Sau khi mang thai đứa con của kẻ thù - 17+18
Cập nhật lúc: 2025-09-25 09:28:45
Lượt xem: 35
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
17
Khương Niệm bước khỏi công ty, Lạc Khê ôm chầm lấy.
Lạc Khê cúi đầu dựa vai cô, : "Niệm Niệm, tớ ly hôn ."
Khương Niệm sững sờ, nhất thời nên an ủi cô thế nào.
Đợi Lạc Khê đủ, Khương Niệm mới vỗ vai cô : "Khóc đủ thì phấn chấn lên, thế giới đàn ông nhiều như , cần gì treo cổ một cây của , tối nay tớ sẽ giúp bao 18 mẫu nam, thích đứa nào sờ đứa đó."
Lạc Khê suýt cô cho .
Khương Niệm , trong lòng Lạc Khê thể nhanh chóng quên Tống Mục Sâm như .
Sáu năm tình cảm thể quên là quên , những vết thương cần thời gian mới dần dần xoa dịu.
"Đi, tớ dẫn xem nhà mới của tớ."
Lạc Khê ngạc nhiên: "Cậu chuyển nhà mới khi nào? Sao tớ ?"
"Mới chiều nay thôi, con mụ lầu tớ thực sự chịu hết nổi, tớ phục vụ nữa, nên chuyển thôi, nhưng đồ đạc chuyển đến, lẽ ngày mai vẫn cần giúp, nhưng tin với ."
"Cái gì?" Nước mắt mặt Lạc Khê vẫn khô.
"Lần tớ thuê nhà đủ rộng, đặc biệt để dành cho một phòng, ly hôn cũng chỗ nào để , chi bằng chuyển đến chỗ tớ, chúng cùng ở."
Lạc Khê ôm chầm lấy cô, "Niệm Niệm, thật ."
Khương Niệm vô tư, khoác vai Lạc Khê: "Theo tớ cứ ở với tớ, cần đàn ông gì, đàn ông tác dụng ?"
Lạc Khê: "..."
...
Tống Mục Sâm từ chối đề nghị của Lạc Tố Tố đến nhà hàng Pháp ăn tối lãng mạn để ăn mừng, rằng khỏe.
Hắn một lái xe về biệt thự nhà tân hôn của và Lạc Khê.
Mở cửa, phòng khách trống rỗng lạnh lẽo.
Sao đây cảm thấy nhỉ?
Người giúp việc hỏi: "Thưa ông chủ, phu nhân ? Không về cùng ông chủ ?"
"Cút!"
Tống Mục Sâm gầm lên, n.g.ự.c tích tụ khí uất, cách nào xả .
Người giúp việc quát , giật cà vạt mệt mỏi ngã ghế sofa, ngẩng đầu chiếc đèn pha lê lớn lộng lẫy đầu.
Chiếc đèn đó vẫn là lúc và Lạc Khê mới cưới, Lạc Khê tự tay chọn.
Không chỉ đèn, thứ ở đây đều do cô bố trí và chọn lọc cẩn thận, khắp nơi đều dấu vết của cô.
Tống Mục Sâm đầu óc rối bời, ngay cả điện thoại của Lạc Tố Tố cũng lười , lấy một chai rượu vang từ tủ rượu, một thư phòng.
Khi Tống Vân Hy đến, Tống Mục Sâm đang co ro trong ghế sofa thư phòng, ánh mắt đờ đẫn.
Tống Vân Hy lấy chai rượu đổ bàn, dựng ly lên, : "Cháu phát điên gì thế, một uống nhiều như ?"
Tống Mục Sâm thở dài, dậy từ sofa, : "Cháu và Lạc Khê ly hôn ."
Vịt Trắng Lội Cỏ
Nghe tin , Tống Vân Hy rõ ràng sững sờ.
Sau đó, bà quả nhiên phấn khích: "Thật ? Đó là tin vui trời giáng, cháu cuối cùng cũng thoát khỏi cô , dì , xuất như căn bản xứng với cháu, bây giờ các cháu cuối cùng cũng ly hôn, dì thật vui cho cháu."
mặt Tống Mục Sâm chút vui mừng.
Hắn chằm chằm bà , hỏi: "Cháu nên vui ?"
Tống Vân Hy tưởng Tống Mục Sâm vui đến mức ngốc , xuống cạnh : "Đương nhiên nên vui , cháu nghĩ xem, Lạc Khê, cháu đàn bà nào chẳng ? Cần gì một đàn bà như trói chân."
