Sau khi mang thai đứa con của kẻ thù - 85+86

Cập nhật lúc: 2025-10-01 00:42:50
Lượt xem: 14

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Ở cổng khu dân cư, mấy ông cụ vẫn còn hóng mát.

Thấy Lục Lăng Tiêu từ trong , ông Ngô liền ha hả chào hỏi:

 “Tiểu tử, định về ?”

Lục Lăng Tiêu mỉm khẽ gật đầu, dáng thong dong lướt qua.

Ông Ngô phe phẩy chiếc quạt nan, lẩm bẩm như tự với :

 “Chậc chậc, trai thật tệ, Tiểu Lạc mắt ghê.”

Tiêu Kỳ thấy Lục Lăng Tiêu , liền vội vàng bước lên, nét mặt sốt ruột:

“Tổng giám đốc Tô chờ đến sốt ruột cả , ngài giờ mới về ?”

Lục Lăng Tiêu liếc một cái, khóe môi cong lên thành nụ lạnh:

 “Hắn gấp thì cũng chờ . Mặt mũi lớn đến mức dám để mất thể diện ?”

Vịt Trắng Lội Cỏ

Tiêu Kỳ vội lau mồ hôi trán, liên tục gật đầu:

 “, đúng… ông quả thật dám.”

Quả nhiên, lúc họ về bàn tiệc, gương mặt vốn cau sốt ruột của Tô tổng liền biến mất sạch, đó là vẻ niềm nở, ân cần đến lạ thường, như thể đổi thành một khác.

Bữa tiệc vốn dĩ chỉ là tiệc cảm ơn bạn bè trong giới, Lục Lăng Tiêu và Tô tổng tình cờ gặp ở đó.

 Tô tổng đang cơ hội hợp tác sâu hơn với , nên mới chủ động mời riêng một phòng VIP để bàn chuyện.

Ai ngờ, Lục Lăng Tiêu đột ngột rời , thậm chí một lời.

 Tô tổng còn tưởng sẽ nữa, mặc dù Tiêu Kỳ hết lời giải thích rằng Lục tổng thật sự việc.

Khi thấy Lục Lăng Tiêu trở , Tô tổng lập tức tự tay rót rượu, khách sáo ngừng.

lúc đó, một nữ nhân viên mà Tô tổng mang theo bước , tay ôm một tập tài liệu.

Lục Lăng Tiêu liếc cô một cái, lập tức thu ánh mắt, tiếp tục lắng Tô tổng trình bày chi tiết hợp tác.

Tô tổng vốn chuẩn sẵn, liền sang bảo cô gái xuống:

 “Lạc Khê, em mang tài liệu qua cho Lục tổng xem .”

Nghe cái tên , sắc mặt Lục Lăng Tiêu sững .

Cô gái tên Lạc Khê lập tức dậy, bưng tập tài liệu bước đến mặt Lục Lăng Tiêu.

 “Lục tổng, đây là tư liệu của công ty chúng , mời ngài xem qua.”

Cô cúi , cung kính đưa tài liệu đến mắt .

Lục Lăng Tiêu đưa tay nhận ngay, mà ngẩng đầu, ánh mắt nữa dừng gương mặt cô:

 “Cô tên Lạc Khê?” – hỏi.

Lạc Khê thoáng ngẩn , nhưng vẫn gật đầu, giữ nguyên tư thế khom phần gượng gạo:

“Vâng, Lục tổng, tên là Lạc Khê.”

Lúc Lục Lăng Tiêu mới nhận lấy tập tài liệu, khẽ gật đầu.

Khoảnh khắc ánh mắt chăm chú thẳng , trái tim Lạc Khê đập loạn, cả bối rối.

 Không chỉ vì đang đối diện với một nhân vật quyền thế, mà hơn hết là bởi gương mặt tuấn mỹ , khiến cô kiềm mà đỏ bừng mặt, tim đập nhanh hơn.

Đợi rốt cuộc cũng nhận tài liệu, cô mới thở phào nhẹ nhõm, về ghế .

Phần trình bày tiếp theo của Tô tổng, Lục Lăng Tiêu chỉ qua loa, tâm trí dường như phân tán.

 Ánh mắt thỉnh thoảng liếc sang phía đối diện, nơi Lạc Khê đang .

Chẳng bao lâu, Lục Lăng Tiêu bất ngờ ngắt lời Tô tổng, sang bảo Tiêu Kỳ:

“Bảo phục vụ đồ uống lạnh mặt Lạc tiểu thư thành đồ nóng .”

Tiêu Kỳ sững sờ, trong phòng cũng thoáng ngạc nhiên.

Tiếng bước chân vội vàng của Tiêu Kỳ rời , gương mặt Lạc Khê lập tức đỏ lựng, như tôm chín, ngượng ngùng đến mức dám ngẩng đầu.

Ngay cả Tô tổng cũng dường như chút gì đó, bật trêu chọc:

“Lạc Khê, còn ngây gì? Lục tổng quan tâm em như thế, mau… mau kính Lục tổng một ly .”

Lạc Khê vội vã rót đầy ly rượu, định nâng cốc thì—

Lục Lăng Tiêu lên tiếng ngăn :

“Không cần. E là cơ thể cô hiện giờ thích hợp để uống rượu.”

86

Trong thoáng chốc, Lạc Khê cảm thấy lẽ sắp gặp vận đào hoa .

