Sau khi sống lại, Tôi Khiến Năm Anh Trai Hối Hận - Chương 109: Thế chẳng phải càng có trò hay để xem à
Cập nhật lúc: 2024-10-07 18:50:04
Lượt xem: 441
Ba Cố nghe tiếng tút tút tút trong điện thoại.
Trong chốc lát, ông không biết cảm xúc của mình lúc này là gì.
Đây là người đầu tiên dám cúp máy ngắt lời ông, mà người này còn là con gái ruột của ông nữa.
Dĩ nhiên ông không giống như Cố Diệp Ngọc và Cố Diệp Quân, bị Nhan Hạ cúp máy mà vẫn tiếp tục gọi lại.
Ông thấy hơi khó chịu lại có phần khó chấp nhận được.
Không chỉ vì bị cúp máy ngang mà còn vì thái độ kiên quyết của Nhan Hạ.
Xem ra con bé không phải tức giận nhất thời, mà con bé thật sự không cần người thân như họ nữa.
Trong trí nhớ của ông, kể từ khi con gái về nhà thì nó rất quan tâm đến gia đình.
Dù không phải kiểu hạ mình để lấy lòng nhưng luôn chăm sóc cho mọi người.
Không chỉ nói suông, mà còn thể hiện qua hành động.
Ông rất bận, thời gian bên con gái không nhiều.
Nhưng trước đây, thỉnh thoảng ông vẫn nhận được những viên thuốc giải rượu và thuốc bổ do cô tự làm.
Hiệu quả thực sự tốt, chứng tỏ cô đã rất chăm chút.
Vậy mà giờ lại xảy ra chuyện thế này?
Ông Cố ngồi suy nghĩ hồi lâu rồi gọi thư ký vào.
“Cậu đi tìm hiểu xem, mối quan hệ và mâu thuẫn trước đây của Nhan Hạ với vợ tôi và mấy thằng con trai, con gái nuôi của tôi. Điều tra kỹ về đứa con gái nuôi của tôi, tra xem nó có qua lại gì với thầy phong thuỷ mà nhà họ Cố đang cung phụng không. Cậu phải âm thầm điều tra, ngoài hai chúng ta ra thì tôi không muốn người khác biết chuyện này.”
Lúc trước vợ với con trai cứ cằn nhằn với ông ta rằng Nhan Hạ vừa về nhà đã không ưa con nuôi.
Cứ nhăm nhe giành hết mọi thứ của con nuôi, thi thoảng lại quậy một trận.
Nếu đúng như vậy thì tức là Nhan Hạ rất quan tâm đến gia đình họ Cố và những thứ liên quan đến họ.
Nhưng theo hình hình hiện tại thì có vẻ không đúng lắm.
Hôm đó Nhan Hạ thấy uất ức nên mới không chịu nổi mà quyết định rời khỏi nhà họ Cố.
Thái độ hiện tại của cô cũng cho thấy cô không nhận họ, càng không cần đồ của nhà họ Cố.
Ông ta cảm giác mọi chuyện không đơn giản như vợ và các con trai nói.
Sau khi Nhan Hạ về, ông ta đã chuẩn bị cho cô vào gia phả, chuyển hộ khẩu về nhà sẵn công bố thân phận của cô luôn.
Nhưng con gái nuôi bị bệnh, vợ với mấy thằng con của ông ta đã hoãn chuyện này lại.
Rồi ông tình cờ gặp thầy phong thuỷ nhà họ Cố đang cung phụng, người nọ trước chúc mừng ông đã tìm được con gái ruột. Kế đó, hắn ta còn bóng gió nói rằng mình từng tính rất chính xác.
Sau khi bọn họ nhận nuôi một cô bé trạc tuổi và ngày sinh tương tự, không chỉ nhà họ Cố ngày càng phát đạt, còn tìm được con gái ruột của mình.
