Mật Nương xe bò nữa, hào hứng dọc bờ sông, cầm roi bò vạch cỏ, xem còn ổ gà nào khác .
Triều Lỗ giơ quả trứng lên soi ánh mặt trời, lắc đầu : "Gà mái chắc diều hâu bắt , mấy quả trứng cũng mấy ngày , cho ngươi hai quả, trưa mang về thêm món ăn."
"Đừng cần, hai quả trứng đáng giá gì ."
"À, xin nhận ." Mật Nương , cầm hai quả trứng gà rừng trong tay nghịch, còn hỏi Triều Lỗ xem gà rừng thường tổ và đẻ trứng ở .
Ba Hổ đợi Mật Nương từ sớm, thường ngày nàng luôn là một trong những đến sớm nhất, hôm nay hơn nửa đến mà nàng vẫn tới, chút yên, nghĩ nên đến chỗ nàng ở xem , nhỡ nàng cũng ốm như đàn cừu của nàng thì .
Ai ngờ lo lắng thừa , xe bò tới, vẻ mặt hớn hở chuyện gì đó với Triều Lỗ, vẻ gì là ốm .
"Mật Nương, đây.” Ba Hổ lớn tiếng gọi, một ông lão gần năm mươi tuổi, chuyện gì mà chứ.
Lần chỉ Mật Nương, tất cả những thấy đều về phía , chỉ thấy vẻ mặt sưng tấy của chủ nhà sụp xuống, mắt rũ rượi, môi mím chặt, vẻ mặt hung tợn.
"Mật Nương, ngươi đắc tội với chủ nhà hả?"
Mật Nương lên sườn đồi khác hỏi nhỏ, nàng cũng thấy lạ, nhưng trong lòng chột , yếu ớt : "Chắc là nhỉ?"
Nàng để dấu vết gì liếc xung quanh, cừu quá nhiều, nàng nhất thời tìm thấy cừu của chạy .
"Chủ nhà, ngươi tìm ?" Mật Nương tới cẩn thận quan sát sắc mặt Ba Hổ, thấy mắt thâm quầng, màu môi chút tím tái.
"Chủ nhà, ngươi thức trắng cả đêm ? Ta thấy sắc mặt ngươi , ngươi về ngủ một lát ?" Nàng lo đàn cừu của phát hiện, trong lòng sợ c.h.ế.t khiếp, tỏ thái độ với nàng nàng cũng bận tâm, vội vàng lời .
"Ừ, thức cả đêm." Sắc mặt Ba Hổ dịu , tối qua cho con cừu tiêu chảy ăn thuốc, đó lục tung cả đàn cừu, chỉ sợ là lây bệnh. Lúc trời tờ mờ sáng xem cừu con, thời gian quá ngắn cũng hiệu quả , chạy về lấy dây thừng buộc riêng con cừu tiêu chảy một chỗ, chỗ nó , đất và cỏ đều nhổ lên đốt.
"Ngươi nên về ngủ một lát ." Mật Nương thò tay túi quần, lấy hai quả trứng gà đưa mặt : "Hồi nhỏ nếu bầm tím chỗ nào, mẫu sẽ luộc trứng gà lăn cho , ngươi luộc trứng gà lên lăn nhiều chỗ bầm, vết thương sẽ nhanh lên thôi."
Ba Hổ chằm chằm quả trứng vỏ xanh, hầu kết lăn lộn, liếc mắt hỏi: "Ngươi nhặt ? Tự mang về mà ăn , là một đại lão gia cần dùng, hai ba ngày là khỏi thôi." Giọng điệu ôn hòa hơn nhiều.
Mật Nương gò má của , hôm qua còn là màu tím xanh, hôm nay thành màu xanh đen, hai ba ngày mà khỏi .
"Tối qua Triều Lỗ đại thúc cho một bình sữa cừu, sữa uống thiếu trứng gà ăn." Mật Nương coi như giải thích xong, nàng liếc nam nhân một cái, đặt quả trứng bên cạnh .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/sau-khi-chay-nan-den-thao-nguyen/chuong-25.html.]
