Sau Khi Hòa Ly, Ta Dẫn Cả Nhà Ngày Ngày Được Ăn Thịt! - Chương 116
Cập nhật lúc: 2025-11-05 14:22:23
Lượt xem: 2
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/2B6nZJ3Kf8
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
“Hỗn xược!”
Trương Hữu Vi cuối cùng cũng hiểu tại hôm nay Hứa Hoan Thủy nhất quyết tới báo quan. Tên Lý Văn Bân quả thật , qua đầu phạm .
“Các ngươi hòa ly , dựa bắt ngươi trả tiền? Các ngươi còn bất kỳ quan hệ nào, ? Ngươi hôm nay cố ý dẫn đám tráng hán tới nhà Hứa Hoan Thủy, còn uy h.i.ế.p mấy đứa trẻ trong nhà, cướp đoạt tài sản, thậm chí còn mưu tính để bọn chúng tay với một phụ nhân chân yếu tay mềm như nàng , ngươi nhận tội ?”
Y nổi giận, giọng trở nên đặc biệt đáng sợ. Hơn nữa, bên cạnh sẵn chuẩn dùng hình với Lý Văn Bân, phản bác cũng dám nữa.
“Ta... nghĩ như , chỉ nàng giúp một tay mà thôi, hề hại ... là nàng lời nên mới...”
Tên đại hán điện giật bên cạnh thể chịu đựng nữa, giờ Lý Văn Bân cũng thấy chướng mắt. Nếu vì , mấy của lôi đến nha môn.
“Tri huyện đại nhân! Huynh chúng đều thể chứng, Lý Văn Bân dối! Hắn hôm nay lúc đầu với chúng là cứ theo lấy tiền, chỉ thể lấy tiền, lấy đồ, lấy thịt mà còn vị phu nhân xinh cũng thể tùy ý chúng đùa bỡn, đây chính là lời !!”
Mặt Lý Văn Bân hết trắng xanh, ngờ đám tạm thời lưng . Giờ đây, thực sự nhảy xuống sông Hoàng Hà cũng rửa sạch tội.
Thế là chỉ đành dùng ánh mắt cầu xin về phía Hứa Hoan Thủy và Lý Chính: “Hoan Thủy, sai , cầu xin nàng tha thứ cho ? Nửa năm nay luôn sống khổ sở, nếu nàng thể tha thứ cho , nguyện ý cùng nàng nối duyên xưa. Sau chúng sẽ cùng bảo vệ các con mà sống qua ngày. Đợi thi đỗ Tú tài, các con cũng sẽ hưởng phúc, cần vất vả buôn bán nữa...”
Hắn quỳ đất năng thút thít, nước mắt nước mũi tèm lem, kẻ còn tưởng là Hứa Hoan Thủy gì với Lý Văn Bân cơ.
Lý Chính thực sự nhịn nữa, lão từng thấy Lý Văn Bân là loại vô liêm sỉ đến thế.
“Ta khinh! Nối duyên xưa với ngươi? Đầu óc Hoan Thủy úng nước, theo ngươi thì nàng gì? Chẳng qua là ngày ngày đ.á.n.h đập hầu hạ hai vị lão bất tử phụ mẫu của ngươi thôi.”
Dù sự việc cũng ầm ĩ đến mức , lão với tư cách là Lý Chính, thể chịu nữa, cũng Hứa Hoan Thủy mắng vài câu. Lão chẳng màng gì đến lễ nghi lễ tiết nữa.
Mặc dù Hứa Hoan Thủy trong thời gian ngắn trở thành giàu nhất làng, nhưng sự vất vả của nàng lão cũng thấy.
Một tiểu bối, dựa thiên phú và nỗ lực của bản , ngày ngày dậy sớm bày hàng, từng bước đến ngày hôm nay, vô cùng cực khổ. Dù nàng kiếm bao nhiêu tiền thì đó cũng là thành quả xứng đáng.
Hơn nữa, nàng còn giúp dân làng cải thiện cuộc sống, giúp cả thôn từ từ khá giả hơn. Chỉ riêng điều thôi, lão cũng bảo vệ nàng!!
Trương Hữu Vi lão gia mắng mỏ, biểu cảm đổi, nhưng cũng gì. Ai bảo những lời lão đều là sự thật, chỉ là chút khó mà thôi? Hơn nữa, Hứa Hoan Thủy là ai cũng thể ức hiếp, y cũng chịu trách nhiệm đến cùng.
“Lý Văn Bân, ngươi vẫn chịu nhận tội ? Mặc dù sự việc hôm nay gây thương vong thực chất, nhưng ngươi nghiêm trọng vi phạm luật pháp triều đình , lẽ chịu hình phạt!! Kể cả những kẻ đồng lõa các ngươi, đều tội!”
Nghe Tri huyện phán quyết, mấy tên đại hán suy sụp. Bọn chúng từng nghĩ ngày chịu thiệt thòi trong tay Lý Văn Bân. Rõ ràng mới là kẻ dễ ức h.i.ế.p nhất cơ mà...
