Sau khi mang thai đứa con của kẻ thù - 49+50
Cập nhật lúc: 2025-09-28 08:16:56
Lượt xem: 31
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Sáng sớm, Thẩm Dực Quân cửa phòng tổng thống của Lục Lăng Tiêu.
Anh định nhấn chuông, cửa bất ngờ từ bên trong kéo .
Thẩm Dực Quân ngẩn — vì xuất hiện mắt Lục Lăng Tiêu.
Lạc Khê bước cửa liền chạm mặt Thẩm Dực Quân, cũng khựng .
Ánh mắt giao , nhưng Lạc Khê nhận , chỉ xách túi giấy trong tay, lướt ngang qua, thẳng về phía thang máy.
Thẩm Dực Quân sững sờ tại chỗ, lẩm bẩm:
“Má, nhầm phòng hả?”
Nói xong, lùi một bước, kỹ phòng.
“Không sai mà… Chuyện gì đây? Hôm qua rốt cuộc thế nào? Cái cô gái … chẳng ở hội sở từng cưỡng hôn ?
Mới mà phát triển nhanh ?”
CPU trong đầu Thẩm Dực Quân suýt nữa thì cháy khét.
Đang còn ngơ ngác thì từ thang máy phía xa, Lục Lăng Tiêu bước .
“Dậy sớm thế?” Anh nhàn nhạt chào một tiếng.
Thẩm Dực Quân đầu , thấy mặc đồ thể thao, mồ hôi còn vương nơi thái dương.
Thì từ 5 giờ sáng, Lục Lăng Tiêu xuống phòng gym của khách sạn tập luyện, giờ mới về.
Thẩm Dực Quân trợn mắt:
“Sớm tập ? Đêm qua tinh lực xả hết ? Đệt, đúng là thường…”
Lục Lăng Tiêu liếc một cái, chẳng thèm đáp, mở cửa bước phòng.
Thẩm Dực Quân bám theo . Trong phòng lướt một vòng, cảnh tượng lọt mắt khiến càng thêm sững sờ.
Chăn gối hỗn độn, ga giường nhàu nát, nổi bật nhất là vệt đỏ thẫm giữa nền trắng — chói mắt đến mức tim đập loạn.
Không cần đoán, cũng đêm qua nơi kịch liệt thế nào.
Thẩm Dực Quân gian:
“Không cả đêm đều ngủ đấy chứ?”
Anh sai. Quả thật Lục Lăng Tiêu cả đêm chợp mắt.
Từ lúc phát hiện Lạc Khê đột ngột “tới tháng”, chui phòng tắm xối nước lạnh.
nước lạnh thế nào cũng dập tắt nổi cơn lửa đang thiêu đốt trong .
Cuối cùng, đành nhường giường cho cô, còn lăn lộn cả đêm sofa, chẳng ngủ nổi.
Giống như cô bỏ bùa, hình ảnh của cô ám lấy đầu óc, gạt mãi .
Nên trời hửng sáng, liền phòng gym để vắt kiệt sức.
Thẩm Dực Quân còn trêu chọc:
“Cậu sớm nên thế . Từ lúc về nước, ngày nào cũng chôn đầu công việc, ngay cả nhà cũng chẳng thèm về. Việc thì cả đời cũng hết, việc gì hành hạ bản .
mà cũng , đột ngột ‘khai trai’ như thế, nhớ giữ chừng mực, cơ thể thép sắt mà xài cũng …”
Lục Lăng Tiêu mặc kệ, thẳng phòng tắm.
Đợi khi , xoay lưng , tháo áo choàng tắm, áo sơ mi, kéo quần tây lên .
Vịt Trắng Lội Cỏ
Đường cong cơ bắp rắn chắc lướt qua trong mắt Thẩm Dực Quân, khiến khẽ lắc đầu — phụ nữ nào chịu nổi cảnh cơ chứ?
Lúc còn đang nghĩ ngợi, Lục Lăng Tiêu gài xong khuy áo, thần thái tao nhã, khí chất cao quý.
Vừa xong, mới mở miệng:
“Sáng nay về nhà cũ một chuyến. Ông cụ nguy kịch . Giúp nhắn với Hàn Thâm, dự án hẹn hôm khác sẽ tới.”
Thẩm Dực Quân lập tức lên:
“Được, để nhắn cho Hàn Thâm. Có cần đưa về ?”
Lục Lăng Tiêu chỉnh xong áo vest, giọng bình thản:
“Không cần, Tiêu Kỳ tới .”
