26
Chờ , thế chẳng hóa là khen tên ?
Đỗ Đường Chu bực, nghiến răng nghiến lợi hỏi Sở Phi Ly: “Sao cứ cảm thấy ông đang tự mãn nhỉ, đúng ?”
Sở Phi Ly hề giống ngày thường nữa, hai mắt cong lên: “Bị ông phát hiện .”
Đỗ Đường Chu: “…”
Thẩm T.ử Sơ: “…” – Đê tiện.
“Thế giờ rốt cuộc ông gì?” Sở Phi Ly hỏi.
Đỗ Đường Chu đang cực kỳ phiền não. Anh thật sự fanboy quấn dính như sam, tan thấy một siêu hot cửa công ty, tên còn sợ mất mặt, thấy là mừng như sắp vẫy đuôi đến nơi. Hơn nữa đang học cao học, vẫn nghiệp.
Anh một thằng nhóc rời ghế nhà trường chịch? Nhỏ hơn , còn là fan của nữa!
Đỗ Đường Chu đau lòng hộc máu, tại uống say mất trí như thế chứ?
Anh suy ngẫm hồi lâu, thể nghĩ gì ngoài một mưu kế cùi bắp: “Ông giả bạn trai giúp ?”
“Không .”
Đỗ Đường Chu sắp òa luôn, lên bộ định bỏ : “Ông giúp , nhờ Thẩm T.ử Sơ!”
Anh đe dọa Sở Phi Ly cũng vô ích, bàn chuyện với Thẩm T.ử Sơ thì chắc chắn sẽ đồng ý.
Thẩm – cũng trúng đạn – T.ử Sơ: “…”
Thấy Đỗ Đường Chu như , Sở Phi Ly lập tức hô lên: “Quay đây.”
Đỗ Đường Chu thận trọng hỏi: “Thế là ông định giúp hả?”
Sở Phi Ly sầm mặt, chẳng vui chút nào: “ là em họ ông, tìm hiểu một cái là ngay, cũng khác gì ? Ông bạn bè nào nữa ?”
Đỗ Đường Chu thở dài: “ đồng nghiệp với bạn bè cong.”
Biểu cảm của của Sở Phi Ly thoáng chốc nặng trĩu.
Có điều lời nhắc nhở Đỗ Đường Chu, vỗ đầu : “Cũng ! đến nhờ ông gì ? là ngu!”
Nghĩ thì… Hình như Thẩm T.ử Sơ thật sự là một ứng cử viên . Anh còn thể nhân tiện giúp Sở Phi Ly một tay, thu hẹp cách giữa hai đó.
Đỗ Đường Chu lưng thẳng, do dự nửa giây: “ tìm Thẩm T.ử Sơ nhờ giúp đây!”
Sở Phi Ly: “…”
Thẩm T.ử Sơ: “…”
Đến khi Đỗ Đường Chu xuống tầng , Sở Phi Ly mới thầm mắng một câu: “IQ thấp còn chả cả EQ!”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/sau-khi-bien-thanh-meo-cua-nam-than/26.html.]
Cũng hết cách, nếu để Đỗ Đường Chu lao bừa gặp Thẩm T.ử Sơ thì thể sẽ lộ chuyện của . Lỡ như Thẩm T.ử Sơ thầm mến , lẽ hai thậm chí chẳng thể bạn nữa.
Anh suy nghĩ một giây, chỉ đành cùng Đỗ Đường Chu tìm thôi.
Trong phòng còn một Thẩm T.ử Sơ trong lốt mèo đang đần mặt cánh cửa đóng chặt.
Sao mới mấy câu mà cả hai mất tiêu ? Đã thế còn là gặp ?
Thẩm T.ử Sơ nóng nảy gọi: [Hệ thống, cho tao đổi thời gian về cơ thể nhanh lên!]
Cậu luống cuống, trong đầu chỉ còn một ý nghĩ duy nhất…
Xong phim, chuyện lớn .
[Đổi mấy ngày?]
Thẩm T.ử Sơ khẽ c.ắ.n môi: [Còn bao nhiêu đổi hết!]
…
Sở Phi Ly chạy xuống tầng ngăn Đỗ Đường Chu, hỏi : “Ông định lấy danh nghĩa gì để gặp đây?”
“Chả gì thì cũng là đàn cùng trường mà!”
“À, đàn hơn ba khóa hả?”
Đỗ Đường Chu quá sốt ruột, dù nếu việc c.h.ị.c.h fan lan truyền mạng thì xong đời. Không đúng… Rõ ràng là fan chịch!
Bỏ qua, giờ đầu óc tỉnh táo , ỉu xìu than thở: “Thế bây giờ?”
Sở Phi Ly sợ Đỗ Đường Chu ấm đầu tiếp, chỉ là sinh vật đơn bào thôi mà, bèn : “Cậu nhận tham gia thử giọng cho “Phù sinh tẫn hoan”.”
Hai mắt Đỗ Đường Chu sáng ngời: “Nhân vật nào?”
“Thụ chính, Quân Ngôn.”
“Được đấy đấy.” Nụ của Đỗ Đường Chu kết hợp với gương mặt trẻ con, trái quả thật khá là đáng yêu.
Có cách , sẽ mở cửa cho Thẩm T.ử Sơ! Chìa đùi cho ôm đấy!
Cuối cùng, Đỗ Đường Chu phấn chấn chạy , Sở Phi Ly về nhà soạn một cái tin ngắn nhắn cho Thẩm T.ử Sơ.
Xế chiều hôm đó, tổng cộng ba giới thiệu để tham gia thử giọng.
Giám khảo đều là Thẩm T.ử Sơ quen, hóa là Xuân Hàn Bạch Đường và Thương Thủy Lưu Vân.
Thanh âm của Quân Ngôn là trong trẻo mà lạnh lùng, nhưng cần tông giọng 0.5 đến 0.7, cách khác là thiên về giọng công. Chuyện đó cũng hiển nhiên, nguyên gốc của “Phù sinh tẫn hoan” là truyện cường cường, dù là vai thụ chính cũng mạnh mẽ một chút.
Vấn đề là kiểu thanh âm trong trẻo lạnh lùng hầu hết là giọng thụ, như mới tính chất đặc biệt đó. Giọng công đáp ứng điều kiện dễ tìm chút nào, ngay cả Trà Sữa Caramen bỏ vai cũng chỉ đạt tông 0.4, vẫn còn “mềm”.