Nghe xong, ba Cố cảm thấy đúng là như thế thật.
Hắn ta còn bói một quẻ bảo chưa đến lúc công bố thân phận con gái ông.
Tốt nhât chờ thêm một năm nữa, bằng không cả hai đứa con gái đều gặp họa, còn ảnh hưởng đến vận mệnh của nhà họ Cố.
Ông ta đã nói chuyện này với vợ, bà ấy cũng bảo năm sau hẵng công bố Nhan Hạ là con gái nhà họ, lúc đó sẽ cho con bé vào gia phả.
Lúc đó việc đổi họ và chuyển hộ khẩu sẽ làm luôn một thể.
Dù sao con gái cũng đã nhận về, sớm muốn gì cũng vậy.
Cho nên ông đã đồng ý.
Giờ ngẫm lại, trong lòng không khỏi nảy sinh chút nghi ngờ.
Thư ký không ngờ chủ tịch lại muốn mình điều tra mấy chuyện riêng tư này.
Dạo này cả team hơi bận, nên mình sẽ ra từ từ.
Tuy nhiên, điều này cũng thể hiện sự tin tưởng nên anh ta gật đầu đảm bảo.
“Chủ tịch yên tâm, tôi sẽ lo liệu chu đáo.”
Hôm sau.
Nhan Hạ dẫn người trong văn phòng đi ăn.
Ăn xong, Quý Nguyệt kéo Nhan Hạ đi quán bar chơi.
Trong bữa ăn, Nhan Hạ nhận ra Quý Nguyệt không vui nhưng lại ăn mặc rất gợi cảm xinh đẹp.
Sau khi lên xe, Nhan Hạ mới lên tiếng hỏi:
“Chị sao thế?”
Quý Nguyệt cũng không giấu diếm bạn thân.
“Tên khốn đó về rồi.”
Trước đó Nhan Hạ đã đoán rằng có thể liên quan đến Kiều Dụ.
“Anh ta đã tìm chị à?”
Quý Nguyệt bĩu môi.
“Nhắn tin thôi, chị không trả lời nên gọi điện cho chị. Anh ta còn chất vấn chị sao lại đột ngột về, bỏ việc ngang, vô trách nhiệm các kiểu. Chị chẳng muốn nghe nên cúp luôn.”
Nhan Hạ nghĩ một lúc rồi hỏi:
“Chị chắc chắn muốn cắt đứt với anh ta chứ?”
Quý Nguyệt lập tức gật đầu đáp:
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/sau-khi-song-lai-toi-khien-nam-anh-trai-hoi-han/chuong-109-the-chang-phai-cang-co-tro-hay-de-xem-a.html.]
“Tất nhiên rồi. Hôm nay anh ta lại gọi cho chị, chị không những không bắt máy mà còn chặn số luôn. Chị thấy hơi phiền nên muốn đi uống rượu thôi.”
Cô ấy không còn lưu luyến gì người nọ, chỉ thấy bực bội trong lòng.
Nhất là có người bạn cố tình nhắn tin báo cho cô biết.
Tên khốn đó không chỉ dắt theo con nhỏ thảo mai về, mà còn giới thiệu với bạn bè trong giới.
Quý Nguyệt cảm thấy bản thân lúc trước như trò hề vậy.
Nhưng tên đó cũng chẳng tốt lành gì, một mặt dẫn theo ả ta, mặt khác cứ giữ cô bên cạnh.
Hắn khuyên cô học quản trị kinh tế, đồng ý cho cô ra nước ngoài làm việc tại công ty của hắn.
Bình thường không cho cô làm cái này, không được làm cái kia cứ như kiểu bạn trai đối với bạn gái.
Khiến cô có ảo giác rằng tên khốn này rất quan tâm đến mình.
Cô luôn hy vọng ngày nào đó, mình sẽ sưởi ấm trái tim hắn rồi hai người sẽ ở bên nhau.
