Sau khi mang thai đứa con của kẻ thù - 41+42
Cập nhật lúc: 2025-09-28 08:15:01
Lượt xem: 29
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Lục Lăng Tiêu và Thẩm Dực Quân từ phòng bên cạnh bước , khéo ngang qua.
Lục Lăng Tiêu , vô tình liếc mắt về phía căn phòng đối diện.
Cửa phòng mở hé, khói t.h.u.ố.c mù mịt, ánh đèn vàng lờ mờ khiến gương mặt bên trong chẳng rõ.
Anh định thu hồi tầm mắt, cùng Thẩm Dực Quân rời thì Lạc Khê bất ngờ lao .
Tống Mục Sâm sofa đột ngột bật dậy, con ngươi co rút.
Lạc Khê chạy đến mặt hai , mới nhận là gương mặt quen.
Bị cô chặn đường, Lục Lăng Tiêu khựng .
Chỉ thấy đôi mắt Lạc Khê đỏ hoe, gương mặt thì ẩn nhẫn, ấm ức đến nghẹn, nhưng ánh mắt kiên định lạ thường.
Cô chỉ một câu:
“Xin , mạo phạm .”
Nói xong, một tay cô vòng qua cổ , tay khẽ giữ lấy gương mặt , nhón chân hôn lên.
Không khí lập tức đông cứng.
Thời gian như ngưng đọng .
Ngay cả Thẩm Dực Quân bên cạnh cũng sững , mất phản ứng.
Ánh mắt tất cả đều đổ dồn cửa, dán chặt Lạc Khê và Lục Lăng Tiêu, biểu cảm muôn màu muôn vẻ.
Chỉ Lạc Tố Tố.
Cô từ đầu đến cuối chỉ Tống Mục Sâm.
Phản ứng của … chẳng rõ tất cả ?
Cửa phòng khép , tách biệt ánh bên trong.
Tống Mục Sâm vòng qua bàn , xông , nhưng Trần Tiêu giữ chặt.
Trần Tiêu hiệu bằng mắt: Đằng còn Lạc Tố Tố kìa.
Tống Mục Sâm yên, bước thêm nữa.
hai tay siết chặt, gân xanh nổi lên, cơn ghen tuông từng tràn ngập khắp ngực.
Nếu Trần Tiêu kìm , lao , tách Lạc Khê khỏi đàn ông .
Lạc Khê là phụ nữ của , thể để kẻ khác chạm !
Đáng tiếc, Lạc Tố Tố cho cơ hội.
Cô ôm chặt lấy eo Tống Mục Sâm từ phía , nước mắt ròng ròng:
Vịt Trắng Lội Cỏ
“Người đáng thương rõ ràng là em! Vậy mà vẫn che chở cho cô ! Anh cũng thấy đó, Lạc Khê là loại đàn bà lẳng lơ, chỉ vì một cuốn sổ rách mà sẵn sàng hôn đàn ông xa lạ mặt .
Nếu đổi bằng thứ khác, chẳng cô cũng sẵn sàng lên giường ? Đừng quên, cô từng thụ tinh nhân tạo với kẻ khác… loại phụ nữ như thế, chẳng lẽ thấy ghê tởm ?”
Thân thể Tống Mục Sâm cứng đờ ngay tại chỗ.
…
Ngoài cửa, Lục Lăng Tiêu hề gạt Lạc Khê .
Ở cách gần đến , mới phát hiện lông mi của cô thật dài.
Cô gái mang theo một vẻ mâu thuẫn – gương mặt trong trẻo, ngây thơ, nhưng đôi mắt quyến rũ đến mức khiến sa lầy thoát nổi.
Ngón tay cô mềm mại, trắng muốt, móng tay cắt gọn, phủ lớp sơn nude mỏng nhẹ, tinh tế.
so với bàn tay , môi cô còn mềm hơn nhiều…
Trong khoảnh khắc thất thần, Lục Lăng Tiêu chẳng những đẩy , mà khi hồn cũng lập tức tách khỏi nụ hôn.
Khi môi rời , Lạc Khê thở hổn hển, lùi một bước .
Đôi mắt trong veo như rửa sạch bằng nước suối, lấp lánh ánh sáng khiến tim khẽ động.
Cô hít sâu một , chỉ để một câu:
“Xin .”
Rồi xoay , đẩy cửa phòng.
Chỉ còn Lục Lăng Tiêu và Thẩm Dực Quân ngây tại chỗ.
Mãi đến khi hồn, Thẩm Dực Quân bật thành tiếng:
“Không chứ, Tứ ca, nãy … cô cưỡng hôn hả?”
Sắc mặt Lục Lăng Tiêu đen , nhưng trong ánh mắt … hề cơn giận dữ như trong tưởng tượng.
