Sau khi mang thai đứa con của kẻ thù - 47+48
Cập nhật lúc: 2025-09-28 08:16:09
Lượt xem: 31
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Xem hết đoạn video, ấn tượng của Lục Lăng Tiêu về cô quả thật đổi.
Anh cầm điện thoại, gọi cho Tiêu Kỳ.
Ngay mặt Lạc Khê đang ngủ say, giọng lạnh nhạt vang lên:
“Tiêu Kỳ, gọi xuống công ty con, cho một tên Bạch Cường – giám đốc dự án – thủ tục sa thải. Nếu hỏi lý do, cứ là ý của .”
Vịt Trắng Lội Cỏ
“Rõ, Lục tổng.” – Tiêu Kỳ lập tức .
Lục Lăng Tiêu liếc Lạc Khê thêm nữa, đặt điện thoại của cô lên tủ đầu giường xoay phòng tắm.
Nước ấm xối xuống, nhưng chỉ cần nhắm mắt, hình ảnh phụ nữ đang ngoài tràn ngập trong đầu .
Anh vốn bao giờ thích xen chuyện của khác, mà cứ hễ gặp cô, bất giác cuốn , thoát .
Tắm xong bước , cảnh tượng mắt khiến giận sôi—
Trên chiếc giường mới tinh của , Lạc Khê say rượu… nôn thẳng !
Mùi rượu xộc lên, Lục Lăng Tiêu hận đến mức bóp c.h.ế.t cô cho xong.
Anh ghét bỏ túm lấy ga giường, kìm nén cơn giận gọi xuống lễ tân:
“Cho lên đổi ga giường ngay, và mở thêm cho một phòng khác.”
“Thưa ngài, tổng thống suite đêm nay hết .”
“Phòng nào cũng .”
Anh chỉ tống cái phụ nữ ngoài.
Chẳng mấy chốc, nhân viên phục vụ mang ga giường mới tới.
thấy cô gái đang say mềm giường, họ nhất thời khó xử, sang chờ chỉ thị.
Lục Lăng Tiêu im lặng, gì.
Một nam phục vụ bèn bước lên, định bế Lạc Khê dậy.
ngay khoảnh khắc tay chạm , Lục Lăng Tiêu nghiến răng:
“Thôi, đừng động . tự .”
Anh cau mày, bước tới, cúi ôm lấy cô.
Vừa vòng tay , Lạc Khê lập tức bám dính như con bạch tuộc, ôm chặt đến nỗi gân xanh trán cũng nổi lên.
Máy lạnh trong phòng thổi ào ào, nhiệt ấm, Lạc Khê trong mơ hồ liền dụi mặt sát hơn, đôi môi mềm lướt qua khóe miệng , dừng ở hõm cổ—nơi ấm an .
Cơ thể Lục Lăng Tiêu cứng đờ.
Đợi đến khi giường mới, hệ thống thông khí bật lên, mùi rượu mới tan bớt.
Nhân viên cung kính hỏi:
“Lục tổng, cần đưa vị tiểu thư sang phòng kế bên ạ?”
“Dẫn đường. đưa cô sang đó.”
Theo chân phục vụ, tới phòng bên cạnh.
kịp , bộ đàm của quản lý vang lên, phía lễ tân báo khách phàn nàn hệ thống thông khí.
Lục Lăng Tiêu lạnh nhạt:
“Ở đây cần nữa, việc của cô .”
Cửa đóng , căn phòng yên tĩnh.
Anh đặt Lạc Khê xuống giường, toan , nhưng đôi tay cô siết chặt cổ , sống c.h.ế.t buông.
Khó khăn lắm mới gỡ , mồ hôi lưng ướt đẫm.
Chưa kịp bước, cô vươn tay kéo chặt lấy vạt áo choàng tắm.
Lục Lăng Tiêu nghiến răng, tách từng ngón tay cô .
ngay lúc xoay lưng, cô bất ngờ ôm từ phía , áp má lưng , giọng nũng nịu mơ màng:
“Đừng … ở với em một lúc thôi, …”
Trái tim Lục Lăng Tiêu khẽ run, thứ cảm giác mềm nhũn kỳ lạ lan , khiến bất giác dừng bước.
