Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Sau Khi Ký Ức Bị Phơi Bày, Những Người Từng Bắt Nạt Cô Đều Khóc - Chương 186.

Cập nhật lúc: 2025-05-17 11:26:27
Lượt xem: 3

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6KroxNriOP

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Quay lại phòng live stream, màn hình bình luận tràn ngập hai chữ [gương mặt].

[A Huỳnh nhà chúng ta chỉ cần dùng một chút mưu kế nhỏ đã biến người phụ nữ xấu xa thành chị gái dịu dàng rồi, hehe]

[Mọi người có cảm thấy Khương Lưu Huỳnh dường như ngày càng xinh đẹp hơn không? Trước đây cô ấy có chút nhợt nhạt thiếu dinh dưỡng, bây giờ thì cứ như một nàng công chúa bước ra từ tranh sơn dầu Tây Âu, gương mặt vừa hồng hào vừa rạng rỡ.]

[Có à? Tôi chỉ thấy Khương Lưu Huỳnh quá mức dễ nói chuyện thôi! Nếu là tôi, lúc bị cô ta đẩy đã lao vào đánh nhau rồi!]

[Làm ơn đừng lúc nào cũng áp đặt những gì Khương Lưu Huỳnh trải qua vào bản thân các người được không? Một đứa trẻ không được yêu thương thì vốn dĩ không thể ỷ lại vào người lớn như những đứa trẻ bình thường khác, cũng chẳng thể ngông cuồng muốn gì làm nấy.]

Mà Khương Lưu Huỳnh chính là đứa trẻ không được yêu thương, thậm chí là chẳng ai thèm quan tâm.

Dù có chịu uất ức bên ngoài, cô cũng chỉ có thể lặng lẽ nuốt xuống. Dù bố còn sống, nhưng đứng từ góc độ của cô, có khác gì một đứa trẻ ăn xin đơn độc trên đường phố đâu?

Khương Lưu Huỳnh ngẩng đầu nhìn Trần Vân đang đứng bên cạnh mình.

Giờ phút này, biểu cảm của cô ta hoàn toàn khác hẳn lúc còn làm khó cô ban nãy—vậy mà lại đang bảo vệ cô.

Ở phía đối diện, An Tiểu Đức cũng có chút lúng túng, nhưng không phải tức giận.

Cô chợt nhớ lại những lần mình bị gia đình hiểu lầm, những ký ức đau lòng cứ thế ùa về. Nhưng lần này, kết cục lại khác biệt hoàn toàn…

Hạt Dẻ Rang Đường

“Cô… cô làm sao vậy?”

Trần Vân nhận ra cô gái bên cạnh bỗng dưng đỏ hoe đôi mắt, trông như thể vừa bị ai đó bắt nạt dữ dội…

Khoan đã. Chẳng phải chính mình vừa bắt nạt cô ấy sao?

Nghĩ lại từ sáng đến giờ, lúc đầu cô ta không chịu cho mượn điện thoại, sau đó lại chửi người ta là ăn mày, rồi mới đây còn đẩy Khương Lưu Huỳnh mấy lần…

Cảm giác xấu hổ lập tức dâng lên, đôi má cũng vì thế mà ửng đỏ. Nhưng lời xin lỗi lại cứ nghẹn lại nơi cổ họng, cuối cùng chỉ có thể khó nhọc thốt ra:

“Cô đừng khóc mà… Khóc rồi sẽ… không xinh nữa…”

Những lời này vốn là để dỗ trẻ con.

Nhưng với Khương Lưu Huỳnh, người chưa từng được ai dỗ dành, câu nói ấy lại giống như lời đáp cho thắc mắc trong lòng cô—

Tại sao vừa rồi cô ta còn ghét mình, vậy mà bây giờ lại bảo vệ mình?

Vậy hóa ra, điều kiện tiên quyết để được yêu thương… là xinh đẹp sao?

“Em bây giờ… có đẹp không?”

Ánh mắt Khương Lưu Huỳnh trống rỗng, giọng nói nhỏ nhẹ cất lên như đang tự hỏi chính mình.

