Sau khi mang thai đứa con của kẻ thù - 87+88
Cập nhật lúc: 2025-10-01 00:43:06
Lượt xem: 10
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Trong văn phòng, Lục Lăng Tiêu chằm chằm tập tài liệu mặt, nhưng tâm trí chẳng đặt ở đó.
Hai ngày nay, ý nghĩ của luôn những hình ảnh trong đầu cắt ngang.
Biểu cảm hoảng loạn của Lạc Khê khi phát hiện váy rách sân khấu, hàng mi run run khi đối diện với ánh mắt , dáng vẻ cô cúi ôm chú ch.ó nhỏ, nghiêm túc căn dặn chăm sóc nó…
Những hình ảnh giống như câu hồn, cứ lặp lặp trong trí óc, khiến cách nào gạt bỏ.
Anh thậm chí tài xế Lão Trương bước từ lúc nào.
Chỉ đến khi ngẩng đầu, phát hiện mặt chặn, mới lấy tinh thần.
“Có chuyện gì ?”
Lục Lăng Tiêu đặt tài liệu xuống, ngả ghế.
Lão Trương đáp:
“Lục phó tổng chiều nay dùng chiếc Bentley của công ty. bảo ngài chiều nay gặp khách hàng cần dùng, nhưng ông , cứ thế lái .”
“Lục phó tổng” chính là Lục An — chú năm của Lục Lăng Tiêu, giữ chức Phó giám đốc tài chính trong công ty.
Ông nội Lục — Lục Kiến Nghiệp từng cưới bốn vợ, sinh sáu con: bốn trai hai gái.
Hầu hết đều cùng , quan hệ trong gia tộc vô cùng phức tạp.
Bố của Lục Lăng Tiêu là Lục Trấn Vũ, con thứ ba, do nhị phu nhân Chu Thiện Vân sinh .
Còn Lục An thì là con thứ năm.
Tính tình Lục An nóng nảy, ngang ngược, xưa nay chẳng chịu ai quản
Khi Lão gia tử còn nắm quyền công ty thì còn thể áp chế
Giờ Lão gia tử bệnh nặng, quyền điều hành trao tay Lục Lăng Tiêu, thì Lục An trở thành đầu tiên phục, chẳng hề lời, luôn theo ý .
Lục Lăng Tiêu chỉ nhàn nhạt đáp:
“Ừ, .”
Nói xong, Lão Trương xoay ngoài.
vài bước, ông :
“Lục tổng, còn một chuyện suýt quên.”
“Chuyện gì?” – ánh mắt Lục Lăng Tiêu vẫn dán tập tài liệu.
“Lần phụ nữ va xe ngài, chuyển cho hai vạn tệ tiền sửa xe qua WeChat ?” – Lão Trương .
Nhắc đến cô , tinh thần Lục Lăng Tiêu lập tức phấn chấn hẳn.
“Thế nào?” – hỏi, giọng mang theo chờ đợi.
“ chuyển cho cô hơn ba nghìn còn dư, nhưng hôm tiền đó trả ngược .
Không rõ vì cô nhận. Sau đó thử liên lạc thì tài nào tìm nữa.”
Dĩ nhiên ông liên lạc , vì cô sớm đổi , cả WeChat cũ cũng bỏ luôn.
Khóe mày Lục Lăng Tiêu khẽ nhướng, vốn đang tìm cớ để tiếp cận cô, thì đây chẳng là cơ hội trời cho ?
Anh :
“Bảo Tiêu Kỳ đổi thành tiền mặt đưa , sẽ tự mang tới.”
Lão Trương sững , ngỡ nhầm, vội đáp:
“Ngài bận trăm công nghìn việc, tự chứ? Để đưa là .”
Sắc mặt Lục Lăng Tiêu lập tức trầm xuống.
Lão Trương ý thức lỡ lời, cúi đầu gấp gáp:
“Vâng, Lục tổng, . sẽ chuẩn ngay.”
…
Cùng lúc đó, Khương Niệm bất ngờ nhận quyết định công tác, công tác một tuần ở thành phố B.
Mà cô đang ở bên ngoài, kịp về thu xếp hành lý.
Lạc Khê nhận điện thoại nhờ giúp khi đang chuẩn ăn trưa.
Cô lập tức đồng ý, giúp Khương Niệm soạn sẵn vali, chờ xe công ty đến cổng khu để mang cho bạn.
Nhận vali, Khương Niệm chắp tay cảm ơn rối rít:
“Đợi về, sẽ mang bánh đậu xanh chay ở Đức Thuận Trai cho . Mình thích ăn lắm.”
Lạc Khê mỉm gật đầu, bạn kéo vali chạy về phía xe công ty.