50
Khi thủ tục trả phòng, Lạc Khê hỏi lễ tân:
“Sáng nay thấy trong phòng một bộ quần áo nữ, cho hỏi khách sạn sắp xếp gửi lên ? Nếu cần, sẽ thanh toán thêm tiền.”
Cô lễ tân sững , đáp:
“Chúng hề gửi quần áo cho cô. Có lẽ cô nhầm chăng?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/sau-khi-mang-thai-dua-con-cua-ke-thu/4950.html.]
Lạc Khê đầy nghi hoặc, nhưng vẫn gật đầu cảm ơn rời khách sạn.
Vừa bước ngoài, cô nhận cuộc gọi từ Khương Niệm.
“Trời ơi, cuối cùng cũng chịu máy ! Hôm qua thì một phụ nữ tìm đến nhà, bảo gặp .”
Lạc Khê nhíu mày:
“Tìm tớ?”
“Ừ. Cô gấp nhưng chịu tiết lộ lý do. Tớ cũng dám cho mới của , nhưng cô để liên lạc, hy vọng sớm gọi .
Nhìn vẻ mặt thì vẻ chuyện nhỏ .”
Lạc Khê càng thêm rối rắm, nhưng vẫn :
“Được, gửi cho tớ.”
Chẳng bao lâu, tin nhắn điện thoại gửi đến.
Lạc Khê bấm gọi.
Đầu dây nhanh chóng kết nối.
“Xin chào, là Lạc Khê. Nghe cô tìm ?”
Một giọng nữ trầm , nghiêm túc vang lên:
“Chào Lạc tiểu thư, là Triệu Mộ Vân, trợ lý đặc biệt của Tổng giám đốc Tập đoàn Lục thị. gặp cô trực tiếp, cô tiện ?”
Lạc Khê thoáng sửng sốt. Cô chẳng quen gì với “Tổng giám đốc Lục thị”, cũng chẳng hiểu lai lịch đối phương:
“Xin hỏi là việc gì?”
Giọng nữ đáp:
“Chuyện tiện qua điện thoại, nhất nên gặp mặt trao đổi.”
Lạc Khê ngập ngừng một chút, cuối cùng cũng gật đầu:
“Vậy tối 6 giờ, chúng gặp ở quán cà phê Sen Lộc đường Tào Khê, chứ?”
“Rất . Vậy hẹn gặp Lạc tiểu thư, gặp về.”
…
Xe của Lục Lăng Tiêu lăn bánh dọc theo con đường núi, tiến thẳng về Lục gia biệt phủ sườn núi.
Ngay cổng, đậu kín mấy chiếc xe sang.
Xem tin tức bệnh tình của cụ ông khiến bộ trong nhà gấp rút về.
Quản gia lâu năm, chú Chu, sớm chờ. Vừa thấy Lục Lăng Tiêu bước xuống, ông vội tiến lên:
“Cậu chủ về .”
Lục Lăng Tiêu khẽ gật, theo chân ông :
“Chú Chu, tình hình của ông nội thế nào ?”
Quản gia lắc đầu, thở dài:
“Hôm nay là thứ ba lão gia hôn mê. Lúc tỉnh lúc mê, e là qua nổi nữa .”
Lục Lăng Tiêu vốn chuẩn tâm lý, nhưng vẫn thấp giọng hỏi:
“Trong nhà ai về?”
Quản gia trả lời:
“Trừ Nhị thiếu gia đang ở nước ngoài, những còn đều về cả. Dù lão gia còn nhắm mắt, những chuyện nhất định rõ ràng.”
Lời chính là nhắc khéo . Lục Lăng Tiêu thoáng ông một cái, ánh mắt lóe lên sự hiểu ngầm.
…
Trong phòng khách Lục gia, quả nhiên đông đủ.
Không khí trĩu nặng, mỗi đều mang theo tâm tư riêng. Người giúp việc bận rộn rót , pha cà phê.
Vừa bước , Lục Lăng Tiêu bố — Lục Trấn Vũ, từ phòng cụ ông — gọi :
“Lăng Tiêu, con đến đúng lúc, ông nội gặp con.”
Mấy vị chú bác khác trong họ đều đó, ánh mắt đồng loạt đổ dồn về phía .
Anh chẳng buồn chào hỏi, chỉ lặng lẽ bước thẳng về phía phòng ông nội.
Ngay cửa, cha nhắc nhở một câu đầy hàm ý:
“Vào đó… nhớ chuyện với ông cho tử tế.”
Lục Lăng Tiêu đáp, chỉ đẩy cửa .