 Cô Lục Lăng Tiêu đầy xúc động, khóe mắt, đuôi mày đều toát lên vẻ dịu dàng sống động.

hiểu, chuyện đang trong kỳ kinh nguyệt ?

 Tất nhiên, đây là trọng điểm. Trọng điểm chính là — Lục Lăng Tiêu đối xử với cô chu đáo đến .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/sau-khi-mang-thai-dua-con-cua-ke-thu/8586.html.]

 Chẳng lẽ… thật sự để mắt đến cô ?

Không lâu , phục vụ mang đồ uống nóng lên.

Lạc Khê khẽ lời cảm ơn, đổi sang cầm cốc nước ấm.

Một lát , Lục Lăng Tiêu mở miệng hỏi:

“Lạc tiểu thư năm nay bao nhiêu tuổi?”

Đây rõ ràng là một câu hỏi riêng tư. Lạc Khê ôm chặt lấy cốc nước nóng, tim đập dồn dập.

 Cô cúi đầu, giọng nhỏ nhẹ, ngượng ngùng đáp:

“23 tuổi.”

23 tuổi… Nếu nhớ lầm, phụ nữ trong hồ sơ cũng tròn 23.

 Lục Lăng Tiêu chăm chú Lạc Khê thêm một lúc, trong lòng gần như xác định tám phần — chính là cô .

Tan tiệc xã giao, Tô tổng chủ động bảo Lạc Khê tiễn Lục Lăng Tiêu xe, còn bản thì thức thời, ở cửa khách sạn theo.

Lạc Khê căng thẳng xe của Lục Lăng Tiêu, mặt đỏ bừng:

“Lục tổng, ngài đường cẩn thận.”

Lục Lăng Tiêu hạ kính xe, đối diện với cô , thản nhiên :

“Từ nay đừng uống rượu nữa, chú ý giữ gìn sức khỏe.”

Lạc Khê đỏ mặt gật đầu, đưa tay vén mấy sợi tóc lòa xòa bên tai:

“Vâng, sẽ chú ý.”

Lục Lăng Tiêu dứt lời, lập tức nâng kính xe lên, liếc thêm cô một cái, hiệu cho tài xế lái .

Đợi đến khi xe của xa hẳn, Tô tổng mới chậm rãi bước tới.

 Ông theo chiếc xe, cảm khái, sang với Lạc Khê:

“Lạc Khê, xem em sắp gặp may mắn .”

Lạc Khê lập tức hiểu ý trong lời , hổ , gương mặt tràn đầy thẹn thùng.

Trong lòng cô cũng nghĩ — chắc chắn Lục Lăng Tiêu để mắt đến .

Trên đường về, Lục Lăng Tiêu ở ghế , nhắm mắt dưỡng thần.

 Tiêu Kỳ phía , cúi đầu xem tài liệu trong tay.

Đột nhiên, Lục Lăng Tiêu mở miệng:

“Cậu thấy cô gái tên Lạc Khê trông thế nào?”

Tiêu Kỳ sững một chút, nhưng trong bữa tiệc mơ hồ đoán tâm ý của ông chủ .

 Vì thế, cố tình khen ngợi:

 “Khá xinh , khí chất cũng .”

“Xinh ?” – Lục Lăng Tiêu nhíu mày.

 Anh chẳng thấy như .

cũng , nhiều lắm chỉ thể coi là thanh tú, bình thường.

 Song, Tiêu Kỳ khen như thế, Lục Lăng Tiêu khỏi nghĩ, lẽ tiêu chuẩn thẩm mỹ của bản quá cao.

mỗi nghĩ đến việc — cô chính là của con trong tương lai — trong lòng vẫn tránh khỏi chút thất vọng.

Còn Lạc Khê bên đây bất chợt hắt xì một cái thật mạnh, vội rút giấy ăn bàn lau mũi.

Điện thoại để bên cạnh rung lên, cô cầm lên xem — là tin nhắn của Trương Kiêu Kiêu gửi đến:

【Khê Khê, về đến nhà ? Không chứ? Đồng Duyệt quá đáng thật, rõ ràng là cố tình mặt. Dù gì cũng là bạn học, thể chứ? Giữa với ân oán gì ?】

Đọc xong, Lạc Khê chỉ khẽ thở dài.

Nghĩ đến mối quan hệ giữa và Đồng Duyệt thể vì Tống Mộc Sâm mà trở nên như hôm nay, trong lòng cô lạnh lẽo trào dâng ghê tởm đối với Tống Mộc Sâm.

Thì , ngay từ khi bắt đầu ở bên , Tống Mộc Sâm từng tôn trọng cô.

Vậy thì… cuộc hôn nhân hai năm , rốt cuộc tính là gì?

Tuổi xuân mà cô dốc lòng trao , hóa chẳng khác gì nắm tro tàn, nhẹ bẫng, chẳng hề đáng giá.

Mỗi nghĩ đến, Lạc Khê thấy hối hận vô cùng.

 Ngày đó cô thật sự nên lời bà nội.

Ngay từ đầu, bà cụ quá đồng ý để cô gả cho Tống Mộc Sâm.

 Không vì gì khác, chỉ vì bà giới nhà giàu phần lớn đều phong lưu trăng hoa, sợ rằng ngày Lạc Khê sẽ phản bội, ấm ức mà chẳng kêu ai.

Không ngờ, ngày đó đến nhanh như .

 

Loading...