõ ràng ả ta cố tình làm vậy cho Nguyệt Nguyệt thấy.

Sau đó Nhan Hạ nghe thấy Cố Diệp Quân nhìn Kiều Dụ với ánh mắt mờ ám.

"Thần đồng lạnh lùng của chúng ta thật có phúc."

Lại cười đùa.

"Nếu để cô em nóng tính Quý Nguyệt kia biết, không biết có đánh cậu một trận không?"

Người trong giới đều biết Quý Nguyệt ra nước ngoài theo đuổi Kiều Dụ.

Mấy người khác cũng hùa theo trêu chọc.

"Hay gọi cô nàng ra đây uống rượu luôn đi?"

Kiều Dụ nhìn họ mà nói:

"Đừng trêu nữa. Lỡ để Quý Nguyệt biết thì chắc chắn sẽ xé xác tôi mất."

Hiện giờ hai người họ vẫn đang chiến tranh lạnh vì Trầm Linh Xảo kìa.

Sau đó hắn quay sang nhìn Trầm Linh Xảo trong lòng, nhíu mày hỏi:

"Cô không sao chứ?"

Ý là nếu không sao thì đứng dậy nhanh đi.

Trầm Linh Xảo đỏ mặt đáp:

"Xin lỗi, dưới đất có nước nên em bị trượt chân."

Nói xong, ả như định đứng dậy nhưng cố tình kéo dài thời gian.

Nhan Hạ thấy vậy, bèn huých Quý Nguyệt một cái.

"Nguyệt Nguyệt, giờ là cơ hội đánh tên khốn đó, chấm dứt hoàn toàn mối quan hệ này đấy."

Mặc dù hai người chưa xác định quan hệ yêu đương nhưng trước đây Kiều Dụ luôn gieo hy vọng cho Quý Nguyệt.

Lời vừa nãy càng củng cố sự thật này.

Bây giờ một cô gái khác đang ngồi trong lòng hắn.

Cho dù cô ả cố tình "lỡ chân" té vào thì cũng chẳng thay đổi được tư thế mập mờ giữa hai người họ.

Nếu hắn ta thật sự muốn giữ khoảng cách, không cho ả cơ hội thì sẽ xảy ra chuyện này à?

Điều khiến Nhan Hạ khó chịu chính là bọn họ còn lấy hai người bọn cô ra để nói.

Đúng lúc dạo này cô không có cơ hội rèn luyện,  giờ có dịp vận động rồi.

Sắc mặt Quý Nguyệt có phần khó coi, rõ ràng chung suy nghĩ với Nhan Hạ. Cô ấy gật đầu nói:

"Được, nếu hắn ta bảo tôi sẽ xé xác hắn thì bà đây sẽ thoả mãn hắn ngay bây giờ."

(Máo)

aaaaa cayyyy ghê

Loading...