SAU KHI BỊ VỨT BỎ THÊ THẢM, TÔI ĐƯỢC PHẢN DIỆN CƯNG CHIỀU SỦNG ÁI - CHƯƠNG 59: TẠM BIỆT, LẦN SAU GẶP LẠI CHÚNG TA SẼ LÀ KẺ THÙ
Cập nhật lúc: 2025-03-30 22:40:11
Lượt xem: 22
Đến chiều tối, trên trời đột nhiên kéo đến mây đen dày đặc, không lâu sau liền đổ mưa, Ôn Dao nhìn cơn mưa như trút nước, bỗng nhiên nảy ra một ý, vì vậy quyết định điều khiển nước mưa.
Điều khiển thì có thể điều khiển, cô có thể dùng nước mưa nặn thành một quả cầu nước bằng quả bóng chày, nhưng vẫn không thể gây ra bất kỳ sát thương nào...
Cố gắng dùng quả cầu nước này để gây sát thương vật lý, còn không bằng nhặt một cục đá cho tiện.
Cuối cùng, Ôn Dao từ bỏ, xem ra giai đoạn đầu cô vẫn phải dựa vào vũ khí, hoặc là d.a.o hoặc là súng.
Khi trời tối hẳn, trên tầng cao nhất nổi gió lớn, gió thổi những đám mây đen dày đặc trên trời cuồn cuộn, kèm theo vài tiếng sấm sét, không lâu sau mưa càng lúc càng lớn, biến thành những hạt mưa to như hạt đậu, rơi lộp bộp xuống vũng nước trên mặt đất, tạo thành những gợn sóng trắng xóa.
Ôn Dao đứng trong mưa, nhìn cơn mưa như trút nước, không khỏi sững sờ...
Nước mưa lạnh lẽo, thấm vào tận xương tủy.
Cô bất chợt nghĩ đến Thẩm Dật Xuyên.
Nghĩ đến những năm tháng kiên trì sinh tồn ở khu 13 Bắc Châu và những người đã đi theo bước chân của anh ta, cũng nghĩ đến câu nói lạnh lùng, tuyệt tình của người đàn ông trong tuyết rơi và bóng lưng đen quyết tuyệt rời đi.
Còn có cả giấc mơ, anh ta đã b.ắ.n cô một phát súng.
Trong ngục tối âm u, cô bị tra tấn dã man, trở nên người không ra người, quỷ không ra quỷ, sống dở c.h.ế.t dở như một kẻ điên, ngày qua ngày chịu đựng, chờ đợi, mong mỏi Thẩm Dật Xuyên xuất hiện, khát khao anh ta có thể đưa cô rời đi, kết quả nhận được là lời an ủi dịu dàng của anh ta cùng với một phát s.ú.n.g vào giữa trán.
Trong câu chuyện mơ hồ giữa thật và giả đó, cô bị gán cho cái danh phản bội, c.h.ế.t dưới s.ú.n.g của Thẩm Dật Xuyên, c.h.ế.t trong ngục tối lạnh lẽo nhất của Bắc Châu.
"..."
Tia chớp chiếu sáng khuôn mặt thanh tú của cô gái, đôi lông mày xinh đẹp chỉ còn lại sự tĩnh lặng và kiên cường. Khi nghĩ lại người này, trong lòng cô không còn chút gợn sóng nào, yêu hay hận, bây giờ cô đều buông bỏ hết.
Tạm biệt, Thẩm Dật Xuyên.
Tạm biệt, người đàn ông đã kéo cô ra khỏi tuyệt vọng rồi lại chính tay đẩy cô vào tuyệt vọng.
Lần sau gặp lại, chúng ta sẽ là kẻ thù.
Quý Minh Trần trở về không thấy Ôn Dao, hỏi ra mới biết hai nữ hầu nói cô đã lên sân thượng, tự nghịch nước cả buổi chiều, sau đó trời đổ mưa lớn, bọn họ gọi cô cũng không vào.
Đối với điều này, Quý Minh Trần vốn định phớt lờ cô hai ngày: "..."
Anh nhíu mày, cầm một chiếc ô trong suốt lên sân thượng.
Lúc này trời đã khuya, Ôn Dao đang định quay người trở về thì bỗng thấy trên đầu có một chiếc ô che tới, ngay sau đó trước mặt tối sầm lại, mùi hương quen thuộc ấm áp trên người anh ta cũng phả tới, trong đêm mưa lạnh lẽo này lại càng rõ ràng hơn.
Ôn Dao ngẩng đầu, kinh ngạc nhìn người đàn ông áo trắng đang cầm ô: "Sao anh lại tới đây?"
Quý Minh Trần quan sát khuôn mặt cô, tuy vẫn là khuôn mặt thanh tú như mọi khi, nhưng đôi mắt hạnh lại tràn đầy ánh sáng, cô không hề buồn bã: "Chơi mưa vui lắm sao?"
Ôn Dao cũng chú ý đến biểu cảm của anh, không chắc anh có còn đang tức giận hay không, nhưng người này lúc nào cũng cười, dù vui buồn giận dữ anh đều cười, trong lòng nghĩ gì dường như không thể hiện ra ngoài.
Vì vậy, cô cụp mi xuống, học theo lời anh nói: "Không có, tôi đang ngắm cảnh, quên mất trời mưa to như vậy."
"..."
