Sau khi sống lại, Tôi Khiến Năm Anh Trai Hối Hận - Chương 107: Càng kịch tính hơn
Cập nhật lúc: 2024-10-07 17:46:30
Lượt xem: 413
Ở bên kia.
Giám đốc Ngô với đội ngũ của ông dung nhiều biện pháp để dẫn dắt dư luận tấn tài khoản của giải trí Cố thị và hai kẻ kia.
Sau khi hoàn toàn khống chế được dư luận, ông Ngô bèn đến văn phòng của Nhan Hạ.
Lúc này Nhan Hạ và Quý Nguyệt đang xem livestream chương trình tạp kỹ.
Quả nhiên, hướng đi của bình luận trên màn hình đã hoàn toàn thay đổi. Trước đây chỉ toàn những lời mắng chửi Hoa Phi Vũ, nay lại biến thành những lời động viên đồng cảm với cô ấy.
Trong show giải trí kỳ này, biểu hiện của Hoa Phi Vũ càng không khiến mọi người thất vọng. Trông thấy giám đốc Ngô bước vào, Nhan Hạ mỉm cười nói:
“Mời ngồi!”
Giám đốc Ngô kiềm nén sự kích động mà ngồi đối diện với hai người họ, rồi báo cáo tình hình hoạt động của nhóm ông.
Nhan Hạ gật đầu cười đáp:
“Chú làm tốt lắm.”
Giám đốc Ngô ngẫm nghĩ một hồi rồi hỏi:
“Cô Nhan này, cô bảo chúng tôi chèo lái dư luận gây áp lực lên công ty giải trí Cố thị, bọn họ sẽ thật sự xử lý Cố Diệp Quân à?”
Hiện tại công ty giải trí Cố thị do anh em nhà họ Cố làm chủ, hai người đó gần như nắm hết quyền hành trong công ty. Vì vậy ông ấy không chắc liệu Cố Diệp Thần có dám xử em trai anh ta không.
Nhan Hạ lại nói với giọng chắc chắn:
“Yên tâm đi, theo như hiểu biết của tôi về Cố Diệp Thần thì hắn sẽ bắt Cố Diệp Quân giải thích, chịu trách nhiệm với công chúng và công ty. Thế nhưng, điều đó không có nghĩa bọn họ sẽ thoả hiệp.”
“Sau này Cố Diệp Thần sẽ kế thừa chức chủ tịch tập đoàn Cố Thị, Cố Diệp Quân cũng là người được đào tào đển tiếp quản công ty giải trí. Giờ bọn họ phải làm hài lòng các cổ đông thì mới có thể ngồi vững ở hai vị trí đó trong tương lai.”
“Vì thế, hắn sẽ hy sinh Cố Diệp Quan để xoa dịu công chúng. Kể cả hai nghệ sĩ do Cố Diệp Quân quản lý cũng sẽ bị sa thải và truy cứu trách nhiệm chuyện này.”
Nói đoạn cô giơ tay nhìn đồng hồ.
“Trong vòng nửa tiếng nữa, chắc chắn trang weibo chính thức của công ty giải trí Cố Thị sẽ công bố kết quả xử trí ba người này.”
Ông Ngô hiện tại rất tin tưởng vào Nhan Hạ.
“Vậy lần này Cố Diệp Quân sẽ tiêu đời à?”
Nhan Hạ lắc đầu đáp:
“Không đâu, chờ sau khi chuyện này lắng xuống, không ai để ý thì Cố Diệp Thần sẽ lại trọng dụng anh ta thôi. Bởi vì triết lý của họ là anh em đồng lòng, tát biển Đông cũng cạn cho nên mới bài ngoại như thế.”
Thấy giám đốc Ngô có vẻ không cam lòng, cô có thể hiểu được tâm trạng của ông ấy.
Bất kỳ ai bị đám người Cố Diệp Thần tính toán như thế cũng khao khát trả thù, đạp đối phương xuống đất.
“Yên tâm đi, đợt tấn công lần này của chúng ta đã ảnh hưởng đến hai anh em nhà đó rồi.”