48
Khó khăn lắm mới xoay , đối diện với phụ nữ cứ quấn lấy buông, Lục Lăng Tiêu nghiến răng nhỏ:
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/sau-khi-mang-thai-dua-con-cua-ke-thu/4748.html.]
“Cô nghĩ dễ dãi lắm ?”
Lạc Khê chẳng hiểu gì, ánh mắt vô tình lướt qua khe hở áo choàng tắm, bỗng nhớ đến thấy mặc gì.
Cô ngẩn , chằm chằm chỗ nên . Một lát , cô liều mạng đưa tay định kéo .
Bàn tay chạm, giữ chặt, ép xuống giường, ánh mắt sắc bén phủ xuống:
“Cô chán sống hả?”
Lạc Khê khúc khích khờ dại.
Cười một hồi, ngón tay cô nhẹ nhàng vẽ vòng n.g.ự.c , giọng khàn khàn:
“Danh dự mất sạch … thì mạng sống còn đáng gì nữa?”
Ánh mắt Lục Lăng Tiêu như bốc lửa.
Anh là một đàn ông khỏe mạnh, mà cô thì liên tục khiêu khích, chẳng lẽ thử giới hạn nhẫn nại của ?
Anh nắm hai tay cô ép lên đỉnh đầu.
Khoảnh khắc tiếp theo, một nụ hôn nóng bỏng bất ngờ phủ xuống.
Lạc Khê mở to mắt, ở cách gần , cô thấy rõ bên đuôi mắt một vết bớt màu đỏ nhạt, giống hệt một đóa hoa phượng nhỏ, mờ mờ mà lạ thường.
Cô sững chốc lát, lý trí tan biến, điên cuồng đáp trả, cùng quấn chặt lấy .
Bản năng thúc đẩy, cô chẳng còn để ý hậu quả gì nữa. Dù cũng ly hôn, còn sợ gì?
trong giây phút , cô thấy mắt nóng lên, như .
Cho đến khi bàn tay đang dần lột bỏ áo cô, cái lạnh bất ngờ lướt ngang bụng, Lạc Khê chặn , thì thầm:
“Chờ …”
Hơi thở Lục Lăng Tiêu dồn dập. Chờ cái gì trong lúc chứ?
Khi nụ hôn lướt xuống vành tai, cô khẽ chớp đôi mắt mơ màng:
“Hình như… tới tháng .”
Khao khát đang bùng cháy, phút chốc dội gáo nước lạnh.
Anh cúi xuống , hất mạnh chăn — ga giường loang đỏ một mảng.
Vài phút , nặng nề ở mép giường, mặt tối sầm, cầm điện thoại gọi xuống lễ tân:
“Băng vệ sinh ban đêm, mang lên phòng 3207.”
Nói xong, buồn ngoái , dậy bỏ .
Lạc Khê đó, lồng n.g.ự.c phập phồng dữ dội.
Áo váy nửa rơi, bờ vai trắng ngần phơi ánh đèn vàng, sáng đến chói mắt.
Đến giờ phút , cô vẫn hiểu, rốt cuộc cái gì…
Sáng hôm , Lạc Khê tỉnh dậy trong căn suite của khách sạn.
Đầu đau như nứt.
Cô với lấy điện thoại, thấy đầy cuộc gọi nhỡ. Có mấy cuộc là của Khương Niệm, còn đến từ “Tổng giám đốc Bạch”.
Vừa nghĩ đến , đầu óc cô càng thêm nhức nhối.
Ký ức đêm qua, khi rời khỏi phòng của lão … trống rỗng.
Cố gắng gượng dậy, điện thoại reo. Là Bạch tổng.
Cô bắt máy, đầu dây bên giọng hoảng hốt:
“Lạc tiểu thư, … mù mắt , là sai .
Xin cô tha cho một con đường sống! thề, đây tuyệt đối là cuối, dám nữa.
Cô giúp với Lục tổng, tha cho một , ? Sau đích đến xin cô, thật sự thể mất công việc …”
Lạc Khê càng càng mơ hồ:
“Bạch tổng, … đang cái gì ?”
Đầu dây bên run rẩy:
“Tối qua quả thật nên thế với cô… là cô giúp xin Lục tổng một câu, tha cho ? quỳ xuống cảm ơn cô cũng , … thật sự chịu nổi mất chức …”