Sau khi mang thai đứa con của kẻ thù - 3+4

Cập nhật lúc: 2025-09-25 09:26:05
Lượt xem: 48

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

3

Lạc Khê trong xe, vội rời .

Ngoài trời mưa xối xả, qua lớp kính xe mờ mịt, nước mắt cô như chuỗi hạt ngọc đứt dây, lăn dài má.

Trong gian kín, cô gục xuống vô-lăng, bật nức nở, xả hết nỗi đau dồn nén.

Trước khi rời bệnh viện, cô nhận cuộc gọi từ ruột – Phùng Thanh.

Giọng bà dè dặt, cẩn thận:

 “Lạc Khê , em gái con – Tố Tố – cuối cùng cũng tìm công việc mới . Cả nhà định ăn mừng một bữa, con tiện về ?”

Phùng Thanh vốn là ruột của Lạc Khê, nhưng trong lòng bà, vị trí một luôn là cô con gái nuôi – Lạc Tố Tố.

Bởi suốt 20 năm đầu đời, Lạc Khê trao nhầm, lớn lên cùng bố nuôi ở quê.

Cùng mang họ Lạc, nhưng phận hai trái ngược.

Vịt Trắng Lội Cỏ

Lạc Tố Tố nuôi nấng như công chúa ngọc ngà.

 Còn Lạc Khê oằn lưng gánh nợ y tế bố nuôi. 

Đến khi đại học, cô mới trả hết nợ. đáng thương , bố nuôi lượt qua đời, chỉ còn bà nội già yếu ở quê.

Ngày sự thật con gái ôm nhầm, Phùng Thanh do dự nửa tháng, cuối cùng vẫn nhận

Bà sợ tổn thương đến tình cảm con với Tố Tố.

Mãi , khi Lạc Khê kết hôn với Tống Mục Sâm – thừa kế danh giá ở Lâm Thành – thì nhà họ Lạc mới chịu “nhận ” cô.

Chính nhờ mối hôn sự , Phùng Thanh và chồng mới miễn cưỡng tỏ quan tâm hơn.

Nghe , Lạc Khê khàn giọng:

 “Con còn việc. Mọi cứ ăn mừng .”

gặp Tố Tố.

Phùng Thanh thúc giục:

 “Việc gì chẳng thể hoãn ? Em con chuẩn một bất ngờ lớn cho con đấy.”

Bất ngờ… cú sốc? Lạc Khê rõ hơn ai hết.

Trốn mùng một, chẳng trốn nổi rằm. Cô dứt khoát đáp:

“Được. Con về.”

Nghe , giọng Phùng Thanh bỗng vui hẳn:

“Vậy thì nhanh lên, đừng để em con chờ.”

Nhà họ Lạc hôm tổ chức long trọng để chúc mừng Tố Tố tìm việc mới.

Phùng Thanh còn đích chuẩn quà tặng – một đôi khuyên tai ngọc trai hàng hiệu, tinh xảo, xa hoa. Tố Tố thích vô cùng.

Trái , hơn hai năm nhận , Lạc Khê từng một nhận quà từ ruột.

Ngay cả sinh nhật, để phân biệt, Tố Tố luôn tổ chức theo dương lịch, còn Lạc Khê thì âm lịch.

 Sinh nhật Tố Tố, Phùng Thanh luôn nhớ kỹ, quà cáp đầy đủ.

 Đến lượt Lạc Khê, bà hoặc bận đến quên, hoặc chỉ tiện tay gửi một cái lì xì qua WeChat.

Trên bàn là món ăn Tố Tố ưa thích. Lạc Khê chẳng nuốt nổi.

Thấy chị ăn, Tố Tố giả vờ quan tâm:

 “Chị, mấy món hợp khẩu vị chị ? Em thấy chị chẳng động đũa.”

Trong đầu Lạc Khê hiện lên cảnh tượng cô và Tống Mục Sâm quấn lấy dày càng thêm quặn thắt.

Tố Tố như thấy, mỉm :

 “Chị, ba đều tặng em quà mừng công việc mới , còn chị? Chị sẽ tặng em gì đây?”

Lạc Khê thẳng mắt cô , lạnh giọng:

 “Em quà gì?”

Tố Tố cong khóe môi, lấy từ trong túi một tờ giấy, đặt mặt chị.

Đó là giấy kiểm tra thai sản.

Nụ càng rạng rỡ:

“Nếu chị tặng gì cũng thì tặng rể , ?”

4

Bầu khí chợt đặc quánh .

Lạc Khê dán mắt tờ kết quả mang thai, im lặng lâu.

