Sau Khi Chạy Nạn Đến Thảo Nguyên - Chương 187

Cập nhật lúc: 2025-11-12 13:36:31
Lượt xem: 3

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/3VcYGoMcIa

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Âm cuối vang vọng truyền xa bãi tuyết hoang vắng. Cho đến khi còn thấy bóng , mới thỏa mãn, nhấc hai chân lên giảm tốc độ. Đám ch.ó con theo suốt quãng đường thở dốc lao tuyết, vẫy đuôi điên cuồng trượt xuống khỏi mặt băng, bốn chân trượt ngã gần như thể dậy.

Ba Hổ nhấc gáy chúng đặt lên ván trượt. Ba con ch.ó và một , lúc chiếc ván trượt chật kín, từng cụm thở trắng xóa bay lên . Mật Nương xoa xoa khuôn mặt đông cứng, bước xuống ván trượt mặt băng, đưa tay về phía Ba Hổ, "Chỗ , dạy trượt băng ."

Hắn bộ lạc A Tư Nhĩ giỏi trượt tuyết trượt băng, nàng từng thấy, chỉ cũng tồi, nhanh vững, lượn cũng lật ván.

"Đến hồ Ngõa sẽ dạy nàng. Mặt hồ Ngõa bằng phẳng, còn mặt băng sông lồi lõm đều. Nàng mới học, kiểm soát thăng bằng, dễ ngã lắm." Ba Hổ phịch xuống tuyết, thấy đôi mắt to tròn của Mật Nương sáng lấp lánh, nàng hứng thú, liền ngày mai hoặc ngày sẽ đến hồ Ngõa đục băng bắt cá.

ngay tối hôm đó, cổ họng Mật Nương bắt đầu khó chịu, đến nửa đêm còn ho sù sụ. Hai như những con gà rù rụt rè trốn , trong bếp lửa hầm nước lê, cách một bức tường mà vẫn cố nén tiếng ho.

"Nào, uống nước lê , t.h.u.ố.c sắc xong thì uống thuốc." Ba Hổ bưng bát nước lê đang nóng hổi sân một vòng trở thì thành ấm.

"Aiz, vui quá hóa buồn ?" Mật Nương uống một ngụm lớn, ẩm cổ họng thì dễ chịu hơn nhiều, nhưng lời vẫn khàn đặc. Nàng kéo vạt áo Ba Hổ, "Chàng định khi nào hồ Ngõa?"

"Đợi nàng khỏi bệnh."

Mật Nương hài lòng, buông góc áo tiếp tục uống nước lê, cuối cùng nàng để một ngụm trong bát, đợi uống xong t.h.u.ố.c đắng thì súc miệng, "Ta bệnh thế thì cho Kỳ Kỳ Cách và Cát Nhã b.ú nữa, khi khỏi bệnh thì cứ nấu sữa lạc đà cho hai đứa uống."

Tính chỉ còn vài ngày nữa là hai đứa trẻ tròn bốn tháng, Ba Hổ suy nghĩ một chút, dứt sữa luôn, cứ cho uống sữa lạc đà, "Trong nhà thiếu sữa cho bú, nàng cai sữa cho Kỳ Kỳ Cách và Cát Nhã thì hai đứa cũng đói, nàng cũng đỡ vất vả."

Trẻ con bốn tháng tuổi ăn khỏe hơn nhiều, sữa của Mật Nương đủ nuôi no. Đứa b.ú đầu tiên ăn no thì đứa thứ hai nhất định bù thêm chút sữa lạc đà.

"Đợi khỏi bệnh hãy , cai sữa đột ngột, còn uống canh hồi sữa."

cần nàng quyết định, ho ba ngày, khàn giọng ba ngày, khi khỏi bệnh thì sữa đột nhiên mất hẳn. Triệu a nãi đến xong còn nàng là ch.ó ngáp ruồi, "Phụ nhân bình thường cai sữa cho con, sữa căng cứng n.g.ự.c cứng như đá, cháu thì chịu cái khổ . Chắc là do t.h.u.ố.c của cháu uống loại thảo d.ư.ợ.c nào đó ảnh hưởng, mất thì đừng cho con b.ú nữa, kẻo kích thích tiết ."

Mật Nương liếc Ba Hổ, cũng sang, nàng trừng mắt , Triệu a nãi : "Mộc Hương sắp thành , cháu ?"

"Không , nàng đến với cháu."

"Cháu xem nàng thai ? Sao gấp gáp thế." Bà lão lẩm bẩm.

"Không , nàng tùy tiện." Mật Nương cần suy nghĩ phủ nhận , "Năm xưa cháu và Ba Hổ thành cũng khá gấp gáp, chủ yếu là hai bên tình nguyện, mai mối cũng theo tam thư lục lễ, hai chuyện xong thì tùy tiện chọn một ngày, kéo dài cũng chẳng ý nghĩa gì." Đặc biệt là cảnh của Mộc Hương và Chung Tề còn khó khăn hơn, thể dọn ở riêng vẫn hơn là nhiều ngủ chung một chiếc giường.

