Sau Khi Hạ Thuốc Cưỡng Bức Nam Chính - Chương 17: Sau Khi Hạ Thuốc Cưỡng Bức Nam Chính

Cập nhật lúc: 2025-10-03 08:28:41
Lượt xem: 62

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

“Ngu đại tiểu thư đừng bậy…”

 

“Ta bậy , đại nhân tự hỏi chủ tử nhà .” Ngu Phi thẳng , giọng điệu đầy lý lẽ.

 

Hách Đao chần chừ.

 

Nữ tử mắt quả thật xinh hiếm thấy, vóc dáng yêu kiều, nếu Thái tử rõ phẩm hạnh nàng , khả năng sẽ nàng mê hoặc. Khi bẩm báo cho Thái tử về những chuyện của nữ tử , Thái tử cũng vô cùng tức giận.

 

Chẳng lẽ giữa hai họ thật sự gì đó?

 

Đang do dự thì chợt từ cửa phòng ngủ vọng một tiếng quát lạnh lẽo: “Cho nàng lăn đây!”

 

Hách Đao rùng . Xem thật sự là chuyện. Thái tử vốn là trầm , hiếm khi mất phong độ thế .

 

“Xin mời Đại tiểu thư .”

 

Thái độ của cũng khá hơn khi nãy đôi chút.

 

Ngu Phi ung dung bước phòng, đóng cửa , hành lễ, thể nghiêng một cái, ngã luôn xuống đất.

 

“Cô nương gì thế?”

 

Cảnh Thương cau mày giận dữ nàng.

 

“Chẳng bảo ‘lăn ?” Ngu Phi chớp mắt, ngoan ngoãn , hai tay ôm gối, như thể thật sự lăn .

 

Cảnh Thương suýt nữa sự trơ trẽn của nàng chọc cho bật : “Giờ thì hiểu tiếng ? Vậy những gì nàng đó là việc nên ?”

 

Rõ ràng là nàng nhiều trêu chọc, khinh bạc , mà giờ còn lật mặt vu khống là kẻ tiểu nhân tư lợi.

 

“Huynh , nếu , chịu gặp ?” Ngu Phi “lăn” chỉ là bộ, nàng dậy, giang tay vẻ vô tội: “Ta cũng sai, rõ ràng chúng mật, còn ôm còn hôn, còn sờ chỗ đó của …”

 

“Câm miệng!” Cảnh Thương quát lên, nàng chằm chằm một lúc, quả quyết : “Đêm đó cô nương say.”

 

“Không , say thật mà.” Ngu Phi lắc đầu như trống bỏi: “Chỉ là đó tỉnh rượu thì nhớ vài mẩu kí ức vụn vặt, Đinh Hương kể, giận dữ bỏ từ phòng , hình như chiếm…”

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/sau-khi-ha-thuoc-cuong-buc-nam-chinh/chuong-17-sau-khi-ha-thuoc-cuong-buc-nam-chinh.html.]

Thấy sắc mặt Cảnh Thương còn đen hơn cả màn đêm ngoài , nàng nuốt hai chữ “tiện nghi” bụng, chỉ tay lưng: “Tối nay đến đây là để ‘cởi áo chịu tội’.”

 

Cảnh Thương liếc nàng.

 

Nàng khoác chiếc áo choàng màu lục biếc, tương phản với váy dài màu hồng đào phía , tóc đen xõa dài cài trâm, ánh đèn sáng rỡ, cả nàng như đóa phù dung kiều diễm chớm nở.

 

Phù dung gỗ một ngày đổi ba màu, sáng trắng, trưa hồng, tối tím, nàng cũng như loài hoa đó, biến hóa khôn lường, vô cùng giả dối.

 

Hắn chẳng nàng đang giở trò quỷ gì, hớp một ngụm , lạnh nhạt : “Đi trong dân gian, khó tránh khỏi mèo ch.ó vô lễ c.ắ.n một cái, chẳng gì lạ cả.” Đặt mạnh chén xuống bàn: “Mời cô nương về cho.”

 

Lúc khôi phục phận, nàng gì thì ; giờ phận lộ, liền vênh váo lạnh nhạt, lời như kim châm, xem nàng chẳng khác gì súc sinh c.ắ.n một cái.

 

Ngu Phi xong, chỉ tát cho một cái lên gương mặt cao ngạo .

 

Nàng hít sâu, tự điều chỉnh tâm trạng. Chắc chắn là Cảnh Thương về những chuyện của nguyên chủ nên mới thái độ . Mục đích hôm nay là để rửa sạch tiếng , giành danh dự, để chọc cho lửa giận của bùng lên.

 

Ngu Phi trừng mắt, bộ như dám tin, len lén siết chặt tay, nước mắt rơi lã chã, ấm ức : “Huynh , lời gièm pha bên ngoài hiểu lầm ?”

 

Cảnh Thương thấy nàng bày bộ dáng còn oan uổng hơn cả Đậu Nga, thì bật một tiếng, nhưng là kiểu khinh bỉ: “Ngu tiểu thư, ‘vung nghìn vàng kỹ viện, giữa phố trêu ghẹo nam nhân lương thiện’, đại danh của cô nương cả đất Thục đều , nghĩ cô nương oan cũng khó đấy.”

 

Ánh mắt nàng như cỏ rác, sâu kiến: “Còn nữa, đừng gọi nữa, sĩ nông công thương, tôn ti khác biệt, chẳng thể vượt qua.”

 

Ý ngoài lời: nàng xứng.

 

Ngu Phi thấy thái độ chán ghét lộ rõ một của , nghĩ thầm chỉ ba tấc lưỡi là đủ, cần đưa bằng chứng thật sự.

 

Nàng tiến lên vài bước, cố chấp : “Ta thật sự oan mà thể vẫn còn trong sạch…”

 

Cảnh Thương thấy nàng càng lúc càng gần, sợ nàng giống hôm say rượu màng liêm sỉ mà nhào đến nữa thì đập mạnh bàn: “Cô nương gì thì , chẳng liên quan gì đến !”

 

“Xin mời về cho!”

 

Ngu Phi giả vờ thấy đuổi , nghiêng về phía , lập tức quỳ sụp xuống bên chân , giơ một cánh tay trần lên, hoảng loạn phân trần: “Ta thật sự còn trong trắng mà, tháng mới cập kê, vẫn còn dấu trinh nữ đây …” Nàng chỉ một nốt ruồi đỏ cánh tay trái.

 

Chuyện nàng lừa , nguyên chủ vẫn là xử nữ… bản nàng cũng .

Loading...