Sau khi mang thai đứa con của kẻ thù - 11+12

Cập nhật lúc: 2025-09-25 09:27:24
Lượt xem: 35

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

11

Lục Lăng Tiêu ném điện thoại sang một bên, đến giường, xuống cô từ cao.

“Dậy , cút ngoài!”

Lạc Khê cũng chỉ mở mắt liếc , đó đưa tay , nắm chặt lấy tay , : “Em , ôm em một chút, ?”

Lục Lăng Tiêu tưởng nhầm, cũng khựng một chút.

Khoảnh khắc Lạc Khê chạm tay , cảm giác chân thực khiến cô lầm tưởng mặt là Tống Mục Sâm.

Cô khao khát Tống Mục Sâm thể ở bên cạnh .

Những chuyện vui , lẽ cũng chỉ là một cơn ác mộng, khi tỉnh dậy, cô sẽ phát hiện chẳng chuyện gì xảy .

Mọi thứ vẫn cả.

Hơi ấm từ lòng bàn tay đàn ông khiến cô lưu luyến thôi, kéo tay áp lên má .

Cô rên rỉ nhẹ, áp mặt lòng bàn tay mà cọ cọ, như một con mèo lười biếng và đáng yêu…

Lục Lăng Tiêu khi phản ứng , rút tay .

Sự rời đột ngột khiến lòng Lạc Khê chợt trống rỗng.

Cô mở mắt, chằm chằm đàn ông mặt.

Anh mắt mày thanh tú, khóe mắt như thứ gì đó dính , còn trai hơn cả Tống Mục Sâm.

Tống Mục Sâm…

Nghĩ đến Tống Mục Sâm, góc trái tim Lạc Khê đau nhói.

Không tự giác, cô trèo dậy từ giường.

Chiếc áo choàng tắm vai tuột xuống, lộ bờ vai trắng ngần đầy đặn, và vẻ bí ẩn lấp ló nơi ngực.

Mái tóc dài ướt cũng xõa xuống, dáng vẻ mắt mày đượm tình, tựa như bẩm sinh khí chất mê hoặc.

Vậy mà cô một khuôn mặt ngây thơ thuần khiết.

Sự tương phản như , khiến nhịn khám phá.

Khuôn mặt đàn ông đẽ mắt dường như càng lúc càng mờ , dần dần, trùng khớp với hình ảnh Tống Mục Sâm.

Lạc Khê dậy, ôm chầm lấy cổ , dâng lên đôi môi của .

Lục Lăng Tiêu vẫn là đầu tiên thấy một phụ nữ mặt dày và chủ động như .

Muốn đẩy cô , cô quấn chặt hơn.

Cô vòng tay ôm lấy cổ , hôn một cách chủ động nhiệt tình, bàn tay nhỏ cũng chịu yên, sờ soạng khắp , dù động tác vụng về và non nớt, nhưng rõ ràng là nhiều hơn.

Lục Lăng Tiêu cô kéo mạnh khiến cúi xuống, giẫm dây áo choàng của cô rơi sàn, chân trượt một cái, đè cô xuống giường.

Lưng Lạc Khê áp sát tấm ga giường mềm mại, phát một tiếng đục.

Phía đầu, một khuôn mặt đàn ông đẽ dừng , hai gần đến mức thể thấy thở.

Và đôi tay cô cũng tự giác đặt sang hai bên gối, trong mắt lấp lánh những tia sáng, tràn đầy tình cảm Lục Lăng Tiêu.

Dưới ánh cự ly gần, Lục Lăng Tiêu cuối cùng cũng nhận cô.

Cô chẳng phụ nữ cố tình đến bắt chuyện ở quán bar, đổ rượu lên quần ?

Quả nhiên, Thẩm Dực Quân sai chút nào, thủ đoạn quyến rũ đàn ông của cô gái quả thật cao siêu.

Nói cô cố ý, đây lẽ còn tin, nhưng hiện tại cô mặc như , lẻn phòng , chẳng lẽ còn chứng minh ý đồ của cô ?

Cô quả thật hiếm xinh , đặc biệt là đôi mắt , mang theo hai ba phần say , thể cuốn hồn mất.

Lục Lăng Tiêu khỏi nghĩ, phụ nữ như mà cũng thiếu đàn ông ?

Hay là cô vốn dâm đãng, thích khắp nơi đa tình?

Mắt Lạc Khê đỏ hoe, chằm chằm khuôn mặt , nhầm thành Tống Mục Sâm, trong lòng vô hạn ủy khuất.

Cô đột nhiên ôm lấy mặt ‘Tống Mục Sâm’, với : “Rốt cuộc em thế nào, mới chịu ở bên em, với em ? Em đều nguyện vì … Mục Sâm, chúng cũng sinh một đứa con, ?”