Cô ấy đã bỏ qua một chuyện, bên cạnh anh ta luôn có một người hiểu rõ tâm từ của người khác
Khi tỉnh táo lại, cô mới nhận ra tên này chẳng khác gì đang bắt cá hai tay, chẳng ra làm sao cả.
Nghĩ đến đây, cô đột nhiên muốn cho tên khốn đó một trận.
Nhan Hạ thấy Quý Nguyệt thật sự muốn buông bỏ tên khốn đó, chẳng qua trong lòng vẫn ấm ức thôi.
Cô bấm tay tính một lúc rồi nói:
“Hôm nay đến quan bar mà cậu thường đến nhé.”
Quý Nguyệt chẳng nghĩ ngợi gì đáp ngay:
“Được thôi!”
Cô vốn định tìm một quán yên tĩnh gần đây, giờ thì cứ nghe theo Nhan Hạ.
Hai người đậu xe xong thì bước vào quán.
Quán bar này do một cậu ấm trong giới mở, cũng xem như là bạn thuở bé với Quý Nguyệt.
Nhan Hạ cũng biết đối phương, quan hệ khá ổn.
Mọi người trong giới thường tổ chức tiệc tùng ở đây.
Tầng một mở cửa cho tất cả mọi người.
Nhưng tầng hai thì chỉ tiếp đón những ai có thẻ đặc biệt, không gian rất riêng tư.
Chỉ những thiếu gia, tiểu thư trong giới hoặc những người có thân phận không đơn giản mới được vào.
Nhan Hạ hiện giờ rất nổi tiếng nên dễ bị nhận ra. Cho nên cô đã đội mũ và đeo khẩu trang vào.
Giờ vẫn còn sớm, lầu hai chẳng có mấy người.
Đúng lúc chỗ ở góc phòng còn trống, ánh sáng cũng hơi tối.
Đúng là không gian mà cả hai cần, nên họ đi qua ngồi xuống.
Họ gọi đồ uống, vừa uống vừa thưởng thức tiếng hát của ca sĩ biểu diễn bên dưới.
Sau đó, lần lượt có người đến, trong đó có một số người quen, nhưng cả hai không đứng dậy chào hỏi.
Chừng nửa tiếng sau, lại thêm một nhóm người.
Lúc Quý Nguyệt nhìn thấy họ thì hơi bất ngờ.
Cô quay sang hỏi Nhan Hạ:
“Em biết tên khốn đó và thằng anh hai khốn nạn của em sẽ đến à?”
Nhan Hạ đáp:
“Em chỉ tính được chị đến đây sẽ loại bỏ được cái gai trong lòng thôi. Không ngờ, tên đó lại đi chung với thằng anh khốn nạn kia.”
Cô cũng hơi bất ngờ.
Quý Nguyệt nhìn về phía đó rồi nói:
“Không chỉ đi cùng nhau mà diễm phúc của hai người đó cũng khá lắm.”
Thằng anh cặn bã dắt theo Cố Diệp Du, còn tên khốn kia đi cùng ả thảo mai.
Đi cùng còn có vài cậu ấm cô chiêu trong giới.
Nhan Hạ mỉm cười.
“Thế thì càng có trò hay để xem mà.”
Quý Nguyệt càng thêm hứng thú.
“Đúng đúng.”
Cô ấylấy điện thoại ra, không bật đèn flash, chụp Cố Diệp Quân với Cố Diệp Du hai bức.
Tuy paparazzi không thể lên đây nhưng cô ấy có thể cung cấp ít tư liệu mà.
Lát nữa cô ấy sẽ canh chụp thêm nhiều tấm.
Về hai người kia thì cô ấy lười chụp. Tin tức về hai người này không đáng giá chút nào.
(Máo)
càng ngày càng cuốn, huhu, tui vì mọi người mà nay công việc xong là về nhà xách máy ngồi chỉnh sửa để đăng chương nè.