Sau khi mang thai đứa con của kẻ thù - 91+92
Cập nhật lúc: 2025-10-01 00:44:04
Lượt xem: 11
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Rời khỏi nhà Lạc Khê, sắc mặt Lục Lăng Tiêu vẫn u ám.
Vừa lên xe, Tiêu Kỳ thấy cầm một túi giấy liền hỏi:
“Lục tổng, lúc ngài mang gì theo, trong túi là gì ? Có cô Lạc tặng ngài ?”
Lục Lăng Tiêu chẳng buồn đáp.
Nhìn vẻ mặt nặng nề của , Tiêu Kỳ lập tức nhận nhiều chuyện, vội ngậm miệng, đầu thẳng phía dám hó hé nữa.
Lục Lăng Tiêu chăm chú chiếc túi giấy tay hồi lâu, mới lấy chiếc sơ mi bên trong .
Áo Lạc Khê giặt sạch tinh tươm, là phẳng phiu, thoang thoảng mùi hương nhài từ nước giặt cô — dễ chịu đến lạ.
Đáng tiếc, chiếc áo xử lý mềm mại gọn gàng, còn con thì chẳng mềm lòng chút nào.
Lời từ chối của Lạc Khê quá rõ ràng, kẻ ngu dốt, tất nhiên , nhưng chính vì thế mới thấy bực bội trong lòng.
Anh nhét chiếc sơ mi túi giấy, quăng sang một bên, lạnh nhạt với tài xế:
“Đi thôi.”
…
Hôm nay là sinh nhật của – Đường Ninh.
Đường Ninh vốn thích ồn ào, sinh nhật hằng năm chỉ đơn giản tự tay nấu vài món sở trường, ăn cùng chồng con là đủ, năm nay cũng .
Khi Lục Lăng Tiêu mang quà về đến nơi, bà đang mặc tạp dề trong bếp, cùng giúp việc bàn bạc thực đơn bữa tối.
Nghe tiếng mở cửa, Đường Ninh ngạc nhiên xem.
Quả nhiên, đúng là con trai về .
Bà hỏi:
“Sao hôm nay con về sớm ? Chẳng công ty bận, sẽ về muộn hơn ?”
Thực Lục Lăng Tiêu bận thật, chỉ là chẳng còn tâm trạng công ty, nên chạy thẳng về nhà.
Anh đưa quà cho , nhàn nhạt :
“Đến giờ ăn thì gọi con.”
Nói xong liền một thẳng lên lầu.
Đến cả Đường Ninh cũng nhận , hôm nay tâm trạng con trai rõ ràng .
Bà bèn kín đáo gọi điện cho Tiêu Kỳ:
“Tiểu Tiêu , hôm nay Lăng Tiêu ?”
Tiêu Kỳ cung kính gọi một tiếng:
“Lão phu nhân.”
Đường Ninh hỏi tiếp:
“Nó về mặt nặng trĩu, công ty xảy chuyện gì ?”
Vịt Trắng Lội Cỏ
Tiêu Kỳ thoáng lúng túng, ấp úng mãi mới đáp:
“Công… công ty thì vấn đề gì. … con cũng khó rõ vui vì chuyện gì, sợ lỡ miệng khiến Lục tổng vui.”
Đường Ninh liếc lên lầu:
“Cháu cứ yên tâm với , tuyệt đối hỏi nó, càng bán cháu.”
Tiêu Kỳ vẫn do dự, nhưng cuối cùng đành thở dài thú nhận:
“Thật khi đến chỗ phu nhân, Lục tổng ghé qua nhà một cô họ Lạc…”
“Cô họ Lạc? Chuyện gì thế?” – Đường Ninh thoáng sửng sốt.
Tiêu Kỳ đáp:
“Dạo hiểu Lục tổng tìm gặp một vị tiểu thư họ Lạc, đặc biệt là mấy hôm gần đây.
Hôm nay vốn định gặp một đối tác, nhưng đột nhiên đổi ý, chạy sang nhà cô Lạc đó.
Không bao lâu , mà mặt đen sì. Dọa cả với lão Trương tài xế im thin thít, dám hé răng, đưa thẳng đến chỗ phu nhân luôn.”
“Ý cháu là… tâm trạng nó sa sút, liên quan đến cô gái ?”
“Đa phần là .”
Đường Ninh lập tức phấn khởi hẳn lên:
“Thế cháu nghĩ… con trai để ý cô gái đó ?”
Tiêu Kỳ ấp a ấp úng, cùng cũng đành chấp nhận phận mà :
“Ít nhất thì cháu thấy đúng là như … chỉ là xem hôm nay từ chối .”
Đường Ninh: “…”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/sau-khi-mang-thai-dua-con-cua-ke-thu/9192.html.]