12

Lục Lăng Tiêu hiếm khi sự mơ hồ và mất kiểm soát như , nhưng trong khoảnh khắc , tựa như một gáo nước lạnh dội tắt ngúm.

Không ngờ rằng Lục Lăng Tiêu ngày khác xem như bản !

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/sau-khi-mang-thai-dua-con-cua-ke-thu/1112.html.]

Anh thể nhịn nữa, túm lấy cô từ giường lôi dậy.

Đồng thời, chuông cửa vang lên.

Ngoài cửa vang lên tiếng của dịch vụ phòng: "Thưa ngài Lục, cà phê ngài yêu cầu."

Cánh cửa như cơn gió, từ bên trong mở .

Nhân viên phục vụ đối mặt với khuôn mặt giận dữ của Lục Lăng Tiêu.

Lục Lăng Tiêu thèm tách cà phê, giọng điệu lạnh lùng : "Làm ơn gọi điện thoại báo cảnh sát."

...

Khương Niệm và hàng xóm lầu cãi một trận, kinh động cảnh sát đến xử lý tranh chấp.

Hàng xóm lầu đồng ý bồi thường, chỉ sẵn lòng trả một chút chi phí giặt chăn ga, khiến Khương Niệm tức đến mức mắng đám đông.

lúc hai bên giằng co, điện thoại của cảnh sát vang lên.

Vị cảnh sát bắt máy.

Một lúc : "Nếu hai thể đạt thỏa thuận về khoản bồi thường, thì vẫn khuyên nên giải quyết theo con đường pháp luật."

Nói xong, cảnh sát bỏ .

"Ơ? Đồng chí cảnh sát đừng vội." Hàng xóm lầu la lên: " còn xong đây."

"Không thì ở đây gì? Khách sạn đối diện một nữ lưu manh quấy rối khách hàng, còn qua xem xem."

Nói xong, thang máy.

Thấy cảnh sát , hàng xóm lầu lạnh một tiếng, cửa nhà Khương Niệm "ầm" một tiếng đóng sầm cửa .

Khương Niệm tức giận đá một cái cửa, nhưng chẳng ăn thua gì.

Xem hôm nay giải quyết , cô đành rời khỏi nhà, đến khách sạn tìm Lạc Khê.

...

Khương Niệm đến cửa phòng Lạc Khê, phát hiện cửa đang mở.

Đèn bên trong vẫn sáng, đồ đạc của Lạc Khê cũng đều ở đó, chỉ là thấy .

vòng qua vali chắn ở cửa, trong, bàn tròn nhỏ giường một chai rượu vang đổ nghiêng.

Còn nửa ly rượu uống hết, nhưng ?

Khương Niệm tìm khắp ngóc ngách bên trong, cũng thấy bóng .

Khương Niệm từ thang máy , đến đại sảnh tầng một, một chiếc xe cảnh sát vặn rời với tiếng còi hú.

Khương Niệm bước nhanh đến quầy lễ tân: 

"Bạn biến mất, xin hỏi các bạn ai thấy cô ? tìm khắp nơi, đồ đạc của cô vẫn ở trong phòng khách sạn, nhưng điện thoại thì gọi ."

Lễ tân hỏi phòng, giúp tìm kiếm một lúc,

"Cô gái đó gọi điện thoại gọi một chai rượu xong, đó liên lạc với dịch vụ phòng nữa, nếu cô thực sự lo lắng cô gặp nguy hiểm, thể giúp cô báo cảnh sát."

Khương Niệm lúc mới tỉnh ngộ: " đúng báo cảnh sát, cô một , uống nhiều rượu như , sợ cô gặp nguy hiểm..."

Khương Niệm cúi đầu lấy điện thoại, lập tức bấm gọi cảnh sát.

...

Vịt Trắng Lội Cỏ

Khi Khương Niệm đến đồn cảnh sát, vặn một đàn ông từ trong bước .

Ngoại hình của Lục Lăng Tiêu quá nổi bật, khiến Khương Niệm thể thêm vài .

Và trong lòng thầm cảm thán: "Chết tiệt, đàn ông trai quá!"

Khi cô bước , Lạc Khê ngủ say bên trong.

Cô ôm một chiếc ghế màu đen, ngủ say đang ở .

Nhìn thấy Lạc Khê, sợi dây thần kinh trong đầu Khương Niệm mới chùng xuống.

Cô bước nhanh đến, vỗ nhẹ vài cái lên mặt Lạc Khê, gọi: "Lạc Khê, tỉnh dậy !"

Lạc Khê lúc mới miễn cưỡng mở mắt, ánh mắt mơ hồ một lúc lâu, ngốc nghếch lên, chỉ Khương Niệm : "Niệm Niệm, thật trùng hợp quá, cũng ở đây?"

Khương Niệm: "..."

 

Loading...