Sau khi mang thai đứa con của kẻ thù - 45+46

Cập nhật lúc: 2025-09-28 08:15:53
Lượt xem: 32

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Lão Bạch trần trụi từ giường bật dậy, giận dữ quát:

 “Cô ném quần áo gì?”

Lạc Khê mỉm :

 “Tất nhiên là sợ lát nữa giám đốc nóng nảy, vội vội vàng vàng tìm quần áo mặc thôi.”

Ánh mắt lão nheo :

 “Ý cô là gì?”

Lạc Khê ném bộ quần áo ngoài cửa sổ, , giọng bình thản:

 “Giám đốc uy h.i.ế.p tiểu Sa của phòng , nếu nó uống rượu bồi tiếp thì dự án sẽ chẳng tiếp

giám đốc , Sa Sa mới bao nhiêu tuổi ? giám đốc cũng một cô con gái, nghiệp đại học ? Nếu một ngày, con gái ngài bước xã hội và gặp một lão già dơ bẩn như ngài… giám đốc nghĩ nên xử lý thế nào cho ?”

Sắc mặt lão Bạch sa sầm:

 “Cô mấy lời ý gì?”

Lạc Khê nhạt:

 “Không ý gì. chỉ nhắc nhở. Trước khi đến đây, xin kết bạn với con gái giám đốc WeChat. 

cũng dạy cho cô , nếu gặp loại đàn ông ghê tởm như ngài thì nên thế nào để tổn thương.”

Cô khẽ nghiêng đầu, chỉ về chiếc điện thoại đang ẩn trong khe sofa.

“Cô dám lén ?”

Lão Bạch hốt hoảng, lao thẳng tới.

Lạc Khê chẳng ngăn cản, bình thản .

Lão lục điện thoại, quả nhiên đoạn ghi trọn vẹn cảnh trần truồng, những động tác dâm ô. 

Khuôn mặt lồ lộ, thể chối cãi.

Ngay mặt cô, xóa bộ đoạn video, ngẩng đầu khẩy:

 “Giờ chẳng còn gì cả. xem cô còn gì!”

Lạc Khê càng sâu, lùi hai bước.

 Từ phía bình hoa bàn, cô lấy một chiếc điện thoại khác, giơ lên xoay bước thẳng cửa.

Cửa phòng bật mở, lão Bạch chợt nhận đang trần truồng.

 Vội tìm quần áo, mới nhớ tất cả Lạc Khê ném xuống từ .

Lạc Khê thành công rời .

Lão Bạch tức điên, chỉ còn cách giật phăng ga giường quấn . chuẩn mắng chửi, điện thoại reo lên — là Lạc Khê.

Hắn run bần bật, nhưng vẫn bắt máy.

Giọng Lạc Khê vang lên, lạnh lùng:

 “Giám đốc Bạch, đoạn video sẽ giữ kỹ. Một khi dám gây khó dễ cho đồng nghiệp của , con gái sẽ lập tức nhận bộ chứng cứ. cũng cam đoan, chỉ cần hợp tác đúng quy trình, đoạn băng sẽ vĩnh viễn yên, bao giờ công khai.”

“Cô dám uy h.i.ế.p ?”

Lạc Khê khẽ :

, đang uy h.i.ế.p đấy.”

Nói xong, cô dứt khoát ngắt máy.

Ở hành lang tầng 17 của khách sạn, chân Lạc Khê mềm nhũn, gần như vững nổi.

 Rượu mạnh bắt đầu ngấm, khiến cô choáng váng.

Đây cũng là lý do cô buộc “đánh nhanh thắng nhanh” để thoát khỏi phòng .

 Nếu chậm thêm một lát, say ngã xuống thì hậu quả khó mà lường .

Cô gửi đoạn video cho Chu Quần, kèm một tin nhắn thoại ngắn, giải thích sơ qua ngọn nguồn.

 Về , nếu lão Bạch dám ép buộc chèn ép ai trong nhóm, đây sẽ là lá chắn để bảo vệ họ.

Gửi xong, Lạc Khê gắng gượng dựa tường, thở dồn dập.

lúc , một bóng dáng cao ráo từ cuối hành lang bước tới.

Trong khoảnh khắc mơ hồ, Lạc Khê như nắm chiếc phao cứu sinh.

 Cô nghĩ ngợi, nhào lòng đó, siết chặt lấy .

46

Khách sạn Sen Bình, sáu mươi phần trăm cổ phần thuộc về Lục Lăng Tiêu.

