Sau khi mang thai đứa con của kẻ thù - 27+28

Cập nhật lúc: 2025-09-25 09:30:44
Lượt xem: 34

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

27

Trong bệnh viện, Lạc Khê vẫn còn hôn mê.

Lục Lăng Tiêu đưa cho bác sĩ bảo lão Trương lo hết thủ tục. Ngoài việc tạm ứng chi phí, chỉ lẳng lặng cạnh giường bệnh, chờ cô tỉnh .

Hơn một tiếng , Lạc Khê mới mơ màng mở mắt.

giường cấp cứu, cả yếu ớt, sắc mặt tái nhợt. Vừa tỉnh , tầm mắt liền chạm ngay gương mặt của Lục Lăng Tiêu, cô khỏi sững sờ.

Lục Lăng Tiêu thấy cô mở mắt, nét mặt vẫn lạnh nhạt, giọng đều đều:

“Bác sĩ chấn động não nhẹ, cần ở theo dõi. Ngoài , phí điều trị tạm thời do ứng . Tổng cộng… Cô trả tiền mặt chuyển khoản?”

Lạc Khê gương mặt tuấn mỹ , chẳng hiểu , mỗi câu đều như thể lời bình thường.

cũng cứu cô, còn đưa cô tới bệnh viện. Cô vẫn cảm kích.

Cô cố sức lấy điện thoại, định chuyển tiền. màn hình hiện đủ.

Thật , cô vốn chẳng bao nhiêu. Những năm ở cùng Tống Mục Sâm, cơm áo lo, nhưng trong tập đoàn Tống thị, cô chỉ là nhân viên bình thường, lĩnh lương như bao .

Dù lương khá , nhưng bà ngoại ở quê cần tiền thuốc thang, chạy thận quanh năm, chẳng mấy khi cô để dành .

Ly hôn với Tống Mục Sâm, cô tay trắng.

Mới nãy còn bồi thường phí sửa xe, giờ quả thật còn đủ.

Lạc Khê chỉ đành nhỏ giọng:

“Có thể… để gộp với tiền sửa xe, cùng chuyển cho ? Giờ trong thẻ còn bao nhiêu. yên tâm, nhất định sẽ trả, ngay khi lương, lập tức gửi .”

Lục Lăng Tiêu dừng mắt gương mặt trắng bệch .

Cô yếu ớt đến đáng thương, đôi mắt tự nhiên mang theo chút ý tình, khiến yết hầu khẽ chuyển động.

Không thêm, dậy xoay rời .

Phía , Lạc Khê yếu ớt gọi một tiếng:

“Cảm ơn…”

Từ phòng cấp cứu bước , Lục Lăng Tiêu bất ngờ đối diện với Tống Mục Sâm và Lạc Tố Tố.

Lạc Tố Tố vẫn rúc trong lòng , nũng:

“Bác sĩ , nhưng em tin. Vừa em thật sự đau bụng, khi nào bác sĩ chẩn đoán sai ? Hay là chúng đổi bệnh viện khác ?”

Tống Mục Sâm sầm mặt, giọng nặng nề:

“Đây là bệnh viện nhất thành phố. Bác sĩ đều khẳng định , thì sẽ cả.”

em vẫn thấy khó chịu mà…”

lúc đó, Tống Mục Sâm liếc thấy Lục Lăng Tiêu.

Bản năng của đàn ông — khi gặp kẻ mạnh hơn , sẽ nảy sinh địch ý.

Nhất là khi nghĩ đến cảnh , Lục Lăng Tiêu bế Lạc Khê rời , trong lòng Tống Mục Sâm càng bùng lên ngọn lửa ghen tuông.

Chỉ tiếc, trong mắt Lục Lăng Tiêu, Tống Mục Sâm chẳng khác nào cỏ rác.

Ánh mắt lạnh lùng đảo qua hai kẻ đang dính lấy , trong đáy mắt hiện rõ khinh miệt, chẳng thèm che giấu.

Một tay bỏ túi quần, cứ thế sải bước ngang, khí thế bức khiến Lạc Tố Tố cũng dám đối diện quá lâu.

Tống Mục Sâm bất giác đầu theo bóng lưng , đáy mắt nặng trĩu.

Ngay đó, Lạc Tố Tố bắt đầu giở trò:

“Anh Mục Sâm, em ăn món nhà hàng tư nhân đường Vân An , chúng ngay bây giờ ?”

28

Lạc Khê bệnh viện quá lâu. Sau khi Lục Lăng Tiêu rời , cô cũng tự thủ tục xuất viện.