Trong n.g.ự.c cô, từng cơn đau nhói dồn dập, nhưng gương mặt biểu lộ chút cảm xúc nào, chỉ lạnh lẽo về phía Phùng Thanh và Lạc Minh Tân.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/sau-khi-mang-thai-dua-con-cua-ke-thu/34.html.]

Hai vợ chồng … rõ ràng từ .

Phùng Thanh bước tới, giọng khuyên nhủ áy náy:

“Lạc Khê, tuy Tố Tố bồng bột, nhưng chuyện tới nước , gì cũng vô ích. Chi bằng…”

Ánh mắt Lạc Khê chợt lóe lên sự mỉa mai:

“Chi bằng cái gì?”

“Chi bằng con hãy ly hôn với Mục Sâm . Dù nó yêu là Tố Tố… Hơn nữa, giờ chúng con, chẳng lẽ để Tố Tố cứ mang danh kẻ thứ ba mà theo nó cả đời?”

Lạc Khê bật , đến rớm máu:

“Thế còn con thì ?”

Phùng Thanh và Lạc Minh Tân cùng cúi đầu, im thin thít.

“Các từng nghĩ cho con ? Con mới là con ruột của các ! Các bao giờ đặt con mắt ?”

“Chị ơi… là em bỏ đứa bé ?”

Lạc Tố Tố ôm lấy Phùng Thanh, như thể chính cô mới là ức hiếp.

Phùng Thanh xót xa dỗ dành:

“Không ! Con đang mang thai cốt nhục nhà họ Tống, Mục Sâm cũng sẽ đồng ý .”

Lạc Tố Tố ngẩng đôi mắt ngấn lệ chị:

“Chị, rể vốn yêu chị. Chị giữ bên thì gì? Chẳng thà buông tay, ai đường nấy, hơn ?”

đấy. Con với Mục Sâm cưới hai năm sinh . Giờ Tố Tố mang thai, hơn nữa hai đứa thật lòng yêu …”

Bên cạnh, Lạc Khuê An cũng lên tiếng hùa theo.

“Các !”

Lạc Khê siết chặt túi xách, tim lạnh băng:

“Ly hôn thì , nhưng bảo tự đến với !”

Nói , cô lưng bỏ , chẳng thèm một cái.

Ra khỏi nhà họ Lạc, Lạc Khê như rút hết sức lực.

Cả tê dại đến mức ngay cả cũng nổi.

Điện thoại rung lên liên tục, nhưng lạ.

Cô chẳng buồn bắt máy.

Trong đại sảnh nguy nga như cung điện.

Lục Lăng Tiêu cửa sổ sát đất, gọi ba cho phụ nữ tên Lạc Khê , nhưng bên vẫn chẳng bắt máy.

Quản gia Bạch bước đến lưng , khẽ :

“Tiên sinh, nhà họ Tôn đến .”

Lục Lăng Tiêu nhướng mày, hờ hững ném điện thoại cho trợ lý bên cạnh:

“Cho họ .”

Nói xong, xuống sofa, dáng vẻ cao ngạo.

Tôn Phu nhân – Đường Tú Châu – run rẩy tiến lên, dè dặt cất tiếng:

“Con rể…”

Lục Lăng Tiêu chau mày, đáp, đôi mắt lạnh như d.a.o quét thẳng .

Nhà họ Tôn từng là hào môn một thời, nhưng mấy năm gần đây ăn thất bát, giờ chẳng còn mấy uy phong.

Ban đầu, hai nhà hôn ước, nên nhà họ Lục cũng nể mặt.

  vụ tai nạn khiến Tôn Tư Ninh – vị hôn thê của – thành thực vật, hôn sự nên vô vọng.

Lo sợ mất chỗ dựa, Đường Tú Châu mới liều lĩnh bày trò dơ bẩn.

tính toán sẵn, chỉ cần đứa trẻ đời, kết quả xét nghiệm DNA, nhà họ Lục buộc nhận.

Không ngờ Lục Lăng Tiêu phát hiện từ sớm.

“Gan bà cũng to đấy. ghét nhất là khác đùa giỡn ?”

Giọng của hề cao, thậm chí chẳng mang chút phẫn nộ nào, mà khiến lạnh sống lưng.

Đường Tú Châu lập tức quỵ gối, run lẩy bẩy:

 “ sai , sẽ dám nữa! Trước Tư Ninh luôn con với , mới nảy ý định đó… Xin tha cho , con rể…”

Khóe môi Lục Lăng Tiêu nhếch lên, lạnh lùng bật :

“Con rể? Bà cũng xứng?”

Loading...