Cô mỉm cười nói tiếp:
“Làm thêm vài cú nữa, dù Cố Diệp Quân có là con ruột của chủ tịch thì sau này cũng khó mà tiếp quản được công ty giải trí Cố Thị.”
“Còn Cố Diệp Thần được điều về tập đoàn thì chuyện này cũng sẽ ảnh hưởng kha khá đến lý lịch của anh ta. Có thuận lợi thừa kế Cố Thị hay không thì khó nói lắm.”
Dù sao cô vẫn sẽ thúc đẩy mọi chuyện, cản đường bọn họ, giống như cách bọn họ đã làm với cô, ác giả ác báo.
Giám đốc Ngô nghe xong cũng bình tĩnh lại, lần này có thể ép công ty giải trí Cố Thị hy sinh Cố Diệp Quân đã thành công lắm rồi.
Trong giới, mặt mũi Cố Diệp Quân xem như mất sạch, cả danh tiếng quản lý hàng đầu cũng đi tong.
Hai người lại trò chuyện thêm một lúc.
Quý Nguyệt cầm điện thoại lên.
“Tất cả đều nằm trong dự tính của Hạ Hạ, trang weibo chính thức của công ty giải trí Cố Thị đã công bố kết quả xử lý, còn xin lỗi chị Hoa và công chúng.”
Nhan Hạ nói:
“Cố Diệp Thần là kẻ thông minh nhất trong mấy anh em. Việc xử lý và xin lỗi nhanh chóng để làm công tác truyền thông đúng là sẽ khiến công chúng không chú ý quá nhiều đến công ty bọn họ. Đồng thời cũng xoa dịu cơn giận của số đông.”
Giám đốc Ngô hỏi:
“Vậy chúng ta có nên tiếp tục tấn công không?”
Nhan Hạ đáp:
“Không cần nhằm vào công ty giải trí Cố Thị nữa, nếu làm quá thì tập đoàn Cố thị sẽ phản công mất. Bây giờ chúng ta vẫn chưa đủ sức chống lại bọn họ.”
“Hơn nữa, sự chú ý của công chúng dành cho công ty sẽ không lâu dài, người ta đã xử lý và xin lỗi rồi, nếu chúng ta cứ bám riết thì sẽ khiến mọi người phản cảm.”
Kế đó cô chuyển hướng đầy ẩn ý.
“Nhưng chúng ta có thể để mắt đến Cố Diệp Quân.”
“Với tính cách của anh ta, bị mất mặt thế này còn bị công ty hy sinh, chắc chắn thời gian tới anh ta sẽ không đến công ty đâu. Chín phần mười anh ta sẽ đến mấy chỗ vui chơi để xả stress.”
“Cử người theo dõi Cố Diệp Du nữa, cô em gái ngoan này nhất định sẽ thừa dịp anh trai gặp chuyện mà chạy tới an ủi.”
“Nếu hai người đó ở cạnh nhau thì nhanh chóng gọi cho paparazzi, bảo đảm họ có thể chụp được vài tấm ảnh hay ho.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/sau-khi-song-lai-toi-khien-nam-anh-trai-hoi-han/chuong-107-cang-kich-tinh-hon.html.]
“Chúng ta không cần tốn tiền quảng cáo làm gì, cứ xem kịch thôi.”
Quý Nguyệt cười bảo:
“Hay đó, show giải trí mùa 2 bên Hạ Hạ sẽ bắt đầu vào tuần tới. Chúng ta hãy giúp Cố Diệp Du nổi tiếng hơn chút. Nghe theo Hạ Hạ chẳng sai đâu.”
Ông Ngô mìm cười đầy khâm phục:
“Thế thì sau này chúng ta đều nghe theo cô Nhan hết.”
Nhan Hạ thật sự rất giỏi, không chỉ đoán được hành động tiếp theo của đối phương mà còn biết đánh thẳng vào điểm yếu.
Nếu Cố Diệp Quân và Cố Diệp Du bị chụp được gì đó thì chuyện càng kích thích hơn.
Nhan Hạ nói:
“Tối mai tôi sẽ đặt bữa ở nhà hàng, bao cả phòng mình đi ăn cơm, mấy nay mọi người đã vất vả rồi!”