“Đương nhiên…”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/sau-khi-ky-uc-bi-phoi-bay-nhung-nguoi-tung-bat-nat-co-deu-khoc/chuong-186.html.]

“Anh im miệng! Cô ấy hỏi tôi.”

An Tiểu Đức định bật thốt lên rằng cô đẹp, vì từ trước đến nay, anh ta chưa từng thấy ai xinh đẹp như cô.

Nhưng Trần Vân đột nhiên bịt miệng anh ta lại, tự mình trả lời Khương Lưu Huỳnh:

“Cô đừng có được một tấc lại muốn một thước, tôi… tôi đã dỗ cô rồi, không thèm khen cô đâu.”

Nào ngờ lời này vừa dứt, Khương Lưu Huỳnh lại cúi gằm mặt xuống.

Trong mắt Trần Vân, hành động này đồng nghĩa với việc cô lại khiến cô ấy buồn bã lần nữa…

…Làm sao bây giờ?

Trần Vân đưa mắt nhìn quanh, ánh sáng lóe lên trong mắt cô ta. Cô ta nhanh chóng nhặt lên túi đồ vừa rơi xuống đất, lục lọi bên trong rồi lấy ra một miếng gà rán, đưa đến bên miệng Khương Lưu Huỳnh, người vẫn còn ngơ ngác.

“Nếm thử đi?”

Cảnh tượng này khiến Khương Thục tức đến phát điên!

“Cái… cái đám người này cho Huỳnh Huỳnh ăn cái thứ gì vậy? Đúng là… rác rưởi! Còn cái nơi ở này nữa, thật quá sức kinh khủng! Người thừa kế của nhà họ Khương sao có thể sống ở một chỗ như thế này?!”

Lúc này, có vẻ Khương Thục vẫn chưa ý thức được rằng, cảnh đầu tiên họ nhìn thấy trên live stream chính là căn phòng của Khương Lưu Huỳnh.

Hoặc cũng có thể, từ đầu đến cuối bà ta chưa từng quan tâm, chưa từng để ý đến việc Khương Lưu Huỳnh sống thế nào.

Jack nhìn khuôn mặt tối sầm cùng lồng n.g.ự.c phập phồng đầy phẫn nộ của vợ, tim ông chùng xuống, nỗi sợ hãi nhanh chóng lan khắp cơ thể.

“Thục… đây là lựa chọn củ Lưu Huỳnh mà, đúng không? Con bé từ bỏ việc học, với bức tranh kia, nó hoàn toàn có thể thi vào một học viện mỹ thuật danh tiếng. Nhưng nó đã chọn đi làm.”

“Không ai có thể có một cuộc đời thuận buồm xuôi gió mãi. Dù là người thừa kế, nó cũng cần phải chấp nhận những thử thách. Đây là sự thử thách mà Chúa đã sắp đặt.”

Trong thâm tâm Jack, nỗi lo lắng dành cho vợ đã lấn át tất cả.

Ngay cả khi ông vừa xem xong toàn bộ thông tin về những năm tháng Khương Lưu Huỳnh đã trải qua, do chính tay thuộc hạ gửi đến, ông vẫn lựa chọn chôn vùi sự thật này.

Chỉ để vợ ông không phải cảm thấy cắn rứt lương tâm, không phải đau lòng.

Nhưng Khương Thục, dù sao cũng từng là một nữ doanh nhân lừng danh thế giới. Những con người như bà, làm sao có thể dễ dàng bị vài ba câu nói thuyết phục?

Bà hất tay chồng ra, cơn giận không chút che giấu:

“Đây không phải là do con bé chọn! Nó bị ép buộc! Là Lâm Chấn Thiên và thằng con trai khốn kiếp của nó, là đôi mẹ con đáng ghê tởm kia đã ép con bé vào đường cùng!”

“Nếu… nếu lúc đó tôi kiên quyết đưa A Huỳnh đi, có lẽ tất cả những chuyện này đã không xảy ra…”

Vừa dứt lời, live stream bất ngờ tua nhanh.

Không biết vì sao, khung cảnh trước mắt lại quay về biệt thự nhà họ Khương.

Loading...