Khi cô xoay —
Bất giác khựng .
Không từ khi nào, Lục Lăng Tiêu ngay lưng cô.
88
Lục Lăng Tiêu mặc bộ vest màu xám sắt ôm dáng ở đầu ngõ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/sau-khi-mang-thai-dua-con-cua-ke-thu/8788.html.]
Hôm nay đeo cà vạt, cổ áo sơ mi mở, một tay đút trong túi quần tây.
Vai rộng eo thon, dáng vẻ như ngôi bước từ màn ảnh.
Ánh mắt dài hẹp, đen láy như mực của chiếu thẳng đến, khiến tim Lạc Khê bất giác đập nhanh hơn.
Cô thoáng căng thẳng, kìm gọi khẽ:
“Lục ?”
Cô hiểu — xuất hiện ở đây?
“Tiện đường, thứ đưa cho cô.”
Không đợi Lạc Khê hỏi, Lục Lăng Tiêu chủ động trả lời, dường như từ chuẩn sẵn lời giải thích.
Giọng trầm thấp, từ tính của khiến thấy tim mềm nhũn.
Nếu theo lời Khương Niệm thường , thì đây chính là “giọng mà chỉ thôi cũng đủ khiến mang thai”.
Hơn nữa, Lạc Khê rõ tại , nhưng ánh mắt của Lục Lăng Tiêu hôm nay cô phần quá mức chuyên chú.
Cảm giác khiến cô thấy mất tự nhiên.
Lạc Khê hỏi:
“Là cái gì ?”
Lục Lăng Tiêu liếc về phía khu chung cư:
“ thể trong ?”
Thực , Lạc Khê vốn dẫn .
Vịt Trắng Lội Cỏ
Trong khu nhiều già, chuyện tám nhảm lan nhanh lắm, chỉ e sẽ đồn đoán lung tung.
Hơn nữa, nhà chỉ cô ở, Khương Niệm khi cũng vui.
Thấy cô ngập ngừng, Lục Lăng Tiêu bèn :
“Vậy thôi .”
Đòn “lùi một bước” của khiến Lạc Khê mềm lòng.
Cô mở miệng:
“Được , theo .”
Nhìn bóng lưng Lạc Khê phía , khóe môi Lục Lăng Tiêu khẽ nhướng lên, bước theo.
Trùng hợp ngang khu tập thể dục, ông Ngô đang ở đó.
Ông đạp máy bộ, chân sải mạnh mẽ như cưỡi gió cưỡi lửa.
Từ xa vui vẻ vẫy tay:
“Cậu trai trẻ, tới nữa ?”
Lục Lăng Tiêu ngoái đầu, mỉm điềm tĩnh gật chào tiếp.
Ông Ngô bóng lưng hai sóng vai, lẩm bẩm:
“Cậu tới thường xuyên thế , tám chín phần là thật lòng thích Tiểu Lạc . coi cặp hợp, chắc chắn sẽ thành đôi.”
…
Đến nơi ở, Lạc Khê dùng chìa khóa mở cửa, lục trong tủ giày tìm một đôi dép khách dùng một — đó Khương Niệm mang về từ khách sạn — đưa cho Lục Lăng Tiêu.
Nhà vốn dép nam cỡ lớn.
Lục Lăng Tiêu thoáng cau mày, ánh mắt dừng đôi dép in logo khách sạn, vẻ mặt mấy hài lòng, nhưng cuối cùng vẫn xỏ .
Lạc Khê mời xuống ghế sofa trong phòng khách, rót cho ly nước mới hỏi:
“Lục rốt cuộc đưa cái gì? Tại thể ngoài ?”
Lúc , Lục Lăng Tiêu mới lấy một xấp tiền mặt nhỏ, đặt lên bàn , đẩy về phía cô.
Lạc Khê ngạc nhiên:
“Anh đưa tiền gì?”
“Lần cô tông xe , đây là tiền sửa xe còn dư . tiện đường nên mang đến trả.”
Cô chằm chằm tiền, khỏi ngỡ ngàng.
Chuyện nhỏ thế , cần cố ý theo tận nhà? Ngoài cũng thể đưa mà?
Ánh mắt Lục Lăng Tiêu rời khỏi gương mặt nghiêng của cô.
Làn da cô trắng mịn như vỏ trứng bóc, thôi đưa tay chạm .
Suy nghĩ chợt lóe lên khiến cũng giật .
Anh khẽ ho một tiếng, giải thích:
“Trả tiền chỉ là chuyện phụ thôi. Thực , tới là thỉnh giáo cô, thế nào để hòa hợp với động vật nhỏ.
Bởi vì, trong nhà … cứ cái gì còn thở, dường như đều sợ . hiểu vấn đề ở .”