42
Lạc Khê phòng, thẳng đến mặt Lạc Tố Tố.
“Trả cho .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/sau-khi-mang-thai-dua-con-cua-ke-thu/4142.html.]
Lạc Tố Tố im, còn ánh mắt Tống Mục Sâm Lạc Khê thì như xé nát cô .
Đáng tiếc, Lạc Khê chẳng thèm để tâm.
Cô lặp , giọng lạnh lùng:
“ , trả cho !”
Lạc Tố Tố cuối cùng c.ắ.n răng, hậm hực ném cuốn ký họa thẳng cô.
Lạc Khê ôm chặt lấy bản thảo, xoay bỏ , chẳng buồn ngoái đầu kẻ phía vẫn còn đang gào tên cô.
“La—Lạc Khê…”
…
Từ cửa chính hội sở bước , Lạc Khê như một cơn gió vụt qua.
Gió đêm lùa , thổi tung mái tóc dài, khiến đường nét gương mặt cô ánh đèn đường càng thêm thanh thoát, đến mức khiến ngang ngoái .
Cô chẳng buồn để ý ánh mắt xung quanh, bước dứt khoát, như chỉ rời khỏi nơi càng nhanh càng .
Trong những đó, cũng Lục Lăng Tiêu và Thẩm Dực Quân.
Nhìn bóng dáng Lạc Khê lướt ngang, Lục Lăng Tiêu vô thức kéo lỏng cà vạt, sắc mặt càng lúc càng u ám.
Rõ ràng nãy chính cô là chủ động hôn , mà lúc lạnh nhạt như từng quen .
Vậy rốt cuộc, mới là bộ mặt thật của cô?
Thực , Lạc Khê hề tỏ xa cách, chỉ là cô nhận họ đang đó.
Trong đầu cô giờ chỉ còn nhục nhã và phẫn nộ, chẳng nán thêm một giây.
Thẩm Dực Quân thì hì hì, thích thú như đang xem kịch:
“Ồ, thì chuyện ‘qua cầu rút ván’ chỉ đàn ông mới , đàn bà cũng ?
Cô coi thành gì thế? Đồ chơi cao cấp hả? Hôn xong vứt bỏ, gọn gàng dứt khoát… mà là thì nhịn nổi .”
Lục Lăng Tiêu: “…”
…
Vừa lên taxi, Lạc Khê nhận cuộc gọi từ đồng nghiệp – Chu Quần.
Cô cố hít sâu, ép cảm xúc rối bời xuống, mới nhấc máy:
“Alo? Chu Quần.”
Chu Quần là cấp của Lạc Khê, cũng là cánh tay đắc lực nhất của cô.
Trước đây, hai cùng thức trắng bao nhiêu đêm để thành dự án .
Năng lực việc của Chu Quần , nhưng khuyết điểm chí mạng chính là EQ quá thấp, còn mắc chứng sợ xã giao.
Vì , những buổi tiếp khách, Lạc Khê thường ít khi cho cô tham gia.
Gần đây, vì chuyện ly hôn với Tống Mục Sâm, Lạc Khê ít lui tới công ty.
Khâu kết thúc dự án đều do Chu Quần một gánh vác.
Mà giờ cô gọi điện, chắc chắn là việc khẩn cấp.
Quả nhiên, Chu Quần mở miệng lo lắng:
“Chị Lac, em gặp chút rắc rối, chị thể tới giúp em ?”
“Có chuyện gì thế?” – Lạc Khê chau mày.
Giọng Chu Quần ấm ức như sắp :
“Hôm nay em dẫn vài trong phòng ăn với giám đốc Bạch. Giữa bữa, đột nhiên ông bỏ .
Em chờ hơn nửa tiếng mà thấy . Gọi cho thư ký mới , giám đốc Bạch giận , tự về khách sạn.”
“Vì ?” – Lạc Khê cảm thấy căng thẳng.
Dù ý định rời Tống thị, nhưng dự án vốn do cô trực tiếp thúc đẩy.
Cô khi rời để khác hốt đống rắc rối.
Chu Quần ấm ức tiếp:
“Trong bữa ăn, ông cứ bắt Tinh Sa Sa uống rượu, còn thò tay sàm sỡ…
Con bé mới tí tuổi, em mà chịu nổi nên nhắc khéo mấy câu. Ai ngờ giám đốc Bạch sầm mặt, rằng liền bỏ .”
Nghe xong, Lạc Khê chẳng hề bất ngờ.
Mấy gặp , cô lão Bạch là một gã háo sắc.
Ánh mắt gã cô vốn đầy tà ý, bàn tay cũng ít giở trò.
May mà cô luôn khéo léo hóa giải, để lão chiếm lợi.