Ba Hổ chút tự nhiên khi Mật Nương cúi xuống gần , để dấu vết gì lùi : "Trong nhà còn sữa, chiều vắt cho ngươi một bình."
"Không cần vắt riêng, thừa thì cho là ."
Ba Hổ trả lời nàng, dậy xuống nhặt hai quả trứng, nắm chặt trong tay lưng : "Ngươi theo , trong đàn cừu của ngươi một con tiêu chảy, tạm thời rõ là do ăn nhầm cỏ bệnh."
"Hả?" Mật Nương giật , theo ngượng ngùng : "Ngươi phát hiện ? Buổi tối bọn gác đêm, đều lùa cừu lều, cừu quá nhiều nên trong phòng mùi dễ chịu, thế nên chỉ nhất thời mưu lợi, gây phiền phức cho ngươi ?"
"Nếu thì ?"
"Ách, đàn cừu của ngươi cũng con tiêu chảy hả?" Trong lòng Mật Nương căng thẳng, tâm tình chán nản : "Vậy cũng chỉ đành bán cho ngươi nô tỳ thôi."
"Vậy thì thật .” Ba Hổ nhịn , phía thở một , : "Ban đêm giúp ngươi trông cừu, đây là phiền phức ?"
"Nếu sói c.ắ.n c.h.ế.t tha , cũng tính tìm ngươi đền." Mật Nương nghiêm túc : "Ngươi cứ coi chúng như bốn cây cỏ lẫn đàn cừu , cần đặc biệt quan tâm."
Nghĩ thật, còn đặc biệt quan tâm. Ba Hổ rẽ một cái, phía một cái cây còi cọc thấp hơn buộc một con cừu, nó rạp mặt đất, nhai cỏ nhấm nháp. Ba Hổ liếc mắt một cái cái mạng nhỏ của con cừu khó giữ, tối qua và sáng nay cho nó uống t.h.u.ố.c trị tiêu chảy hai , nhưng nó vẫn tinh thần bằng tối qua, yếu .
"Vẫn còn ăn cỏ, chắc hai ngày là khỏi thôi?" Hồi nhỏ Mật Nương nhặt một con mèo gãy chân, vết thương mưng mủ mà vẫn khẩu vị ăn uống, nửa tháng khỏe mạnh chạy nhảy.
“...Có thể." Ba Hổ nuốt những lời bụng, : "Ta sẽ cho nó ăn thêm chút thảo dược, lát nữa vắt một bình sữa cừu cho nó uống. Sợ sẽ lây cho những con cừu khác, khi nó khỏe cứ buộc ở đây ."
"Vậy ngươi cho thảo d.ư.ợ.c trông như thế nào, tìm hái về.” Đàn cừu lớn hơn một vòng, giờ mà c.h.ế.t thì nàng sẽ đau lòng c.h.ế.t mất: "Ta thể xin nghỉ hai ngày ? Hai ngày sẽ chăm sóc nó."
"Sợ nó c.h.ế.t ?" Ba Hổ liếc m.ô.n.g con cừu, phỏng đoán trong lòng càng thêm rõ ràng.
"Chắc chắn , nếu nô tỳ còn chạy đến Mạc Bắc gì?" Thời gian rời quá lâu, cô nam quả nữ, Mật Nương , nàng hỏi: "Thảo d.ư.ợ.c trông như thế nào? Hay tiệm t.h.u.ố.c mua?"
"Ngươi về xén lông cừu , giúp ngươi trông chừng.” Thấy Mật Nương từ chối, Ba Hổ chán ghét : "Ta còn trông chừng cừu của , nhỡ lây bệnh sang cừu của thì ."
Mỗi bước mỗi xa
Mật Nương còn lời nào để , xoa xoa tay, hổ : "Gây phiền phức cho ngươi ."
"Cũng thể là ăn nhầm cỏ thôi."
chuyện diễn biến theo chiều hướng , Ba Hổ về ngủ một giấc, khi thì con cừu thể dậy nữa, đêm đó nó cứng đờ, c.h.ế.t bất ngờ khiến kịp đề phòng.