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/sau-khi-hoa-ly-ta-dan-ca-nha-ngay-ngay-duoc-an-thit/chuong-116.html.]
Lý Văn Bân vẫn cam lòng Hứa Hoan Thủy. Trước đây nàng rõ ràng quan tâm, yêu , tin chỉ trong thời gian ngắn như nàng thật sự hết yêu. Hắn cam tâm!!
Người đàn bà chỉ đang giả vờ! Chắc chắn là dỗ dành thêm chút nữa thôi!!
“Thôi Hoan Thủy, nàng nhất định vẫn đang giận . Ta đoạn tuyệt sạch sẽ với ả quả phụ , đứa con hoang đó cũng nhận. Chỉ con của chúng là nhất thôi. Sau chúng từ đầu ? Trong thôn thì sẽ cùng nàng chuyển lên trấn sống.”
Cái bộ dạng điên cuồng, lời lẽ điên cuồng khiến tất cả công đường đều ngây . Ngay cả mấy tên đại hán lòng nguội lạnh cũng nhịn .
“Nương kiếp, ngươi đúng là thằng điên, đầu óc bệnh ? Ngươi từ nãy đến giờ thèm để ý đến ngươi ? Cả ngày cứ ở đó mơ giữa ban ngày, yêu ngươi, yêu ngươi nên lấy nắm đ.ấ.m chào hỏi ngươi, yêu ngươi nên tống ngươi nha môn, yêu ngươi nên suýt chút nữa g.i.ế.c c.h.ế.t ngươi luôn đó!!”
Tên đại hán điện giật gần như sụp đổ, lúc mắng Lý Văn Bân mà gần như bật , còn chỉ là sự hối hận vô bờ. Lẽ hôm nay nên lời tên khốn .
Lý Văn Bân dậy: “Ngươi hiểu cái gì? Chuyện giữa và nàng chỉ chúng mới rõ!!”
Hứa Hoan Thủy, vẫn im lặng nãy giờ, cuối cùng lên tiếng: “Lý Văn Bân, khuyên ngươi nên tích góp chút tiền, khỏi lao ngục thì khám thầy t.h.u.ố.c . Thứ nhất, hiện tại thấy ngươi chỉ cảm thấy ghê tởm, còn chút tình cảm nào. Thứ hai, việc ngươi hôm nay dẫn xông nhà là sự thật, đáng chịu trừng phạt. Thứ ba, ngươi rõ, bất luận là bốn đứa con của đều còn chút quan hệ nào với ngươi nữa, chúng đoạn tuyệt quan hệ , ?”
Nàng xong, sang Trương Hữu Vi: “Tri huyện đại nhân, những gì dân phụ chỉ bấy nhiêu. Hy vọng mấy kẻ sẽ nhận hình phạt thích đáng, những chuyện khác xin đừng nhắc nữa. Hôm nay là đêm trừ tịch, còn về nhà đón năm mới.”
Trương Hữu Vi cũng nghĩ . Không đáng để vì một con chuột nhắt mà hỏng tâm trạng đón năm mới của .
Cuối cùng, tiếng rên rỉ t.h.ả.m thiết của Lý Văn Bân, bọn chúng vẫn ăn cơm tù, đặc biệt là Lý Văn Bân còn đ.á.n.h đòn. Mới mười trượng mà đ.á.n.h đến thần trí còn tỉnh táo.
Sau , khi Hà thị và Lý Đại Dũng chuyện, suýt chút nữa ngất xỉu ngay tại chỗ. Hiện tại bọn họ tiền để cứu , chỉ thể ở nhà mà sốt ruột.
Cuối cùng, cả hai đều đổ bệnh, đành báo cho hai trong thôn đến chăm sóc.
Lý Chiêu Tài và Lý Tiến Bảo tuy tình nguyện, nhưng già thật sự bệnh , bọn họ thể trách nhiệm chăm sóc, nếu sẽ chê trách là bất hiếu.
Bước từ nha môn huyện, Hứa Hoan Thủy chỉ cảm thấy cả lẫn tâm hồn đều nhẹ nhõm hơn nhiều. Điều duy nhất khiến nàng băn khoăn là chậm trễ quá lâu, bữa cơm giao thừa mà nàng định chuẩn công phu lẽ cũng hỏng mất .
Sau một hồi bực dọc, nàng dứt khoát đưa Lý Chính và mấy dân làng cùng tới Kinh Hồng Tửu Lâu. Dù mấy cố gắng từ chối, nàng vẫn kiên quyết gói ghém vài món thịt cá cho mỗi .
“Hoan Thủy , hôm nay chúng việc trong phận sự của thôn, ngươi tuyệt đối đừng khách sáo như . Thật quá tốn kém, kiếm tiền dễ dàng gì.”
Hứa Hoan Thủy bọn họ , nàng cứng rắn buộc họ mang đồ và cho phép từ chối.