 Ở đây luôn một phòng tổng thống dành riêng cho , thời gian ở khách sạn còn nhiều hơn ở nhà.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/sau-khi-mang-thai-dua-con-cua-ke-thu/4546.html.]

Khi ngã lòng , ánh mắt Lục Lăng Tiêu lập tức trầm xuống, lạnh lẽo như vực sâu.

Anh giữ hai tay trong túi quần, cúi đầu Lạc Khê, giọng trầm thấp:

 “Cô hết đến khác tiếp cận , nghĩ rằng sẽ ?”

Đầu óc Lạc Khê cuồng, lời chẳng rõ mấy.

 Cô chỉ cố gắng ôm chặt lấy một chỗ dựa để vững, ngẩng đầu lên, gương mặt đỏ bừng bất thường.

Ánh mắt cô dần tan rã, mờ mịt.

 Thấy thể cô sắp ngã xuống sàn, Lục Lăng Tiêu đành vươn tay giữ .

Lạc Khê thều thào:

 “Giúp … đưa cũng … đừng để đưa …”

Câu còn dứt, thì ggiám đốc Bạch quấn tạm chiếc ga giường, gầm rú chạy :

 “Con đàn bà rẻ rách! Để tao bắt thì mày c.h.ế.t chắc!”

Vừa đến thang máy, lão liền thấy Lạc Khê đang tựa trong vòng tay một đàn ông.

Hắn lao tới, định kéo cô khỏi n.g.ự.c .

  tay chạm , ánh mắt Lục Lăng Tiêu lóe lên, sắc bén đến mức như g.i.ế.c .

Lão Bạch lập tức rụt tay , như điện giật.

 Ngay đó, cũng nhận đàn ông mặt là ai—

 Tổng giám đốc mới nhậm chức của tập đoàn chính: Lục Lăng Tiêu.

Mặt lão tái mét, vội khom nịnh:

 “Lục… Lục tổng, thật trùng hợp quá, ngài cũng ở đây?”

Ánh mắt Lục Lăng Tiêu lạnh băng, vài giây, dường như mấy ấn tượng.

Lão Bạch vội giới thiệu:

 “ là giám đốc dự án của công ty con… tên Bạch Cường.”

Ánh mắt Lục Lăng Tiêu đảo xuống bộ ga giường quấn quanh :

 “Giám đốc Bạch ăn mặc như … ở đây gì?”

Vịt Trắng Lội Cỏ

Lão Bạch run rẩy, liếc Lạc Khê trong lòng , dám thật, ấp úng:

 “ chỉ đang bàn chút chi tiết dự án thôi.”

Lục Lăng Tiêu nheo mắt, ánh thoáng hiện hàn ý:

 “Ăn mặc thế mà bàn dự án?”

Lão Bạch cứng họng, cúi gằm đầu, dám hé răng.

 Trong lòng rối như tơ vò, hiểu quan hệ giữa Lạc Khê và Lục Lăng Tiêu là gì.

Rõ ràng, bàn tay đang ôm cô chẳng chút ý định buông .

Sau cùng, kìm , hỏi dò:

 “Vậy… ngài và cô là…”

Lạc Khê mệt lả, gần như sắp ngủ trong n.g.ự.c .

Lục Lăng Tiêu bế thốc cô lên, liếc , lạnh nhạt:

 “Chuyện riêng của … cũng báo cáo cho giám đốc Bạch ?”

“Không, , Lục tổng ngài hiểu lầm , ý đó…” Lão Bạch hoảng loạn, cúi gập .

Lục Lăng Tiêu chẳng buồn thêm, bế Lạc Khê xoay bỏ .

Cô cũng phối hợp, vòng tay ôm chặt cổ , tựa đầu vai, như thể cả thế giới chỉ còn để dựa .

Trong phòng tổng thống, Lục Lăng Tiêu lạnh lùng ném Lạc Khê xuống giường.

Cô khẽ rên, góc cứng của chiếc túi đeo ép hông, đau nhói.

 Chiếc điện thoại trong tay cũng rơi “cạch” xuống sàn.

Anh cúi xuống nhặt, ngón tay vô tình chạm nút phát.

Ngay lập tức, hình ảnh chuyển động màn hình thu hút ánh .

Anh chăm chú xem hết đoạn video ghi bộ cảnh cô ứng phó với Bạch Cường.

 Khóe môi khẽ nhếch, hiện lên một nụ lạnh:

“Cũng thông minh đấy…”

 

Loading...