Sau khi mang thai đứa con của kẻ thù - 29+30

Cập nhật lúc: 2025-09-25 09:30:59
Lượt xem: 37

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

29

Ánh mắt Lục Lăng Tiêu như một lưỡi d.a.o sắc bén quét sang.

Thẩm Dực Quân vẻ vô tội, nhún vai:

“Chẳng qua tớ thật sự nghĩ còn mục đích nào khác. Nếu chỉ vì tiền, giờ cô thể moi từ một khoản; nếu là vì con , chẳng hai vốn dĩ từng gặp ?”

Lục Lăng Tiêu lên tiếng.

Thẩm Dực Quân vẫn hứng thú xem trò vui, tiếp lời:

 “Dù thì giờ cũng đang cần một đứa con của chính . Mà phụ nữ đó chịu bỏ, chi bằng cứ để cô sinh. Đến lúc đó, cho âm thầm theo dõi, ngầm liên hệ với bệnh viện, dàn dựng một vụ ‘tai biến y tế’. Chỉ cần tuyên bố đứa bé mất , cùng lắm bồi thường ít tiền, thế là cắt đứt sạch sẽ quan hệ con bọn họ. Âm thầm, gọn gàng, xong chuyện ?”

Lục Lăng Tiêu tuy thấy cách vớ vẩn, nhưng cũng coi như một hướng suy nghĩ.

Đứa bé xuất hiện thật đúng lúc.

Thế nhưng, chỉ cần tưởng tượng một phụ nữ xa lạ, chẳng mặt mũi thế nào, mang thai con … trong lòng liền dấy lên sự ghê tởm.

Ly rượu trong tay càng uống càng nặng nề.

Trong đầu , bất giác hiện lên gương mặt cô gái tông xe sáng hôm .

Nếu mang thai dung mạo giống hệt cô… lẽ còn cân nhắc.

nếu là một đàn bà xí đến mức thể nổi thì ?

Ý nghĩ khiến càng bực bội hơn.

Lạc Khê ở nhà nghỉ ngơi hai ngày, triệu chứng đau đầu mới dịu phần nào.

Xe của Khương Miên đang gửi sửa, Lạc Khê xảy chuyện, cô bạn cũng chẳng trách móc, ngược hai đều tàu điện ngầm đến công ty.

Khi Lạc Khê đến nơi, bàn việc của bỗng biến mất.

Cô kéo cô trợ lý Tiểu Đồng ngang qua, hỏi:

“Bàn của chị ? Có dời sang khu khác ?”

Ánh mắt Tiểu Đồng né tránh, Lạc Khê còn mang theo chút thương hại:

“Không , Lạc quản lý. Hình như chị điều chuyển , chị thử mở email xem.”

Lạc Khê lập tức đăng nhập hòm thư, quả nhiên một thông báo điều động tạm thời.

Vừa xong, cô tức đến nỗi chẳng thốt nên lời.

Hóa điều sang chi nhánh phía Bắc, … trợ lý hành chính.

Chi nhánh đó thành lập năm năm, nhưng vẫn vận hành nổi. Nơi xa xôi, hoang vắng.

Mà quan trọng hơn, bà ngoại Lạc Khê tuổi cao, bệnh lâu năm, mỗi tháng lọc máu. Nếu cô xa như , ai sẽ chăm sóc bà?

Lạc Khê định đến văn phòng tổng giám đốc tìm Tống Mục Sâm, thì đồng nghiệp cho tới. “lãnh đạo trực tiếp” mới nhậm chức hôm nay mặt.

Đã thế, cô quyết định sang đó chuyện .

Thế nhưng khi cửa văn phòng, Lạc Khê bỗng khựng .

Bên trong, Lạc Tố Tố mặc bộ đồ công sở đắt tiền, eo thon n.g.ự.c đầy, nghiêm trang bàn việc, đang lật xem danh sách nhân viên.

Không ngờ “công việc mới” mà Lạc Tố Tố khoe khoang, thực chất là Tống Mục Sâm sắp xếp ngay đây – hơn nữa, là cấp trực tiếp của cô.

Lạc Khê bỗng thấy đáng thương, nực .

Lạc Tố Tố ngẩng đầu, thấy cô ở cửa thì cong môi :

“Quản lý Lạc, cô tìm ?”

Lạc Khê lưng định , nhưng Lạc Tố Tố nhanh chóng bước .

chặn ngay lối , cố tình mặt tất cả nhân viên, cất giọng châm chọc:

“Bây giờ cô còn là vợ của Tống tổng nữa, phận chẳng khác gì những nhân viên bình thường. Vị trí của , nhớ rõ cho kỹ nhé!”

