Sau Khi Hòa Ly, Ta Dẫn Cả Nhà Ngày Ngày Được Ăn Thịt! - Chương 125

Cập nhật lúc: 2025-11-05 14:22:32
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/2LQDldxyH5

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Thế là, mấy vội vàng lợi dụng màn đêm đến huyện nha báo án. Huyện lệnh từ thôn Hòe Thụ đến cáo trạng, trong lòng khỏi căng thẳng. Cần rằng, thời gian thôn Hòe Thụ liên tiếp xảy mấy vụ án lớn, mà nào cũng dường như liên quan đến nhà Hứa Hoan Thủy. Đa trường hợp, gia đình Hứa Hoan Thủy luôn là nạn nhân.

 

Lúc , huyện lệnh đang dùng bữa tối, tin xong thậm chí còn kịp ăn hết cơm, vội vàng chạy đến nha môn. Trên đường , thầm nghĩ: “Rốt cuộc là kẻ nào to gan lớn mật đến , cứ nhắm Hứa phu nhân gì?”

 

Còn Trương Hữu Vi càng thêm khó hiểu, thực sự thể hiểu nổi trong đầu những tên tội phạm chứa đựng cái gì! Tại ngày nào chúng cũng chỉ nghĩ đến chuyện trêu chọc Hứa phu nhân chứ?

 

Khi đến nha môn, Dương Quế Lan đưa đến công đường.

 

Mặc dù ả c.ắ.n chặt răng, sống c.h.ế.t chịu thừa nhận tội danh phóng hỏa thiêu hủy căn nhà của Hứa Hoan Thủy, song những chứng cứ còn sót tại hiện trường cho phép ả chối cãi.

 

Sau một phen thẩm vấn và điều tra, chân tướng rốt cuộc tỏ rõ khắp thiên hạ tội phóng hỏa của Dương Quế Lan xác thực thể chối cãi. Cuối cùng, Dương Quế Lan thoát khỏi sự trừng phạt của luật pháp, chỉ ăn một trận đòn roi nặng nề, mà còn đ.á.n.h đại lao, chờ đợi phán quyết tiếp theo.

 

Tuy nhiên, Nhị Cẩu liên can tới sự việc, mặc dù trực tiếp tham gia phóng hỏa, nhưng vì một lý do, Trương Hữu Vi vẫn chịu hình phạt, buộc bồi thường cho nhà Hứa Hoan Thủy tiền tương đương mười chum mỹ tửu. Cứ thế, trận phong ba kết thúc bằng cảnh Dương Quế Lan tù, Nhị Cẩu mất của, thể là một kết cục tay trắng cả lẫn của...

 

Đoàn trở về thôn là nửa đêm, Hứa Hoan Thủy chỉ cảm thấy thể mệt mỏi rã rời, cả ngày chẳng gì ngoài việc kẻ đố kỵ, toan tính. Mấy đứa trẻ hôm nay cũng phá lệ ngủ, thắp đèn trong nhà chờ Nương trở về.

 

Hứa Hoan Thủy bước cửa, Tứ Nha và Tam Lang bưng nước, lấy đồ. Chúng Nương mệt mỏi, nên đặc biệt chuẩn nước nóng để Hứa Hoan Thủy ngâm chân.

 

"Nương Người đói ? Bọn con nấu mì cho Người, giờ vẫn còn nóng hổi đây. Tam Lang và Tứ Nha còn đặc biệt chuẩn nước nóng ngâm chân, để Người vui vẻ hơn. Dương Quế Lan thật sự thâm độc đến tận xương tủy! May mà xưởng rượu xảy vấn đề gì lớn, nếu công sức của Nương đều đổ sông đổ bể. Con nhất định sẽ liều mạng với bọn chúng!"

 

Hứa Hoan Thủy lắc đầu: "Phì phì phì, cái gì mà sống c.h.ế.t chứ? Mới qua năm mới, những lời như ? Chúng thể ngăn cản những kẻ ganh ghét hãm hại, chỉ thể thêm phần cảnh giác."

 

Lúc Tam Lang và Tứ Nha cũng tới, Hứa Hoan Thủy trịnh trọng : "Các con nhớ kỹ, bất kể khi nào, sự an của bản là quan trọng nhất, bởi vì sinh mệnh chỉ một. Gặp chuyện như , chúng bình tĩnh đối phó, chứ liều mạng."

 

Đại Lang hiểu rõ ý của Nương : "Con hiểu , Nương Người cứ yên tâm."

 

Tam Lang và Tứ Nha hiểu lắm, bởi lẽ trong mắt chúng, Nương là quan trọng nhất, họ là những duy nhất đời thể dựa .

 

Sau khi khai xuân lâu, tuyết lớn vẫn cứ rơi lất phất, điều khiến Hứa Hoan Thủy tạm thời gạt bỏ ý định mở cửa hàng trở . Trời lạnh thế thể buôn bán, quá lạnh, chỉ hợp ở nhà sưởi ấm bên bếp lửa mà thôi.

