Sau khi mang thai đứa con của kẻ thù - 39+40
Cập nhật lúc: 2025-09-25 09:34:59
Lượt xem: 42
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
39
Trước khi ngoài, Lạc Khê gọi cho Lạc Tố Tố một cuộc.
Trong điện thoại, cô chỉ lạnh nhạt :
“Tống Mục Sâm say , đang ở trung tâm hội sở KTV Thế Kỷ Thành.”
Nói xong liền cúp máy, để cho Lạc Tố Tố kịp phản ứng.
…
Lạc Khê vẫn là đến .
Trong phòng VIP, khói thuốc lẫn mùi rượu đặc quánh, khiến cô bước thấy buồn nôn.
Một đám chen chúc, vài cô gái ăn mặc hở hang, là “tiếp viên” của hội sở.
Chỉ riêng bên cạnh Tống Mục Sâm là trống trơn, cô gái nào bám dính.
Hắn mặc sơ mi, quần tây, cà vạt nới lỏng, ba cúc n.g.ự.c mở , để lộ làn da đỏ ửng vì men rượu.
Mặt đỏ gay, hiển nhiên uống ít.
Người đầu tiên phát hiện Lạc Khê là Trần Tiêu.
Hắn bật dậy khỏi sofa, hì hì:
“Chị dâu, chị đến ?”
Cái từ “chị dâu” như một cú châm, khiến Tống Mục Sâm đang lim dim cũng lập tức đầu cửa.
Khi thấy Lạc Khê, khóe môi cong lên, giơ tay vẫy cô:
“Qua đây.”
Giọng điệu, cảnh tượng – giống hệt bao .
Bao nhiêu nửa đêm cô lết khỏi giường, chạy khắp các hội sở, kéo cái xác say mèm của về.
Nhẫn nhịn suốt bao năm, ngay cả khi ly hôn, Tống Mục Sâm vẫn chịu buông tha.
Ký họa của ba nuôi Lạc Khê đang trong tay một cô gái, cô tiện tay lật xem.
Cô còn khẩy, hỏi Tống Mục Sâm:
“Anh Tống, trong vẽ cái gì thế? Lung tung chẳng hiểu nổi.”
Lạc Khê tiến lên, lập tức Tống Mục Sâm kéo xuống cạnh , vòng tay trượt lên vai cô.
Mùi rượu nồng nặc phả mặt, giọng khàn khàn:
“Anh còn tưởng em đến cơ.”
Ánh mắt Lạc Khê chỉ dán bản thảo trong tay cô gái . Cô chỉ lấy nó.
“Anh say .”
Cô dùng sức đẩy .
lúc , cửa phòng bật mở.
Lạc Tố Tố bước , váy đỏ rực, tóc búi vội, trang điểm qua loa – rõ ràng chạy đến trong cơn cuống quýt.
Cô xuất hiện, cả phòng chợt im lặng.
Đám bạn Trần Tiêu ngơ ngác .
Xong , “tình mới tình cũ” đụng – thế chỉ nổ tung.
Trần Tiêu vội vàng tiến lên, nịnh nọt:
“Ô, tiểu thư Lạc, cô cũng đến đây ?”
Lạc Tố Tố thẳng tay hất qua một bên, sấn tới mặt Lạc Khê.
Hai, ba ngăn đều cản nổi.
Cô giật mạnh Lạc Khê khỏi Tống Mục Sâm, đôi mắt hoe đỏ, hét lên:
“Lạc Khê! Cô thật hổ! Hai ly hôn ! Sao cô còn bám lấy mãi? mới là bạn gái của !”
Bị kéo mạnh, Lạc Khê loạng choạng, ống chân đập “cốp” bàn , đau đến mức mắt ầng ậc nước.
Chưa kịp ai giải thích, Lạc Tố Tố vung tay tát.
bàn tay Lạc Khê chặn cứng nơi cổ tay.
Ngay đó, một cốc rượu hắt thẳng lên mặt cô .
“Á—!”
Lạc Tố Tố hét chói tai, bộ mặt mũi, tóc tai ướt nhẹp mùi rượu nồng nặc.
Lạc Khê buông cốc, n.g.ự.c phập phồng kịch liệt.
Trong mắt , Lạc Khê luôn là kẻ cam chịu, nhẫn nhục.
Không ai ngờ, hôm nay cô phản ứng dữ dội đến thế.
Nhìn Lạc Tố Tố ướt nhẹp như gà mắc mưa, một cảm giác khoái trá khó tả dâng lên trong lòng Lạc Khê.
Đáng lẽ cô nên từ lâu.
Trước đây, cô nhẫn nhịn vì nghĩ cùng họ Lạc, dẫu cũng coi như “nửa em gái”.
Còn bây giờ…
Vịt Trắng Lội Cỏ
Cô xứng ?
40
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/sau-khi-mang-thai-dua-con-cua-ke-thu/3940.html.]
Lạc Khê lạnh lùng :
“Cô tư cách gì mà bảo nên dây dưa với ? Khi còn vợ, chẳng chính cô leo lên giường ?”
Một câu như d.a.o cắt, Lạc Tố Tố nghẹn họng, tức đến run lẩy bẩy, nhưng thốt nổi lời phản bác.
