SAU KHI BỊ TỪ HÔN ĐỜI TA LÊN HƯƠNG RỒI - Chương 217
Cập nhật lúc: 2025-03-25 10:33:26
Lượt xem: 56
Rất nhiều đại thần trong triều ngấp nghé vị trí Hoàng hậu, vừa mới bắt được Lý Duy Trung, g.i.ế.c một người để răn đe trăm người nên mấy thần tử muốn phản đối cũng không dám lên tiếng nữa.
Sau đó chàng dùng chút mưu mẹo, lấy lùi làm tiến, hù dọa ba lão thần của Nội các, thế là chàng giải quyết vấn đề này một cách trơn tru mượt mà.
Hoàng đế nâng tay, Tôn Chiêu hiểu ý bèn lên xe ngựa của Hoàng đế để lấy chiếu lập hậu mang đến, Hoàng đế đưa chiếu thư cho Liễu Khâm:
"Liễu ái khanh, khanh là thủ phụ Nội các, chiếu lập hậu của trẫm đã viết xong rồi, khanh đóng dấu đi."
Chậm trễ là có chuyện, Liễu Khâm hiểu ý, biết Hoàng đế muốn rèn sắt khi còn nóng.
Lão cung kính nhận thánh chỉ, mở ra nhìn thì đúng thật là do đích thân Hoàng đế viết.
Lão dời mắt xuống phần ngày tháng, Liễu Khâm hoảng hốt đến run rẩy: "Bệ hạ, ngày tháng này..."
"À..." Hoàng đế nở nụ cười rạng rỡ, đưa tay về phía Phó Nhiêu: "Nhiêu Nhiêu, lại đây với trẫm."
Giọng điệu dịu dàng và thân thiết, chắc chắn là có tình ý từ lâu.
Mọi người nhìn Phó Nhiêu với nhiều biểu cảm khác nhau, vị nữ y nổi danh khắp thiên hạ ung dung bước đến bên Hoàng đế, từ tốn đặt tay vào lòng bàn tay chàng.
Bỗng nhiên, họ lại nhìn ra phong thái của quốc mẫu trên người nàng.
Hoàng đế kéo nàng ngồi xuống bên cạnh rồi nói với chúng thần: "Còn một việc trẫm chưa nói. Ba năm rưỡi trước, trẫm đã muốn đón Phó Nhiêu vào cung làm hậu, ai ngờ Đàm Châu bùng dịch, tình hình không thể kiểm soát, nàng ấy khóc lóc xin trẫm đến
Đàm Châu chống dịch. Trẫm thân là đế vương, về tư thì không buông, nhưng về công thì không thể không để nàng ấy đi. Tiếc là nàng ấy đang mang thai, bị động thai ở Đàm Châu, tình trạng khá nguy kịch. Sau đó gặp được y sĩ đưa nàng ấy vào Miêu Cương xem bệnh và điều trị. Nàng ấy sinh cho trẫm một nữ nhi trắng trẻo đáng yêu ở Miêu Cương, đến khi nàng ấy khỏi hẳn, trẫm mới sai người đến đón nàng ấy về bên trẫm..."
Hoàng đế thông báo việc Phó Nhiêu bỏ trốn năm đó là xả thân vì nước, bốn lạng đẩy ngàn cân (*) cho mẹ con Phó Nhiêu một danh phận.
(*) Là một kỹ xảo trong Thái cực quyền, ý muốn nói không phải làm gì nhiều mà vẫn dễ dàng chiến thắng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/sau-khi-bi-tu-hon-doi-ta-len-huong-roi/chuong-217.html.]
Trước sự kinh ngạc của mọi người, Hoàng đế chỉ tay về phía cửa: "Nào, truyền Tứ Công chúa cho trẫm..."
Một nữ quan bế bé gái khoảng 3 tuổi vào lều. Cô nhóc mặc váy hồng phấn, miệng nhỏ cười tươi rói, ngẩng đầu ưỡn n.g.ự.c đi về phía Hoàng đế, cất giọng trong trẻo gọi: "Cha!" Sau đó nhào vào lòng Hoàng đế.
Hoàng đế trìu mến ôm cô bé lên đùi, xoay mặt về phía mọi người. Cô nhóc nhìn mọi người bằng cặp mắt đen láy, không hề sợ hãi.
Điều khiến người ta kinh ngạc hơn là gương mặt của cô nhóc giống Hoàng đế y như đúc.
Chắc chắn là nữ nhi ruột của Hoàng đế rồi.
"Mẹ con nàng ấy không chỉ là công thần chống dịch Đàm Châu, mà còn là công thần trong vụ thuyền rồng hôm nay. Trẫm không chỉ muốn lập Phó Nhiêu làm hậu mà còn muốn phong Tứ Công chúa của trẫm làm Công chúa Càn Trinh."
"Liễu Khâm, Hàn Huyền, ngày 6 tháng 6 là sinh nhật Công chúa Càn Trinh, trẫm muốn nghênh đón Hoàng hậu vào cung trong ngày đó, việc này giao cho hai khanh sắp xếp." "Thần tuân chỉ!"
"Lão thần tuân mệnh!"
Lời này vừa dứt, chắc chắn là Hoàng đế đã tính toán từ lâu.
Trình Khang tủm tỉm cười, đứng dậy, khom lưng xoa gối hỏi: "Bệ hạ, lão thần có được tính là ông mai cho đế hậu không?"
Hoàng đế chẳng thèm nhìn ông: "Trẫm không trị tội của khanh là đã khai ân lắm rồi, khanh còn muốn làm ông mai cơ à?"
Trình Khang đùa: "Bệ hạ, ngài không thể trách lão thần được, ai bảo bệ hạ khổ sở giấu chúng thần như thế."
Hai người đã có tình cảm từ lâu, lại còn sinh cả hài tử, việc Phó Nhiêu nhập cung là ván đã đóng thuyền rồi.
So với Lý thị tạo phản, Hoàng đế chọn Phó Nhiêu làm Hoàng hậu không chỉ vì thích, mà e là còn xem trọng danh tiếng và tính cách không xem trọng vật chất của Phó Nhiêu.
Trình Khang không khỏi bái phục mưu tính của Hoàng đế.
Nhân dịp diệt trừ Lý gia, nắm chắc cơ hội hiến tế trên thuyền rồng để lập Phó Nhiêu làm hậu, cũng công bố thân phận của Công chúa, quả thật là thiên thời địa lợi nhân hòa.
Tối đó, chúng thần theo kiệu vua về hành cung Thông Châu, Liễu Khâm lập tức viết chiếu sắc phong Công chúa rồi gửi chung với chiếu thư đã có tới cho Thông chính tư. Thông chính sử Dương Thanh Hà sợ Nội các lại tranh chấp nên đường đường là đại thần tam phẩm lại phải đứng canh trước cửa Nội các, bận rộn cuống quýt hối họ hạ chiếu thư, sau đó mới quay về phủ.