Sau khi mang thai đứa con của kẻ thù - 43+44
Cập nhật lúc: 2025-09-28 08:15:31
Lượt xem: 25
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
43
Tất nhiên, nguyên nhân khiến lão Bạch đây dám thật sự khó Lạc Khê cũng là vì phận của cô.
Dù thì… cô từng là phu nhân tổng tài Tống thị, gã vẫn còn e dè, dám hành động lộ liễu.
Vịt Trắng Lội Cỏ
Không ngờ chỉ cần Lạc Khê vắng mặt, lão háo sắc lập tức lộ nguyên hình, giở trò với thuộc hạ của cô.
Lạc Khê chỉ thấy đau đầu, nhưng vẫn hỏi:
“Còn Tinh Sa Sa ? Con bé ?”
Chu Quần thở dài:
“Con bé mới nghiệp, nào gặp qua cảnh tượng như thế. Vừa nãy trong nhà vệ sinh cả buổi, chắc giờ hơn . Em bảo đồng nghiệp đưa nó về .”
“Vậy thì .” – Lạc Khê gật đầu – “Chuyện còn em đừng lo nữa, để chị xử lý. À, chị đổi điện thoại , lát nữa em gửi của giám đốc Bạch qua đây. Phần còn để chị.”
Chu Quần vội đồng ý, đó cúp máy.
Lạc Khê bên cạnh taxi, cúi đầu dãy gửi đến màn hình điện thoại.
Cô xoa nhẹ lên gương mặt cứng đờ của , cố gắng ép một nụ , mới bấm gọi cho giám đốc Bạch.
Đồng thời, cô kéo cửa xe, bước trong.
…
Khách sạn Sen Bình, trong phòng bao nhà hàng.
Giám đốc Bạch chờ sẵn.
Cửa gỗ sồi hai cánh đẩy , Lạc Khê bước , nở nụ tươi rạng rỡ như gió xuân.
“Ôi, đều tại cô gái mới phòng còn non nớt, giám đốc Bạch phật ý. Là sơ sót .” – Lạc Khê tới khách sáo.
Giám đốc Bạch hừ lạnh, mặt sầm sì:
“Hừ, còn tưởng đó là do chính Lạc quản lý dạy dỗ đấy chứ. Nhìn mà chẳng điều gì cả.”
Trong lòng Lạc Khê chỉ lật bàn, nhưng ngoài mặt vẫn mềm mỏng:
“Sao thể chứ? Lỗi là do mấy hôm nay bận quá, kịp trông nom chu đáo. Biết mấy giám đốc Bạch mất hứng, tự trách . Hôm nay đến đây, tiên xin .”
Nói xong, cô nâng chén rượu trắng bàn, giọng thành khẩn:
“Ly coi như mặt các em bồi tội với giám đốc.”
Thấy cô uống thẳng một , giám đốc Bạch sắc mặt dịu , thậm chí còn kéo ghế bên cạnh , vỗ vỗ:
“Người quản lý thì thường xuyên đưa cấp ngoài rèn giũa mới . nể tình Lạc quản lý, mới bỏ qua. Đổi là khác, thái độ kiểu đó thì đừng mong hợp tác.”
“Giám đốc dạy đúng.” – Lạc Khê nhẹ, nâng thêm ly nữa – “Lần coi như các em giám đốc chỉ điểm. Người lớn chấp trẻ nhỏ, mong giám đốc rộng lượng.”
Mấy vòng rượu trôi qua, sắc mặt gã trở nên đỏ au như thường.
Gã chậm rãi híp mắt, Lạc Khê, đầy ẩn ý:
“Nghe dạo cô xuất hiện ở công ty. Sao ? Cãi với tổng giám đốc Tống ?”
Câu hỏi quá mức riêng tư.
Lạc Khê vẫn giữ nụ :
“Đâu gì, chỉ là chuyện cá nhân thôi, ảnh hưởng đến công việc.”
Giám đốc Bạch bỗng nghiêng hẳn về phía cô, tay vắt ngang qua lưng ghế của cô, cách giữa hai lập tức thu hẹp.
Dạ dày Lạc Khê cuộn trào, cô vội nâng ly rượu, giả vờ mời để né tránh.
càng cô uống nhiều, gã càng đà, thái độ càng trắng trợn.
Gã chậm rãi:
“ đồn rằng… Lạc quản lý và tổng giám đốc Tống ly hôn . Chẳng lẽ đây cũng là tin giả ?”
Nụ môi Lạc Khê cứng .
Quả nhiên, lão già chuẩn từ .
Trên đường đến, cô vẫn luôn tự hỏi: tại trong đám hôm nay, lão cố tình nhắm Tinh Sa Sa – vốn nhất?
