Sau Khi Mở Cửa Hàng Món Kho, Tôi Phất Lên [Mỹ Thực Văn] - Chương 580: Ngoại truyện ---

Cập nhật lúc: 2025-11-19 01:39:02
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Đầu tháng Sáu, hàng triệu dõi theo kỳ thi đại học quan trọng.

Trong điện thoại, Nhan Yên dặn dò Lý Xuân Đào một nữa, lúc khỏi nhà kiểm tra giấy báo dự thi và đồ dùng học tập thật kỹ lưỡng.

Dù rằng năm nào cũng thầy cô nhắc nhắc những lời nhưng vẫn học sinh lơ đãng quên mang giấy tờ hoặc thẻ căn cước.

Lý Xuân Đào hề cảm thấy chán ghét sự quan tâm của cô. Cô thích cảm giác để ý và quan tâm như thế: "Dạ, em mới kiểm tra một , đồ đạc trong ba lô hết ạ. Em với bà nội chuẩn đây chị."

"Được, đường chú ý an , nhớ sát lề nhé. Tới trường thì gọi điện cho chị." Sau khi tắt máy, Nhan Yên luôn cúi đầu điện thoại di động, cho đến khi nhận cuộc gọi của Lý Xuân Đào, cô bé tới cổng trường thi, cô mới thoáng yên tâm.

Kỳ thi diễn trong vòng ba ngày, tiếp đó là chờ đợi bảng điểm.

Ngày kết quả, chủ nhiệm lớp của Lý Xuân Đào cố ý một bộ quần áo tươi tắn, đeo đôi giày vợ mới mua cho, tới lui trong phòng việc, gấp đến mức như kiến bò chảo nóng.

Thỉnh thoảng tự hỏi: "Giờ năm ngoái điểm , bây giờ vẫn ?"

"Vẫn nữa." Anh quét trang máy tính quét bao nhiêu . Đột nhiên trang web đổi mới, cuối cùng cũng xuất hiện bảng điểm. Anh nhịn run giọng : "Có , ."

Cũng trong lúc đó, Lý Xuân Đào đang ở nơi bà nội việc, rửa chén đũa giúp bà.

Đột nhiên, chiếc điện thoại cũ kỹ reo lên.

Nghĩ đến khả năng nào đó, bà nội và Lý Xuân Đào đồng thời dừng công việc trong tay, lau đôi tay dính nước lên tạp dề. Lý Xuân Đào thận trọng ấn nút trả lời: "A lô."

"Là Lý Xuân Đào ?" "Là em, thưa thầy Triệu."

Sau khi tắt máy, Lý Xuân Đào ngơ ngác hồi lâu, cho đến khi bà nội kéo cô bé hỏi chuyện mới giật tỉnh .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/sau-khi-mo-cua-hang-mon-kho-toi-phat-len-my-thuc-van/chuong-580-ngoai-truyen.html.]

Lý Xuân Đào: "Bà nội, thầy Triệu cháu thi 682 điểm."

Bà chủ ngang qua, bỗng giương cao giọng: "Thi bao nhiêu, 682 điểm! Năm ngoái Trạng Nguyên khoa xã hội của tỉnh chúng cũng chỉ 669 điểm thôi! Trời ơi, ông Tôn, mau tới đây, quán chúng xuất hiện Trạng Nguyên khoa xã hội !"

Bà chủ chạy từ phòng bếp. Các thực khách đang ăn cơm trong tiệm cũng hẹn mà cùng qua.

Cô bé sợ lầm lẫn, còn cố ý mở điện thoại tra điểm một nữa, chắc chắn kết quả là chính xác.

Ông chủ và bà chủ vô cùng hào hứng đắc ý, in bức biểu ngữ đỏ, treo trong tiệm, hưởng ké may mắn của Lý Xuân Đào.

Ông chủ với bà chủ đều . Ban đầu thầy Trần và đám chị Phùng giúp bọn họ tìm nhiều công việc, nhưng nhiều quán ăn chê bà nội lớn tuổi, chỉ tiệm chịu thuê bà.

Trong lòng Lý Xuân Đào vô cùng ấm áp. Cô bé nhớ tới gì đó: " , chị Nhan vẫn đang chờ, báo tin với chị."

Sau khi tin, Nhan Yên vui mừng cô bé: "Với thành tích của em bây giờ, thể đến một trường học hơn, còn tới đại học Giang Nam ?"

Lý Xuân Đào đáp một tiếng: "Muốn ạ. Em nghĩ xong chuyên ngành , chị, tựu trường gặp nhé."

Nhan Yên: "Được, chị chờ em."

Cô bé kết thúc cuộc gọi. Lý Xuân Đào phát hiện chỉ chị Nhan Yên, bà nội, vợ chồng chủ tiệm, còn nhiều khách quen trong tiệm cũng mừng cho cô bé.

Chủ tiệm treo biểu ngữ đỏ, hiệu trưởng và chủ nhiệm lớp của Lý Xuân Đào cũng nóng lòng treo một bức biểu ngữ thật lớn.

Để dân thành phố Trạng Nguyên khoa xã hội năm nay đến từ trường bọn họ thì quả là sơ suất của nhà trường, do bọn họ truyền thông !

Ếch Ngồi Đáy Nồi

Bởi vì bây giờ cho phép các trường đại học lấy Trạng Nguyên khoa xã hội và khoa tự nhiên tuyên truyền, chủ nhiệm lớp mới nghĩ cách khác —— Bọn họ dùng vòng lê vàng để thế...

Loading...