Giám đốc Ngô cười đáp:
“Đế tôi đi thông báo cho họ.”
Làm việc dưới trướng Nhan Hạ thoải mái thật, không chỉ “chiến đấu” kích thích mà cô ấy còn rất tôn trọng mọi người.
Ở tập đoàn Cố Thị, trong văn phòng ba Cố.
Lúc này ông đang uống trà với một vị cổ động thân thiết.
Người này họ Đổng, là tổng giám đốc của một bộ phận có quyền lực trong tập đoàn.
Ông Đổng lên tiếng hỏi:
“Lão Cố, ông có biết chuyện xảy ra hôm nay bên công ty giải trí không?”
Ba Cố luôn quan tâm đến chuyện này.
“Biết chứ.”
Giám đốc Đổng cười nói:
“Đúng là cha nào con nấy, đứa con gái này của ông giỏi chiến lược thật sự!”
Trong mấy đứa con trai của lão Cố thì ông khá kỳ vọng vào Cố Diệp Thần. Trước đây, ông cũng có ấn tượng khá tốt về Cố Diệp Quân, tuy cảm giác hơi kém so với thằng Cả nhưng vẫn tài giỏi.
Nhưng, sự việc lần này đã đảo ngược suy nghĩ của ông.
Có vẻ cô con gái này được đánh giá cao hơn mấy đứa khác.
Chuỗi kế hoạch tấn công phản đòn đều rất hoàn hảo, hơn nữa biết dừng tay đúng lúc, khả năng đánh giá tình hình bậc này rất hiếm có.
Ba Cố cười khổ:
“Trước đây tôi đã xem thường con bé, ai ngờ nó có thể xoay chuyển tình thế giành chiến thắng trong cuộc chiến với anh trai nó.”
Đó là điều ông ta chưa từng ngờ tới, đồng thời cũng biến nhà họ Cố trở thành trò cười.
Hiếm có anh em nhà nào lại mâu thuẫn đến mức này.
Ông Đổng mỉm cười nói:
“Con bé là một mầm mống tốt đấy, tôi thấy có thể đầu tư một phen.”
“Vả lại con bé còn rất sành sỏi giới giải trí, tôi nghĩ con bé rất thích hợp để trở thành người tiếp quản công ty giải trí Cố Thị trong tương lai.”
Do ông với ba Cố cùng chung chiến tuyến nên mới dám nói thẳng thừng như thế.
Tuy công ty giải trí Cố Thị chỉ là chi nhánh của tập đoàn, nhưng lợi nhuận trong những năm qua rất khả quan.
Trong tổng số cổ tức các cổ đông lớn nhận được hàng năm thì công ty giải trí chiếm một phần rồi.
Tất nhiên bọn họ muốn nó có thể phát triển hơn nữa.
Sau vụ này, ba Cố đã có cái nhìn khác về Nhan Hạ, càng công nhận khả năng của cô.
Nhưng, ông thở dài đáp lời:
“Con bé rất có thành kiến và oán hận nhà họ Cố, không biết nó có chịu quay về công ty giải trí không đây.”
Cố Thị là gia nghiệp do tổ tiên truyền lại, ông luôn muốn nâng tầm nó lên.
Dạo này cả team hơi bận, nên mình sẽ ra từ từ.
Dù Cố Diệp Quân hay Nhan Hạ thì hai đứa nó đều là con của ông. Ai quản lý công ty giải trí cũng được, chỉ cần làm tốt thì ông đều chấp nhận.
Cho nên ông khá động lòng trước lời đề nghị của bạn già, chỉ e Nhan Hạ phản đối.
Ông Đổng cũng biết vài chuyện của nhà họ Cố.
Ngẫm nghĩ một hồi, ông Đổng nảy ra một ý kiến.
“Hay ông ra mặt làm lành với con bé, tôi tin con bé sẽ chịu thôi.”
Sau đó ông ấy đưa ra giải pháp cho ba Cố:
“Nghe bảo Nhan Hạ nhà ông còn là bậc thầy phong thủy, ông giúp tôi liên hệ với con bé rồi mời con bé đến xem hộ tôi, ông thấy sao?”
((Máo)