Sau khi mang thai đứa con của kẻ thù - 309-310

Cập nhật lúc: 2025-11-11 12:09:01
Lượt xem: 5

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

309

Cậu bé hiếm hoi thích một giáo viên đến , chắc hẳn là hợp chuyện.

Lục Lăng Tiêu hỏi thêm về chủ đề giáo viên nữa.

Tối Chủ nhật, Lục Hữu Hành gọi bảo mẫu phòng một cách bí mật.

Bảo mẫu đang nấu cơm dở, nồi canh trong bếp vẫn đang sôi lục bục.

Vừa phòng Lục Hữu Hành, đóng cửa , lắng bên ngoài tiếng bước chân, lúc mới lấy điện thoại , với bảo mẫu: 

“Dì thể giúp cháu thêm WeChat của một ?”

Bảo mẫu ngẩn , cứ tưởng là chuyện gì bí mật lắm.

Nhìn vẻ thận trọng của bé, cô đoán chắc là ông chủ cho phép bé chơi điện thoại.

Tuy nhiên, cô Lâm – bảo mẫu, vẫn hỏi: “WeChat của ai ? Bạn học ở nhà trẻ ? Phụ bạn cho chơi điện thoại ?”

Lục Hữu Hành : “Không , là của cô giáo Lạc.”

“Cô giáo Lạc?”

Mấy ngày nay cô Lâm cũng bé nhắc đến một cô giáo họ Lạc ít .

Chỉ là để ý kỹ mà thôi.

“Thật là giáo viên ?” Bảo mẫu Lâm nghi ngờ.

Kết quả bé giật điện thoại: “Dì giúp thì thôi, cháu tự .”

Lục Hữu Hành thực tự , nếu chẳng cầu xin cô Lâm giúp đỡ.

Bảo mẫu Lâm thấy bé giận, liền dịu giọng, nhận lấy điện thoại từ tay bé, sự chỉ dẫn của bé, gửi lời mời kết bạn WeChat đến Lạc Khê.

Chỉ tiếc là, tin nhắn mời gửi , nhưng mãi thấy phản hồi.

Nghĩ đến bếp vẫn đang bật lửa, bảo mẫu : “Thôi , dì giúp con thêm đó, con tự đợi cô phản hồi nhé, dì nấu cơm đây.”

Cậu bé gật đầu: “Cô nhanh , con tự đợi .”

Ăn tối xong, Lục Lăng Tiêu lên thư phòng.

Lục Hữu Hành hiếm khi tự nhốt trong phòng, ngoài nhiều.

Lục Lăng Tiêu ngoài hai giữa chừng, ngang qua phòng bé thì bên trong yên tĩnh đến lạ lùng.

Lục Lăng Tiêu đút tay túi quần, cuối cùng dừng cửa phòng bé.

Cánh cửa gõ từ bên ngoài, Lục Hữu Hành giật vội vàng giấu điện thoại gối.

Lục Lăng Tiêu : “Hữu Hữu, ăn trái cây .”

Lục Hữu Hành lên tiếng đáp lời, trườn xuống khỏi giường, lưu luyến chiếc điện thoại gối, vẫn bất kỳ phản hồi nào.

Trong phòng khách, bé nhét những miếng cam cắt sẵn miệng một mạch.

Ăn xong vài miếng, bé vội vàng chạy về phòng.

Động tác gõ bàn phím laptop của Lục Lăng Tiêu cũng dừng , đầu hỏi bảo mẫu: 

“Bảo mẫu Lâm, nó ở trong phòng một bận rộn cái gì ?”

Dì Lâm dọn dẹp bếp, : “Lúc nãy đưa sữa cho chủ nhỏ, thấy đang vẽ.”

“Vẽ? Nó thích vẽ từ khi nào ?” Lục Lăng Tiêu chút nghi ngờ.

Dì Lâm : “ là đang vẽ, thấy vẽ cũng tệ…”

Lục Lăng Tiêu , dù nhíu mày, nhưng tạm thời cũng gác nghi ngờ.

Lục Hữu Hành thực sự đợi hồi âm của Lạc Khê, bé nóng như lửa đốt, chạy quanh quẩn trong phòng.

Cuối cùng kìm , gọi điện thoại cho Lạc Khê.

Điện thoại kết nối, Lục Hữu Hành hỏi bằng giọng non nớt: “Alo, cô giáo Lạc ạ?”

Lạc Khê ở đầu dây bên ngạc nhiên: “Là Hữu Hữu hả con?”

Lạc Khê cho điện thoại cho bé, nhưng quên lưu của bé, giọng thì đúng là Lục Hữu Hành.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/sau-khi-mang-thai-dua-con-cua-ke-thu/309-310.html.]