 

Tuy nhiên, điều nàng , là hôm nay tại Kinh Hồng Tửu Lâu một vị khách quý ghé thăm.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/sau-khi-hoa-ly-ta-dan-ca-nha-ngay-ngay-duoc-an-thit/chuong-125.html.]

 

Tần Dao khi chuyện Tiêu Hàn và nhà họ Hứa, và cả chuyện Tiêu Viên đang ở nhà họ Hứa, nàng chỉ hận điều tra rõ ràng sự việc mà vội vã rời . Nàng ngờ Tiêu Hàn thể dính líu đến một lão phụ nhân sinh bốn đứa trẻ, suýt chút nữa là tức c.h.ế.t.

 

Sau khi tìm hiểu rõ tình hình, rõ ràng là Tiêu Hàn và Tiêu Viên đều rời khỏi Bạch Hà trấn, lúc chính là thời cơ nhất để tay trừ khử đám vô liêm sỉ . Nàng kiêng dè sự tinh ranh của Tiêu Hàn, bèn tìm Hồ Khinh Nhu đến giải quyết. Tuy chút kinh ngạc khi gần đây những và sự việc nàng gặp đều liên quan đến cái thôn núi hẻo lánh , nhưng nàng quan tâm, chỉ để ý xem thể loại bỏ những kẻ chướng mắt .

 

Bởi thế, sự uy h.i.ế.p lẫn dụ dỗ của Tần Dao, Hồ Khinh Nhu cuối cùng vẫn chấp nhận yêu cầu. Dù thì nàng giờ đây lột xác, còn là cô thôn nữ chịu đựng bất công như nữa. Nàng cũng nhân cơ hội về xem cặp phụ mẫu bất tài vô dụng , liệu dùng ánh mắt kinh ngạc cùng thái độ hèn mọn mà cầu xin nàng bố thí chút tiền tài .

 

Đang ngày tuyết lớn, việc ăn vốn khó khăn, ngay từ sáng sớm gặp vị khách khó chiều. Lương chưởng quỹ chỉ cảm thấy thật xui xẻo.

 

"Vị phu nhân , nếu Người dùng bữa hoặc nghỉ ngơi, cứ trực tiếp đặt bao sương là , cần mãi cổng lớn, Người thấy lạnh ?"

 

Hồ Khinh Nhu đang che mặt, cứ tưởng bộ xiêm y lộng lẫy sẽ khiến chưởng quỹ nể nang, ngờ y chẳng phản ứng gì, còn những lời khiến nàng khó chịu.

 

"Ta Lương chưởng quỹ, phu nhân chúng ăn nổi, lời ngươi thỏa đáng. Hiện tại mau dọn hết các món ngon của quán lên đây, chúng bao sương nhất. Hơn nữa, phu nhân chúng chuyện hỏi ngươi, mong ngươi đừng điều."

 

Nha tên Lục La, là nha do Hồ Khinh Nhu đích chọn, lời việc đều hợp ý nàng , hai chung tính cách âm hiểm.

 

Lương chưởng quỹ chỉ thấy như sáng sớm bước cửa giẫm cứt, gặp vị khách thật là xúi quẩy. Tuy nhiên, y định đuổi , cùng lắm là bán cho ả món ăn dở nhất trong quán, thu phí hợp lý là .

 

Thế là y nở một nụ hòa nhã: "Vâng, vị phu nhân , xin mời theo tiểu nhân, tiểu nhân sẽ đích dẫn Người lên bao sương, món ăn sẽ dọn lên ngay đó."

 

Hồ Khinh Nhu vốn là m.a.n.g t.h.a.i sáu tháng, giờ đây chứng nghén thai càng lúc càng nặng, khiến khẩu vị của nàng trở nên cực kỳ khó chiều.

 

Quả nhiên, lúc nàng đang bàn ăn thưởng thức các món tinh xảo do Lương chưởng quỹ đặc biệt dặn dò chuẩn , nhưng ăn mấy miếng liên tục nôn thốc nôn tháo. Dáng vẻ chật vật thực khiến khác mà sinh lòng thương hại, đ.á.n.h mất vẻ đoan trang, tao nhã thường ngày.

 

Tuy nhiên, cả Hồ Khinh Nhu lẫn nha hầu cận đều hề nghi ngờ tửu lầu nửa điểm. Họ đơn thuần cho rằng đó chỉ là do Hồ Khinh Nhu khỏe vì thai kỳ mà thôi.

 

Cứ như , một trận nôn ói dữ dội, Hồ Khinh Nhu cuối cùng cũng gắng gượng vượt qua cơn khó chịu. Nàng hồn, lập tức dặn dò nha Lục La mời Lương chưởng quỹ đến.

 

Không lâu , Lương chưởng quỹ liền mặt mày tươi vội vã bước tới, khom lưng hỏi: "Phu nhân, Người gọi tiểu nhân đến điều gì căn dặn? Có thanh toán chăng?"

 

 

Loading...