"Cháu cũng ." Bà lão nhắc thêm nữa, dù thì Uyển Nhi gả , bà cũng sẽ ở thêm một thời gian, sớm nhất cũng đến mùa thu năm mới rời .

Triệu a nãi đến để tặng mũ đầu hổ cho hai đứa trẻ, đưa đồ xong, chuyện xong thì bà về. Đợi bà , Mật Nương xuống bên cạnh Ba Hổ, "Khi nào thì đưa cừu ? Ngày mai?"

"Ngày mai đưa , ngày mốt chúng hồ Ngõa." Ba Hổ nghĩ Mật Nương ăn tiệc, nhưng tặng lễ, chừng Mộc Hương sẽ đến mời . Từ chối nữa thì thật sự khó coi, nên dứt khoát tìm việc gì đó để tránh mặt .

......

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/sau-khi-chay-nan-den-thao-nguyen/chuong-187.html.]

Ngày kế tiếp, Mật Nương cùng Ba Hổ lùa hai con cừu đến viện cứu tế, đến nơi vặn gặp Hộ Văn Dần cũng ở đó, Chung Tề bên cạnh , đến để thông báo về việc tiếp tục lên lớp học tập mùa đông năm nay.

"Sư ." Hộ Văn Dần thấy đến thì chào hỏi, gật đầu với Mật Nương, "A tẩu."

"Phu tử giao chuyện cho quản ?"

"Mấy hôm nhiễm lạnh, mẫu giữ ông ở nhà, chỉ thể ông một chuyến." Hộ Văn Dần liếc qua hai con cừu đất, "Hai đây là...?"

"Tặng lễ." Ba Hổ thái độ thoải mái, chỉ Chung Tề, "Một cô nương thiết với a tẩu của đê sắp gả , tân lang chính là , bọn mang quà mừng đến ."

"Người đến là bọn vui , cần gì đa lễ? Ba Hổ , ngày mốt và Mật Nương nhất định đến uống chén rượu mừng, giúp tiếp đãi Hộ tiểu gia, nếu cũng tìm khác." Chung Tề lập tức vin cớ , : "Có Ba Hổ bạn, Hộ tiểu gia cũng nể mặt mà lâu hơn một chút."

Nghe , Ba Hổ cũng hiểu nguyên nhân nhiệt tình, năm ngoái ăn cơm cùng bàn thấy câu nào.

"E rằng , mấy hôm Mật Nương cũng cảm lạnh, để chăm sóc nàng , chuyện hồ Ngõa bắt cá cứ trì hoãn mãi, trì hoãn nữa thì , băng cứ dày thêm một tấc mỗi đêm..."

Không đợi Ba Hổ hết, Hộ Văn Dần cũng theo: "Bắt cá quan trọng, trễ thêm một hai ngày nữa, mặt băng sẽ đục nữa. Chung Tề ngươi lẽ còn , sư bao giờ nâng ly rượu, cùng cũng chẳng gì vui, cần tiếp."

Mật Nương thấy Mộc Hương , khuôn mặt xinh căng thẳng, đến gần nhưng dám, lẽ là sợ Hộ Văn Dần.

"Hai cứ chuyện , tìm Mộc Hương."

"Nghe Triệu a nãi ngươi sắp thành , hai ngày bọn bận rộn Hồ Ngõa đục băng bắt cá, thể đến dự tiệc mừng của ngươi , nên đưa quà mừng đến ." Mật Nương lùa cừu đến.

Mộc Hương mím chặt môi, "Lễ vật nặng quá, đây là phân rõ quan hệ với ?"

"Đã nhận lòng của ngươi, đáng lẽ trả ."

"Ta đối với ngươi cũng là vì nhận lòng của ngươi." Mộc Hương bướng bỉnh lùi hai bước, "Không đến ăn tiệc thì thôi, Chung Tề cũng ý , nên đến nhà ngươi . Cừu thì ngươi mang về , cần, nếu ngươi cho hai quả táo thì nhận."

Mỗi bước mỗi xa

Mật Nương chằm chằm nàng , thấy vành mắt nàng đỏ hoe, cánh mũi phập phồng, c.ắ.n chặt môi , nhất thời gì, cho đến khi Ba Hổ và Chung Tề tới.

"Năm xưa ngươi đóng vai bên phía mẫu gia đưa lấy chồng, cũng nên đưa ngươi , nhưng đến , để bày tỏ chút lòng thành, hai con cừu là đồ cưới tặng ngươi, phân rõ quan hệ, ngươi đừng từ chối nữa."

"Vậy ngươi đến dự ." Mộc Hương cố chấp chằm chằm Mật Nương.

Mật Nương liếc Chung Tề, giơ bàn tay năm xưa cầm sừng cừu đ.â.m c.h.ế.t Tô Hợp lên, tủm tỉm : "Chuyện đó , ."

G.i.ế.c c.h.ế.t Tô Hợp là chuyện nàng thể kiêu hãnh cả đời, Chung Tề vì chuyện mà coi thường nàng, chê bai nàng, cả đời nàng cũng thể nào cùng bàn ăn cơm với , càng đừng đến chuyện chúc mừng tân hôn cho .

 

Loading...