30

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/sau-khi-mang-thai-dua-con-cua-ke-thu/2930.html.]

Lạc Tố Tố chỉ còn thiếu nước công khai tuyên bố mới là “tương lai Tống phu nhân”.

 Cô chính là cho tất cả đồng nghiệp rõ — Lạc Khê Tống Mục Sâm quẳng ngoài cửa, còn nên nịnh bợ ai thì tự hiểu.

Cơn tức trong lòng Lạc Khê còn kịp phát tiết, điện thoại rung lên.

Cô cúi đầu , là gọi đến từ biệt thự nhà họ Tống.

Lạc Khê chỉ thể nhận máy:

“A lô, dì Ngô.”

Người giúp việc gấp gáp trong điện thoại:

“Thiếu phu nhân, cô mau về ngay , nhà xảy chuyện lớn !”

Dì Ngô còn việc Lạc Khê và Tống Mục Sâm ly hôn. Trong Tống gia hiện tại, ngoài cô Tống, ngay cả lão gia cũng giấu kín.

Lạc Khê cau mày:

“Chuyện gì ?”

Dì Ngô vội đáp:

“Vừa nãy bố ruột của cô tới, mở miệng với lão gia là cô với thiếu gia ly hôn, còn ép Tống gia nhanh chóng cưới cô con gái nuôi của họ — Lạc Tố Tố. Ông cụ xong tức đến suýt ngất. Giờ cha cô đang loạn, nếu để Lạc Tố Tố cửa thì bọn họ quyết !”

Trái tim Lạc Khê, vốn nát bươm, vẫn ngờ còn thể đau thêm một nữa.

Người cô duy nhất thật lòng coi trọng ở Tống gia, chính là ông nội.

gây chuyện chính là bố ruột của cô. Cô thể về?

Vịt Trắng Lội Cỏ

Lạc Khê siết chặt điện thoại, giọng bình tĩnh:

“Được , về ngay. Nhớ nhắc ông nội uống thuốc hạ huyết áp, đừng để xảy chuyện gì.”

“Thiếu phu nhân yên tâm, sẽ chăm sóc lão gia. Cô đường cũng cẩn thận.”

“Ừ.”

Ngắt máy, Lạc Khê chẳng buồn liếc Lạc Tố Tố, lập tức rời .

Song, Lạc Tố Tố vẫn chịu tha. Cô khoanh tay ngực, cố ý với trợ lý:

“Ngày nghỉ của Lạc Khê ký duyệt, ghi thẳng thành vắng mặt phép .”

“Rõ , Lạc tổng.”

Trợ lý lập tức gọi điện cho phòng nhân sự.

Ngay khi Lạc Khê bước cổng biệt thự nhà họ Tống, liền thấy giọng the thé của Phùng Thanh vang vọng .

Phùng Thanh từng học hát Kinh kịch, hễ xúc động là giọng the thé chói tai, xuyên thẳng qua tường.

“Ông già , ông lú lẫn ? Con gái nhà chúng — Tố Tố — bây giờ đang mang thai, mà cái thai chính là cốt nhục nhà họ Tống! 

Chẳng lẽ các quan tâm? Đó là chắt ruột của ông đấy! Dù Tống Mục Sâm cũng ly hôn với Lạc Khê , chẳng lẽ còn bắt Tố Tố cứ mãi danh phận? Nực quá! Cái bụng thì mỗi ngày một lớn, thời gian mà chờ nữa!”

Khóe môi Lạc Khê hiện lên nụ tự giễu.

Phùng Thanh hết “Tố Tố nhà chúng “Lạc Khê”, câu nào câu nấy rạch ròi sự thiên vị.

Buồn thật. Nếu bố ruột, thì ai thể mặt dày đưa con gái nuôi — kẻ chen chân phá hoại — đến ép buộc con gái ruột của ?

Người giúp việc thấy Lạc Khê về thì mừng rỡ bước đón:

 “Thiếu phu nhân, cuối cùng cô cũng về . cũng gọi thiếu gia, chắc đang đường. Cô mau rõ với lão gia , kẻo ông cụ tức đến ngất mất!”

Trong lòng Lạc Khê lạnh băng.

 Giờ còn gì để giải thích nữa?

Mọi việc đến nước , lòng tự trọng của cô sớm cha chà đạp thương tiếc.

Trong phòng, ông cụ tức đến run , chống gậy chỉ thẳng mặt cặp vợ chồng :

 “Các đừng ăn bậy bạ ở đây! Làm cha như các , đáng trời phạt! Còn mặt mũi nào tới nhà họ Tống mà đòi danh phận?!”

 

Loading...