Tống Mục Sâm gì, mà dậy lảo đảo từ sofa.
Đến cửa, Tống Mục Sâm đầu, với Tống Vân Hy: "Ông vẫn chuyện , sức khỏe ông , dì đừng với ông."
Tống Vân Hy cứng , đó gật đầu .
18
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/sau-khi-mang-thai-dua-con-cua-ke-thu/1718.html.]
Phòng khách nhà mới của Khương Niệm lộn xộn đủ thứ.
Sau một ngày chuyển nhà, cô gần như gục hẳn xuống sofa, mệt đến gãy cả lưng.
Cô ngẩng đầu, chiếc vali màu xanh nhạt đặt ở cửa, hỏi:
“Cậu ly hôn với Tống Mục Sâm , mà chia ngần đồ thôi ?”
, Lạc Khê chẳng mang theo gì cả. Trong vali cũng chỉ mấy bộ quần áo đơn giản.
Cô xổm xuống giúp Khương Niệm dọn đồ, nhẹ giọng :
“Ừ, tớ lấy gì hết, tay trắng .”
Khương Niệm lập tức bật dậy, tròn mắt:
“Cậu điên ? Là ngoại tình đấy! Tài sản trong hôn nhân lẽ chia một nửa, lấy?”
Lạc Khê chỉ nhạt, giọng đầy mệt mỏi:
“Hồi gả qua đó, tớ cũng tay trắng. Tớ vốn vì tiền mà…”
Khương Niệm tức đến bật . nghĩ thì đúng là tính cách Lạc Khê từ đến giờ vẫn thế, dẫu thiệt thòi cũng chẳng mở miệng đòi.
Cô chỉ thấy bất bình :
“Dù thế thì ? Năm đó liều mạng mới cứu hơn tám triệu về cho Tống thị ? Nếu , nhà họ Tống phá sản từ lâu ! Giờ bọn họ đối xử thế , chẳng quá khốn nạn ?”
Nói , Khương Niệm kéo tay Lạc Khê dậy.
“Đi, tớ dẫn tìm , cho lẽ!”
Lạc Khê hoảng hốt giằng tay :
“Thôi, đừng. Đây là lựa chọn của tớ, chẳng liên quan đến ai hết. Tớ cũng lấy của cái gì…”
Khương Niệm như đ.ấ.m bông, tức nghiến răng mà chẳng gì .
“Vậy bây giờ vẫn còn giấu chuyện ly hôn với ông cụ nhà họ Tống ?”
Lạc Khê gật đầu:
“Ừ, sức khỏe ông . Tớ hứa với , nên sẽ tạm thời giấu.”
“Trời ạ… đến nước mà vẫn còn nghĩ cho bọn họ…”
Khương Niệm nghẹn lời, kịp tiếp thì Lạc Khê tìm thấy một túi snack mở sẵn.
Mùi hành chiên giòn xộc lên, Lạc Khê vội vàng ôm miệng chạy nhà vệ sinh, nôn đến choáng váng.
Khương Niệm sợ tái mặt, lo lắng gọi:
“Lạc Khê, thế? Hay là để tớ đưa bệnh viện kiểm tra nhé?”
Lạc Khê cố lắc đầu:
“Không , chắc do trời nóng. Mỗi năm đến lúc tớ đều ăn uống kém, nghỉ vài hôm là .”
Khương Niệm vẫn thấp thỏm bất an…
…
Từ khi Lạc Khê và Tống Mục Sâm ly hôn, Tống Vân Hy gần như dọn hẳn sang nhà
Là trưởng bối trong nhà, cả đời từng lập gia đình, bà coi Tống Mục Sâm như con ruột.
Đang bóc vỏ quả vải, quản gia tiến đến, khẽ :
“Cô Ba, ngoài cửa một vị , đến tìm thiếu phu nhân.”
“Lạc Khê?” – Tống Vân Hy ngạc nhiên, .
Cửa chính, một đàn ông trong bộ suit may thủ công tinh xảo, khí thế trầm tĩnh, chờ.
Trong lúc đợi, lặng lẽ quan sát xung quanh: cánh cửa gỗ sồi nặng nề, phong cách Địa Trung Hải thanh nhã, vườn hoa cắt tỉa ngay ngắn… rõ ràng nữ chủ nhân ngôi nhà gu.
Tống Vân Hy bước , đàn ông mặt từ xuống .
Lục Lăng Tiêu mỉm nhã nhặn, gật đầu. Cũng ngay giây , thu suy nghĩ ban nãy…