Giờ thì rõ.
Mục đích thật sự của , vốn chẳng Sa Sa, mà là cô.
Hắn tính toán kỹ càng: chỉ cần nhân cơ hội gây chuyện, cô chắc chắn sẽ đích mặt giải quyết.
Mà như … cô chẳng khác nào tự dấn chiếc bẫy giăng sẵn.
44
Lạc Khê khẽ , cúi đầu xuống.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/sau-khi-mang-thai-dua-con-cua-ke-thu/4344.html.]
Lão Bạch cố tình vỗ vỗ lên mu bàn tay cô, nham nhở:
“Haizz, tổng giám đốc Tống đúng là mắt. Vợ như thế mà còn bỏ ? Nếu đổi là , nhất định sẽ nâng niu trong lòng bàn tay, cưng chiều hết mực…”
Vừa , bàn tay lão còn chuẩn đặt thẳng lên đùi cô.
Lạc Khê lập tức dậy, mỉm :
“Giám đốc Bạch, nãy uống vội, giờ thấy đầu óc choáng váng quá. Hay là… để hôm khác chúng bàn tiếp?”
Lão Bạch cũng theo, cố ý đưa tay kéo cô lòng:
“Còn chờ gì nữa? Ngay hôm nay ! thấy quản lí Lạc cũng say , để dìu cô về phòng nghỉ ngơi nhé?”
Ý đồ của lão quá rõ ràng.
Lạc Khê giả vờ kháng cự nửa vời, đẩy khẽ nhưng gã giữ chặt tay.
Cô cong khóe môi, nhẹ giọng:
“Giám đốc, ngoài hành lang nhiều quá… Hay lát nữa qua phòng ? chuẩn chu đáo hơn một chút, chẳng hơn ?”
Hai mắt lão Bạch sáng rực, hớn hở:
“Được, ! … quản lí Lạc ở phòng nào?”
Lạc Khê đưa ánh mắt lấp lánh, rút tay khỏi lòng bàn tay gã:
“1748. về tắm rửa, đến nhé?”
“Được, , tất cả lời cô!” – Lão đưa tay hít hít mùi hương còn vương tay, mặt mũi dâm đãng.
Lạc Khê cầm túi xách, chủ động mở cửa bước .
Cửa khép , nụ môi cô lập tức tan biến.
1748 – chính là căn phòng cô thuê sẵn khi đến.
Cô vốn tính đường lui, chẳng ngờ lão thật sự mắc câu.
Nhanh chóng trở về phòng, Lạc Khê bật cả hai chiếc điện thoại chuẩn , đặt giường, chỉnh sang chế độ phim.
Sau đó, cô bình tĩnh đợi.
Quả nhiên, chẳng bao lâu lão Bạch đến.
Vừa mở cửa, Lạc Khê lập tức mùi nước hoa nồng nặc xộc khiến cô suýt hắt .
Trong quãng thời gian ngắn ngủi đó, lão còn kịp một bộ đồ mới, xịt nước hoa nồng nặc, vuốt ngược mái tóc đầy dầu bóng loáng.
Trên tay trái là chai rượu vang thượng hạng, tay cầm… một cành hồng trắng khách sạn cắm bình.
Lão híp mắt , đưa hoa cho Lạc Khê:
“Một đêm xuân thể thiếu rượu ngon bầu bạn ?”
Lạc Khê khẽ :
“Giám đốc Bạch quả thật chu đáo.”
Nói , cô xoay bước .
“Cô thế?” – Lão lập tức giữ chặt cổ tay cô.
Lạc Khê nhoẻn :
“Anh đến nhanh quá, còn kịp tắm. Anh chờ một chút nhé?”
Nghe , lão mới chịu buông.
Cửa phòng tắm khép , Lạc Khê mở vòi sen cho nước chảy rào rào, còn bản thì lặng lẽ ở một bên, chờ đợi.
Không lâu , bên ngoài vọng tiếng giục impatient:
“Xong ?”
Lạc Khê cất giọng dịu dàng:
“Anh cởi , chờ ngay.”
Lão lập tức đồng ý, vui vẻ.
Rất nhanh, gã trần truồng vắt vẻo giường lớn.
Lạc Khê ước chừng thời điểm chín muồi, mới mở cửa bước .
Lão Bạch thấy cô, cau mày:
“Sao cô vẫn mặc nguyên đồ thế? Chẳng cô tắm ?”
Lạc Khê thong thả bước , cúi xuống nhặt quần áo vứt lăn lóc đất của gã, đó thẳng tới cửa sổ.
Trước khi lão kịp nhận điều bất thường, cô thò tay đưa bộ quần áo ngoài khung cửa…