“Là con, con là Hữu Hữu đây ạ”

310

Lạc Khê : “Là Hữu Hữu ? Con tìm cô chuyện gì ?”

Lục Hữu Hành : “Cô ơi, cô thể thêm WeChat của con ?”

Lạc Khê chợt nhớ , cô quả thực thấy một lời mời kết bạn WeChat, chỉ là đang định bấm “Đồng ý” thì điện thoại của giao hàng gọi đến, thế là cô quên khuấy mất chuyện .

Lạc Khê hỏi: “Vậy cái tên “Củ Cải Bắp Cải Hạt Đậu Nhỏ” là con ?”

Mặt Lục Hữu Hành đỏ lên: “Vâng, con đang đợi cô đồng ý đó.”

“Được , lát nữa cô cúp điện thoại sẽ đồng ý ngay, ?”

“Ừm, ạ.”

Nói xong, Lục Hữu Hành suy nghĩ thêm một lát, thấy quên gì nữa, bèn : “Chào cô giáo Lạc.”

“Được , Hữu Hữu, chào con.”

Kết thúc cuộc gọi, Lục Hữu Hành ghế trong phòng, đung đưa hai chân nhỏ xíu, chờ đợi Lạc Khê đồng ý.

Rất nhanh đó, Lạc Khê chấp nhận lời mời kết bạn của bé.

Nhìn thấy ảnh đại diện WeChat của Lạc Khê xuất hiện trong danh sách bạn bè, Lục Hữu Hành mới hài lòng.

Cậu bé chằm chằm ảnh đại diện hoạt hình WeChat của Lạc Khê, mặt đỏ bừng : “Ảnh đại diện của cô giáo Lạc cũng dễ thương như cô .”

Lạc Khê tắm xong, giường, chuẩn sách một lát khi ngủ.

Không ngờ cầm sách lên, điện thoại rung lên.

Đưa điện thoại lên mắt, hóa là Lục Hữu Hành gửi tin nhắn đến.

Lạc Khê giờ điện thoại, 10 rưỡi .

Lục Hữu Hành: 【Cô giáo Lạc, cô ngủ ạ? Con ngủ .】

Lạc Khê tin nhắn, nhịn thành tiếng, trẻ con bé thế cũng mất ngủ ?

Lạc Khê trả lời: 【Chưa, muộn thế con còn ngủ ?】

Lục Hữu Hành: 【Ừm…】

Cậu bé lý do, chỉ đáp một tiếng.

Lạc Khê hỏi: 【Con phiên âm ? Lại còn nhận nhiều chữ đến ?】

Lục Hữu Hành: 【Biết ạ, khi nhà trẻ con báo , còn thể cả báo tiếng Anh nữa đó cô.】

Từ giọng điệu của bé, Lạc Khê cũng cảm nhận sự tự hào.

Tuy nhiên, cô nghĩ cũng gì đáng ngạc nhiên.

Những đứa trẻ gia thế hào môn như Lục Hữu Hành, chi phí giáo d.ụ.c đều cao.

Thậm chí còn những bà hào môn lên kế hoạch cho tương lai của con cả khi mang thai, đầy 1 tuổi, các lớp học giáo d.ụ.c sớm sắp xếp rầm rộ, trẻ con nhận mặt chữ sớm, ngay cả giao tiếp trong nhà cũng bằng song ngữ, vì trẻ con thông minh, điều thể.

Tuy nhiên, Lạc Khê vẫn lo lắng bé thức khuya sẽ ảnh hưởng đến việc phát triển chiều cao.

Vịt Trắng Lội Cỏ

: 【Hữu Hữu, đến giờ ngủ đó, nếu ngủ ngoan sẽ cao lên .】

Lục Hữu Hành gửi một tin nhắn thoại ngắn: “Cô giáo Lạc, con gọi cô là Cô giáo Khê Khê ?”

Lạc Khê sững , nhưng vì thiết với cô như , thì cũng .

Lạc Khê cũng gửi tin nhắn thoại, : “Được thì thôi, nhưng điều kiện tiên quyết là con ngủ ngoan đó nhé.”

“Vâng, con ngủ đây.”

Lạc Khê hài lòng mỉm với màn hình điện thoại.

kịp đặt điện thoại xuống, Lục Hữu Hành gửi thêm một tin nhắn thoại ngắn nữa.

“Cô giáo Khê Khê, cuối tuần , cô thể công viên giải trí với con ?”

Lạc Khê: “Rủ cô ?”

, lúc đó con sẽ với ba, con công viên giải trí với cô, cô đồng ý với con ?”

 

Loading...