Hai người trở về tầng năm của biệt thự cổ, Ôn Dao không về phòng mình mà đi theo Quý Minh Trần đến tận cửa phòng anh.
Quý Minh Trần nghiêng đầu liếc nhìn, thấy Ôn Dao đang đứng im lặng nhìn anh, lúc này cô ướt sũng, hàng mi dính đầy nước, đôi mắt xinh đẹp trong veo cũng mờ mịt.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/sau-khi-bi-vut-bo-the-tham-toi-duoc-phan-dien-cung-chieu-sung-ai/chuong-59-tam-biet-lan-sau-gap-lai-chung-ta-se-la-ke-thu.html.]
Chiếc váy ướt sũng dính vào người, phác họa hoàn hảo thân hình cân đối, thậm chí vì chất liệu hơi mỏng, cảnh tượng bên dưới cổ áo có chút ẩn hiện, như màu đào trong sương.
Ánh mắt Quý Minh Trần hơi tối lại, theo bản năng cụp mi xuống, giọng nói trầm trầm: "Ướt sũng như vậy rồi còn đi theo tôi làm gì? Em đang nghĩ gì vậy..."
Ôn Dao nghe người đàn ông này vừa mở miệng, lời nói lập tức nghẹn lại trong cổ họng.
Quý Minh Trần chợt nghĩ đến điều gì, đột nhiên đưa tay dùng hai ngón tay véo lấy lớp vải trên vai cô, nhẹ nhàng kéo cô ra xa một chút: "Ôn tiểu thư, xin giữ khoảng cách."
"Nếu không, em cứ quyến rũ tôi như vậy, khiến tôi rất không an toàn."
"..."
Vốn định xin lỗi, nghe thấy câu này, Ôn Dao lập tức thu hồi tất cả những lời lẽ dịu dàng, xem ra người này không phải không tức giận, mà là trực tiếp lấy gậy ông đập lưng ông.
Được rồi, điều này đúng ý cô.
Ôn Dao dứt khoát gật đầu: "Được rồi, vậy tôi không làm phiền anh nữa, tôi về thay quần áo đây."
Nhìn bóng lưng cô gái xoay người rời đi, Quý Minh Trần không khỏi nhíu mày.
Không tức giận cũng không phản bác? Cứ thế mà đi?
"..."
...
Tối hôm đó khi Ôn Dao nhắm mắt ngủ, cô luôn cảm thấy có thứ gì đó đang phát sáng trong bóng tối, hơn nữa còn tỏa ra ánh sáng xanh mờ ảo.
Cô xác nhận mình đã tắt đèn trong phòng, ngoài cửa sổ cũng không có ánh sáng nào, cô tìm kiếm hồi lâu, cuối cùng phát hiện ra ánh sáng này lại đến từ ý thức của mình.
Vì vậy, cô dứt khoát nằm trên giường nhắm mắt lại, tập trung cảm nhận, không lâu sau, cô nhìn thấy trong bóng tối vô tận có những chấm sáng xanh lấp lánh không ngừng hội tụ từ khắp nơi, cuối cùng hình thành một quả cầu ánh sáng nhỏ màu xanh, giống như một bóng đèn nhỏ chiếu sáng thế giới ý thức của cô.
Linh nguyên?
Ồ, cô nhớ ra rồi...
Bản edit của Mắm Muối Chanh Đường siêu dễ thương. Đọc xong nhớ phô lô tui nha, hoặc theo dõi tui bên page Mắm Muối Chanh Đường. Ngày nào cũng có truyện hay cho mấy ní đọc hoài không chán luôn nè :3
Dị năng giả có linh nguyên, giống như quả cầu năng lượng, cũng giống như nội đan của giới tu tiên, việc nâng cấp dị năng dựa vào việc linh nguyên hấp thụ năng lượng.
Năng lượng thu thập được càng nhiều, linh nguyên có thể điều khiển năng lượng càng nhiều, hay còn gọi là càng mạnh.
Nguyên nhân cô bây giờ chỉ có thể điều khiển một quả cầu nước nhỏ là vì cô mới cấp một, năng lượng linh nguyên có hạn, lượng nguyên tố nước có thể khống chế tự nhiên sẽ không nhiều.
Giấc mơ đó chủ yếu là về tình yêu cẩu huyết, dường như không có nhiều chi tiết về cách nâng cấp, nhưng việc nâng cấp của Thẩm Dật Xuyên và Mộc Sanh Sanh dường như đều xảy ra sau khi chiến đấu với zombie...
Vì vậy, việc nâng cấp chắc chắn có liên quan đến việc tiêu diệt zombie.
Đêm khuya thanh vắng, Ôn Dao yên lặng nhớ lại, sau khi thức tỉnh dị năng thành công, trong lòng dần có một mục tiêu mới.
Thuốc thức tỉnh dị năng không thể cho cô không công, cô phải phát huy lợi thế của dị năng giả trong thời gian ngắn nhất, một năm, cô phải luyện súng, đồng thời phải nâng cấp trước khi Thẩm Dật Xuyên thức tỉnh dị năng.
Như vậy, khi Thẩm Dật Xuyên trở nên mạnh mẽ hơn ở giai đoạn sau, thậm chí là giai đoạn cuối khi anh ta trở thành chỉ huy khu 13 Bắc Châu và tấn công, cô mới có khả năng chiến đấu bên cạnh Quý Minh Trần.