92
Đường Ninh đầu cảm thấy, thì con trai bà cũng ngày phụ nữ từ chối, chuyện quả thực mới lạ.
bà nghĩ, lẽ Lăng Tiêu nên nếm thử vị đắng của tình yêu.
Từ nhỏ đến lớn, xung quanh lúc nào cũng đầy phụ nữ vây quanh, bao giờ thấy nó chủ động với ai, đây là đầu tiên.
Bà nhịn hỏi:
“Cô Lạc đó nghề gì ? Có ?”
Tiêu Kỳ đành thành thật đáp:
“Cũng xinh , với Lục tổng thì khéo xứng đôi. Tính tình cũng dễ gần, còn nghề nghiệp cụ thể thì rõ.”
Đường Ninh càng càng mừng rỡ, khóe môi kìm nhếch cao, hận thể ngay lập tức chạy gặp cô gái một .
Bà quên mất chuyện thẳng thừng từ chối con trai .
Cúp máy xong, Lục Trấn Vũ khéo đến phía .
Ông hỏi:
“Em gọi cho ai thế? Vui mừng đến ?”
Đường Ninh kéo chồng một bên, hạ giọng thần bí:
“Cho tin vui nhé, con trai chúng nó thích .”
Lục Trấn Vũ sững , đầy vẻ nghi hoặc vợ.
Thấy chồng tin, Đường Ninh tiếp:
“Thật đấy, em Tiểu Tiêu kể, cô gái đó xinh, tính tình , chỉ là…”
“Chỉ là ?” – Lục Trấn Vũ cũng tò mò.
Đường Ninh khẽ nhíu đôi mày thanh tú:
“Chỉ là ý của Tiểu Tiêu, con trai chúng hình như kịp theo đuổi từ chối .”
Nói xong còn quên hất cằm chỉ lên lầu:
“Giờ đang ở đó giận dỗi kìa.”
Nghe xong, Lục Trấn Vũ bật :
“Thật giả thế? Nó mà từ chối á? Anh khó tin lắm.
Bao năm nay chỉ thấy nó từ chối phụ nữ, nào ai kháng cự sức hấp dẫn của nó.
Không khoe , nhưng con trai giống mà…”
Đường Ninh lập tức lườm cho một cái, thèm để ý nữa:
“Em lên xem con đây.”
Lục Trấn Vũ: “…”
…
Trong khi đó, quan hệ giữa Lạc Tố Tố và Tống Mục Sâm ngày càng chẳng bằng .
Dù cô dọn hẳn ở cùng , nhưng Tống Mục Sâm càng ít về nhà, suốt ngày chìm trong men rượu và những cuộc vui bên ngoài.
Một ở nhà buồn bực, Lạc Tố Tố vin cái thai trong bụng, thường xuyên kiếm cớ gây khó dễ cho .
Đến ngay cả dì Bạch – bảo mẫu việc ở nhà họ Tống hơn mười năm – cũng ít chạy đến chỗ Tống Mục Sâm lóc, xin nghỉ việc.
Nhà cửa rối loạn, càng khiến Tống Mục Sâm lười về, chỉ thấy điện thoại của Lạc Tố Tố gọi tới là phiền đến phát cáu.
Ngày hôm đó, Lạc Tố Tố hất vỡ cái bát mà dì Bạch mang lên, chê tổ yến hôm nay ngon như hôm qua, còn vu oan dì đem loại tổ yến thượng hạng trong nhà đổi thành hàng dỏm.
Dì Bạch oan uổng đến mức chẳng ai tin, chỉ trong phòng , than thở với các bảo mẫu ở nhà cũ họ Tống:
“Ngày khi thiếu phu nhân còn ở đây, cô luôn nghĩ cho bọn chúng , bao giờ khó ai.
Còn bây giờ thì… đúng là một đàn bà chua ngoa, vô lý. Chị xem, ở nhà họ Tống bao năm , khi nào dám lấy trộm một cây kim sợi chỉ ?
Huống chi là thứ đắt đỏ như tổ yến, thậm chí dám chạm …”
Nghe , dì Ngô – bảo mẫu bên lão gia – cũng phụ họa:
“Phải , ngày xưa thiếu phu nhân dịu dàng bao, chẳng bao giờ tỏ vẻ bà lớn với ai.
Đại thiếu gia đúng là quý phúc phần của , giờ chọn một như thế…
Cô chỗ nào so với thiếu phu nhân? Khác nào trời với đất! Nếu thật sự cưới cô về, e rằng chúng cũng khổ lây…
Thôi, cô Bạch , cô đừng buồn, chuyện để thưa với lão gia, chờ khi đại thiếu gia về, để lão gia thẳng với mới .”
Dì Bạch tủi , nhưng cũng chỉ còn chờ đợi như .