Ngay cả Tống Mục Sâm bên cạnh cũng chẳng hề bênh vực, chỉ thản nhiên để mặc Lạc Tố Tố nhạo.
Lạc Khê tiếp tục:
“ đến đây chỉ để lấy thứ vốn thuộc về . Nếu vì nó, thà c.h.ế.t cũng bao giờ bước chân nơi !”
Tống Mục Sâm khẽ run mi mắt, ánh thoáng d.a.o động.
Lạc Khê xoay , định giật lấy tập bản thảo từ tay cô gái ăn mặc lả lơi, nhưng Lạc Tố Tố nhanh tay đoạt .
Cô giơ cao cuốn ký họa, hằn học:
“Không chỉ là cái đồ rách nát thôi ? Ai thèm!”
Ánh mắt Lạc Khê khóa chặt lấy cuốn tập, giọng gằn vì phẫn nộ:
“Lạc Tố Tố! Đó là thứ duy nhất ba ruột để đời cho cô!”
Ba ruột?
Chỉ hai chữ đó thôi khiến lòng Lạc Tố Tố cuộn lên nỗi hổ.
Trong mắt cô , một cha như chỉ tổ mất mặt.
Dù bố nuôi Lạc Khê – Lạc Minh Tân và Phùng Thanh – chẳng danh môn vọng tộc, nhưng ít vẫn là gia đình khá giả.
Còn ba ruột của Lạc Khê thì ? Ngay cả một căn nhà ở huyện thành cũng mua nổi. Loại như thế mà cũng xứng cha của cô ư?
Cho nên lời Lạc Khê chẳng chạm nổi tim Lạc Tố Tố, ngược càng khiến cô bốc hỏa, chỉ gỡ thể diện.
Cô cầm ly rượu vang lên, khóe môi nhếch thành nụ chua chát:
“Cô định gì chứ?”
Trong mắt Lạc Khê lập tức hiện lên sự hoảng sợ.
Cô … hủy bản thảo?
Lạc Tố Tố khẽ nhấc ly rượu, cố ý lắc lắc cuốn sổ:
“Rất đơn giản thôi. Cô càng , càng đưa. Thà hủy nó, cũng để cô đạt !”
Lạc Khê lập tức bước lên hai bước, khựng .
Rõ ràng Lạc Tố Tố đang đe dọa: chỉ cần cô dám tiến thêm nửa bước, rượu sẽ lập tức hắt xuống.
Cô cứng đờ, dám liều.
Tống Mục Sâm cuối cùng cũng mở miệng, giọng nặng nề:
“Tố Tố, đủ .”
Mấy hôm nay cố tình né tránh cô , vốn dĩ khiến Lạc Tố Tố ấm ức.
Giờ thấy vì Lạc Khê mà xuống giọng, lửa ghen càng bùng lên.
Tống Mục Sâm cau mày, lạnh lùng cảnh cáo:
“Làm gì thì , hết nghĩ kỹ hậu quả.”
Ngay cả Lạc Khê cũng ngờ sẽ về phía . Cô sững , lặng lẽ sang .
Tống Mục Sâm mất kiên nhẫn quát:
“Trả bản thảo cho Lạc Khê!”
Bàn tay cầm ly rượu của Lạc Tố Tố khẽ run, vài giọt đỏ thẫm rơi lấm tấm trang giấy.
Tim Lạc Khê thắt , đau xót lao tới giật .
Lạc Tố Tố bật chua chát, gào lên:
“Tống Mục Sâm, vẫn còn tình cảm với nó, đúng ?”
Sắc mặt Tống Mục Sâm đen sầm, bực bội cực độ.
Ánh mắt Lạc Tố Tố xoáy về phía Lạc Khê, đầy căm hận.
lúc , cửa phòng bật mở, một nữ phục vụ bê khay hoa quả bước .
Trong khoảnh khắc đó, Lạc Tố Tố chợt lóe lên một ý tưởng độc ác – cách duy nhất để vạch trần xem trái tim Tống Mục Sâm thực sự thuộc về ai.
Cô ném lời khiêu khích, giọng sắc lạnh:
“Từ giờ trở , bất kể đàn ông nào ngang cửa phòng, già trẻ đều – chỉ cần cô dám hôn ngay mặt tất cả , sẽ trả bản thảo cho cô!”
“Tố Tố, đủ !” Tống Mục Sâm nổi giận thật sự.
Đôi mắt Lạc Tố Tố hoe đỏ, nhưng vẫn cứng rắn chằm chằm Lạc Khê.
Lạc Khê mặt mày bình tĩnh đến lạ, chỉ hỏi:
“Nếu , cô chắc chắn giữ lời chứ?”
“Đương nhiên!” – Lạc Tố Tố cắn răng thề độc –
“Nếu nuốt lời, để cùng đứa bé trong bụng c.h.ế.t cũng !”
Cả phòng sững sờ.
Không ngờ cô lôi cả đứa trẻ đời để thề.
Mà đúng lúc , ngoài hành lang tiếng bước chân vọng đến.
Người đàn ông đầu tiên xuất hiện ở cửa…