Ngay tại cổng bệnh viện, cô vô tình đụng mặt Tống Mục Sâm.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/sau-khi-mang-thai-dua-con-cua-ke-thu/2728.html.]

gì, chỉ lạnh lùng bước .

Lúc Lạc Tố Tố còn , đang lấy kết quả kiểm tra.

Tống Mục Sâm mang theo vẻ áy náy, ngăn cô :

“Lạc Khê, em chứ?”

Lạc Khê dừng bước, nhưng buồn lấy một cái.

Tố Tố đ.â.m xe cô. Trước khi đến hiện trường, cô hề …” – Tống Mục Sâm khẽ giải thích.

Trong mắt Lạc Khê, những lời dư thừa.

Giọng cô nhạt lạnh:

“Anh về với ông nội một tiếng, hôm nay đến thăm ông .”

Nói xong, cô xách túi xách, vòng qua thẳng.

lúc , Lạc Tố Tố cầm tờ kết quả chạy , khéo thấy cảnh .

vội vàng bước đến bên Tống Mục Sâm, tức giận theo bóng lưng Lạc Khê, nghiến răng:

 “Anh Mục Sâm, đến quấn lấy ? Sao cô trơ trẽn thế chứ? Rõ ràng ly hôn , yêu là em, mà hết tới khác tìm đủ cách tiếp cận . Thế khác gì kẻ thứ ba phá hoại tình cảm khác?”

Tống Mục Sâm chằm chằm gương mặt Lạc Tố Tố lâu, mới thốt một câu:

“Xưa nay, kẻ những chuyện đó… chẳng luôn là em ?”

Lạc Tố Tố sững sờ, ánh mắt tràn ngập kinh ngạc:

“Anh Mục Sâm, đang ?”

Tống Mục Sâm tranh cãi thêm về vấn đề , chỉ mệt mỏi lưng .

Lạc Tố Tố chịu buông, đuổi theo , giọng gắt gỏng:

 “Anh Mục Sâm, câu đó của rốt cuộc ý gì? Chẳng ngày chính từng thích Lạc Khê, chỉ thích em thôi ? Với , trong tình yêu, yêu mới là thứ ba chứ? Anh chứ? Anh !”

Vịt Trắng Lội Cỏ

Trong một hội quán tư nhân.

Thẩm Dực Quân nửa nửa ngả ghế sofa, cúc áo sơ mi n.g.ự.c bung hờ, để lộ một da trắng.

Anh nhận lấy điếu thuốc Lục Lăng Tiêu ném qua, châm lửa, chỉ kề lên mũi khẽ ngửi, dáng vẻ phong lưu quen thuộc.

Khóe mắt liếc sang Lục Lăng Tiêu, Thẩm Dực Quân hỏi:

“Chuyện từ bao giờ? Sao giờ từng nhắc?”

Lục Lăng Tiêu dựa sofa, mặt chút cảm xúc:

“Có gì đáng . Là bệnh viện nhầm lẫn, tâm tư của bà Tôn rõ ràng quá .”

Thẩm Dực Quân bật :

“Cũng thôi. Nhà họ Tôn vất vả lắm mới bám , thể buông dễ dàng? Dù hy sinh cả con gái Tôn Tư Ninh, họ vẫn giữ lợi ích của gia tộc. Có điều, buồn thật, bệnh viện mà cũng nhầm chuyện thế ? Rốt cuộc là bệnh viện nào?”

Sắc mặt Lục Lăng Tiêu u ám, trả lời.

Anh uống một ngụm rượu, giọng trầm thấp:

“Người đàn bà đó thật đáng ghét. Đến tận bây giờ, cô vẫn chịu thừa nhận đứa bé trong bụng liên quan đến . Nếu thật sự vì tiền, lẽ sớm mặt uy h.i.ế.p mới đúng chứ?”

Đây là đầu tiên, Lục Lăng Tiêu thấu một phụ nữ.

Trước nay, những kẻ tìm cách tiếp cận , mục đích chẳng qua một trong hai: hoặc là vì , hoặc là vì tiền.

thì rõ ràng cả hai thứ đều chẳng màng.

Anh nhíu mày:

“Rốt cuộc… cô gì?”

Thẩm Dực Quân ngẫm nghĩ giây lát, khóe môi cong lên, nửa đùa nửa thật:

“Không lẽ… cô định ‘giữ con bỏ cha’? Nghĩ cũng hợp lý. Dù gen của quá hảo, bỗng dưng cơ hội mang thai con của một đàn ông như , cô cảm tạ trời đất mới đúng chứ?”

 

Loading...