SAU KHI BỊ TỪ HÔN ĐỜI TA LÊN HƯƠNG RỒI - Chương 203
Cập nhật lúc: 2025-03-25 07:14:40
Lượt xem: 33
Dương San San tặng nàng túi thơm tự thêu, bên trong là bùa bình an mà Dương San San cầu phúc cho nàng, kèm theo một bộ trang sức đá quý nữa. Phó Nhiêu nhận túi thơm còn đồ trang sức thì nàng từ chối.
Hạ Linh sai người lấy một hộp gấm ra, lấy chiếc quạt ngà ra tặng nàng: "Tỷ tỷ ơi, đây là bức tranh muội tự thêu đó... Khi ấy nhớ tỷ quá nên tự dưng muội thêu ra bức này..." Hạ Linh cắn môi.
Năm đó, khi biết tin Phó Nhiêu chết, Hạ Linh vô cùng đau khổ. Mà triều đình mãi chưa ban thưởng cho Phó Nhiêu. Khi ấy Tạ Tương đang tuần tra ở chỗ khác, Hạ Linh trẻ tuổi lại không có việc gì làm nên âm thầm bênh vực kẻ yếu thay Phó Nhiêu. Nhân cơ hội đó, nàng ấy cũng đến thỉnh an Ngu phi, cố tình dẻo miệng để Ngu phi giúp đỡ, lấy thưởng cho Phó Nhiêu để an ủi quả phụ Phó gia và ấu đệ.
Song việc này lại bị bỏ lơ.
Phó Nhiêu nhận chiếc quạt kia, tay cầm được làm bằng ngà voi, trên đó có khắc hoa văn may mắn, quả là hàng hiếm. Điều khiến nàng thật sự ngạc nhiên là mặt thêu Tô Châu trên mặt, thêu nàng mặc quan phục, đeo hòm thuốc trên lưng. Mặt mày sinh động, vẻ ngoài thanh thoát, toát ra khí chất cứng cỏi.
Phó Nhiêu rưng rưng nước mắt, cầm chiếc quạt hồi lâu mà chẳng thốt lên lời.
Hạ Linh nín khóc, mỉm cười, lật mặt còn lại cho nàng xem: "Tỷ nhìn xem đây là gì nè."
Mặt trái có một bài thơ, Phó Nhiêu đọc kỹ mới biết đó là thơ thất ngôn khen nàng: "Đây là?"
"Đây là bài thơ mà phu quân muội viết cho tỷ đó!" Mắt Hạ Linh sáng rỡ, vô cùng tự hào.
Bài thất ngôn ca ngợi Phó Nhiêu nhiều lần cứu bá tánh khỏi nước sôi lửa bỏng, cứu triều đình khỏi hiểm nguy.
Phó Nhiêu đỏ mặt: "Ta làm gì tốt đến thế..."
Tạ Tương đứng bên cạnh, gương mặt tuấn tú cũng đỏ bừng. Lúc trước, Hạ Linh thêu xong mặt quạt thì hỏi y xem có giống không, dưới ánh đèn dịu dàng, cô gái trong hình hiện lên sinh động, kiên cường bất khuất. Y trầm ngâm một lúc rồi đặt bút xuống viết bài thơ, ca ngợi vị ấy can đảm, mang chí lớn.
Giờ đây biết được tình ý giữa nàng và Hoàng đế, e là cây quạt này không phù hợp.
Y không ngờ Hạ Linh sẽ lấy món này ra tặng Phó Nhiêu, nhưng đồ đã tặng rồi, đâu thể nào rút lại được.
"Trong cả nước, người người ngưỡng vọng huyện chúa, ngài xứng đáng với vinh dự này."
Phó Nhiêu ôm chiếc quạt vào lòng: "Cảm ơn phu thê hai người."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/sau-khi-bi-tu-hon-doi-ta-len-huong-roi/chuong-203.html.]
Sau khi tạm biệt, nàng dẫn dược đồng và nội thị đi về. Ai dè mới đến bậc thang của Đinh Lan Hiên đã bắt gặp một người đang hấp tấp chạy về phía nàng.
"Phó Nhiêu, Phó Nhiêu, nàng còn sống!"
Người chạy tới mặc quần áo sặc sỡ, hành động suồng sã, đúng là Minh Quận vương.
Theo sau hắn ta là một nữ tử đỏ rực, là Công chúa Mẫn Mẫn - Minh Quận vương phi.
"Chàng đứng lại cho ta!"
Minh Quận vương làm lơ nàng ta, đôi mắt chỉ nhìn đăm đăm vào Phó Nhiêu. Hắn ta dừng bước trước mặt Phó Nhiêu, thở hổn hển.
Hắn ta tình cờ nghe nói đến sinh nhật của Phó Nhiêu, nàng đang dùng bữa ở Đinh Lan Hiên của Tạ gia, vì vậy chẳng biết thế nào, hắn ta đã tới đây.
Đối với nữ nhân mình không có được thì nam nhân luôn luôn nhớ mong không ngừng, đặc biệt là bây giờ Phó Nhiêu chưa lập gia đình, nàng c.h.ế.t đi sống lại khiến hắn ta càng thấy đây là cơ hội cho mình. Hắn ta lục lọi một hồi rồi lấy trâm cài bươm bướm đập cánh trong tay áo ra:
"Nhiêu Nhiêu, tặng nàng, chúc nàng luôn luôn xinh đẹp."
Phó Nhiêu giật mình trước hành động của hắn ta, nàng lùi về sau mấy bước. Nội giám mà Hoàng đế sai tới bước lên, đanh mặt nhìn hắn ta:
"Quận vương, hành động này không phù hợp!"
Minh Quận vương cợt nhả nhìn mặt nội thị kia, thấy hơi quen mắt nhưng hắn ta vẫn bỏ qua, dời mắt sang Phó Nhiêu: "Trước đây ta nghĩ nàng sẽ gả cho Trần Hành, nhưng giờ Trần Hành đã lấy vợ rồi, nàng với hắn xem như không có duyên phận. Ta thật lòng với nàng, ta hứa sẽ cho nàng vị trí trắc phi..."
Lúc trước hắn ta đồng ý mối hôn sự này vì nhận được lời hứa của Hoàng đế và phụ vương của mình, rằng hắn ta sẽ được chọn trắc phi theo ý mình.
Hắn ta chưa kịp dứt lời, Công chúa Mẫn Mẫn đã đá ngay vào m.ô.n.g hắn ta. Bị đá bất ngờ, hắn ta ngã chổng vó ra đất.
"Cái tên khốn này, trước mặt ta mà còn dám lấy lòng nữ nhân khác à?!"
Công chúa Mẫn Mẫn lườm Phó Nhiêu với sắc mặt không thân thiện lắm, nàng ta đá Minh Quận vương dưới đất mấy cái thật mạnh. Minh Quận vương làm gì chịu mất mặt trước Phó Nhiêu, hắn ta xoay người dậy, đánh nhau với Công chúa Mẫn Mẫn.
Phó Nhiêu chẳng thèm để ý đến trò cười của hai người họ, nàng tránh sang chỗ khác rồi rời đi.