Chưa đến nụ hôn tạm biệt, đến cả nắm tay họ cũng từng . Nếu thấy ánh mắt đắm đuối họ dành cho , bác bảo vệ thậm chí còn nghi ngờ cả hai là yêu nữa.
Anh dặn dò: "Em chăm sóc bản thật nhé. Em hứa với đấy, sáng tối đều gọi video cho ."
Nhan Yên rạng rỡ: "Vâng, em . Vậy em về đây."
Cô vẫy tay chào tạm biệt, chạy thật nhanh cổng.
Sáng hôm , trời còn kịp hửng, đồng chí Hoàng Tú Lan kéo cô khỏi chăn như thể nhổ củ hành. Sau khi rửa mặt ăn sáng xong, cô xuống băng ghế xe, đ.á.n.h một giấc thẳng đến nhà bác cả.
Khi thấy tiếng ch.ó sủa quen thuộc, trong cơn mơ màng, Nhan Yên họ đến cổng làng .
Họ đến trễ, ao sen bắt đầu tháo nước.
Tới lúc khéo, nước hút hết, lộ bãi phù sa đáy ao. Trên đó lấm tấm bèo, ốc, và nhiều cá diếc đang vẫy đuôi trong hồ nước cạn.
Giữa đống bèo đáy ao, cô bắt một con cá diếc nhỏ, đầu to, nhưng mập hơn con cô câu một chút.
Hoàng Tú Lan cầm hai thùng nước từ trong nhà , múc nước . Nhan Yên ném con cá mới bắt trong thùng.
Bác cả Nhan Quốc Đống mặc áo chống nước, đang hì hục xuống sông bắt cá. Nhan Yên mà ngừng hâm mộ, bắt cá quả là một thú vui tuyệt vời.
Rất nhanh, bác cả khiêng một thùng chứa đầy cá lên bờ.
Thấy đàn ốc đồng la liệt lớp phù sa, bác gái cả mang thêm một cái thùng, khom lưng nhặt ốc.
Nhan Yên tò mò: "Những con ốc định món gì ạ?"
Bác gái cả ngạc nhiên: "Bọn bác ăn loại . Toàn đập vỡ vỏ, băm cho gà vịt ăn hết."
Ốc xào cay, bún ốc thơm lừng, ốc ngon như mà chỉ thể đổ cho gà vịt ăn thì thật là phí.
Cô vội vàng giành lấy mớ ốc từ tay bác gái cả, cho thau nước để nuôi.
Dù cũng là đồ ai lấy, thấy Nhan Yên hứng thú, bác gái cả cho cô thêm: "Đủ ?"
Ếch Ngồi Đáy Nồi
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/sau-khi-mo-cua-hang-mon-kho-toi-phat-len-my-thuc-van/chuong-461.html.]
"Đủ đủ ." Nhan Yên chỉ lấy mấy con về nấu bún ốc thôi.
Ở ngoài quán bán bún ốc gần như chẳng bao nhiêu thịt ốc, ăn ghiền.
Đang chuyện, Bác Cả vớt hết cá trong ao, ông cởi chiếc áo chống nước , đưa cho Bác Hai.
Nghe kỹ thuật đào củ sen của Bác Hai Nhan Quốc Lương là đỉnh nhất, ông thể đào củ sen một cách hảo, đẽ mà hao tổn gì.
Nhan Quốc Lương giữ cố định củ sen, đưa tay sâu xuống lớp phù sa, dễ dàng đào củ sen lên.
Bác gái cả thấy , hết sức vui mừng: "Đẹp quá, năm cả chú đào củ sen cụt tay cụt chân thôi."
Nhan Quốc Lương chị dâu khen, lập tức qua trai, lộ vẻ đắc ý.
Bác Cả Nhan Quốc Đống bĩu môi phục: "Cả nhà mai mối cho chú, chú ôm ch.ó lên tàu hỏa bỏ trốn trong đêm, gì mà vênh váo?"
Nghe bí mật thâm cung bí sử , Nhan Yên lập tức dỏng tai lên, sợ vô tình lầm mất.
Kết quả cô chờ một hồi, đợi lâu, cũng thấy hai tiếp tục cãi .
Có lẽ là do đứa cháu gái là cô ở đây.
Bác Hai thở phì phò phồng quai hàm, cúi đầu đào củ sen.
Đào củ sen là một công việc cần thể lực.
Bác Hai Nhan Quốc Lương thở dốc, từng giọt mồ hôi lấm tấm chóp mũi. Nhan Yên thấy , vội xoay nhà, bưng một ly nước ấm . "Bác Hai, bác nghỉ tay uống chút nước nhé?"
Nhan Quốc Lương đổ mồ hôi nhiều, quả thật khát, ông bước khó khăn lớp phù sa.
Tay ông đang dính bẩn, nhận ly nước từ trong tay cô, uống ừng ực một : "Vẫn là cháu gái quan tâm đến khác nhất."
Nhan Yên đem ly nước trong nhà. Bây giờ đang là mùa đông, khí hậu lạnh lẽo, con ch.ó ngốc cũng đất nữa.
Thấy các cô chạy tới chạy lui, nó cỏ khô mềm mại, ánh mắt chằm chằm thùng nhựa.
Cô cầm một con cá trích ném qua, con ch.ó ngốc đớp một cái, nhai nhai nuốt .