“Đây là mì ăn ?” Lâm Dao Dao thể tin . Sở Y Nhất c.h.ế.t tiệt cho đó ? Còn thể như nữa ?
“ . Cô lấy , lấy thì xách về!” Sở Y Nhất hiệu rút tay về.
Vân Mộng Hạ Vũ
“Muốn, chứ, . Cô xem kìa, cô giấu mấy món ngon ở , còn những thứ khác ?” Nói xong liền về phía của Sở Y Nhất.
“Đừng nữa, đồ ngon vẫn còn nhiều. Nếu như cô giải quyết chuyện mà nhờ cậy cô, sẽ đối xử tệ bạc với cái miệng của cô .”
“Ôi trời, , yên tâm . Hai ngày nữa sẽ trở về Thượng Hải, sẽ đích dẫn bọn họ qua đây cho cô.”
Lâm Dao Dao yêu cầu Lưu Dịch đến đón . Kết quả Lưu Dịch đến, bảo A Đông lái xe qua đón.
“A Đông, A Đông. Lưu Dịch gì ? Không bảo đến đón ?” Vừa bước lên xe, Lâm Dao Dao chồm lên ghế chỗ A Đông , cô vội vàng hỏi A Đông.
“Thưa cô, ngài đang chút việc bận nên đặc biệt bảo qua đây để đón cô.” A Đông chuyên tâm lái xe nhưng cũng quên trả lời câu hỏi của Lâm Dao Dao.
“Bớt , đừng tưởng . Anh mặt , hừ…” Cô thất vọng trở tại vị trí cũ, cảnh vật ngừng lướt qua bên ngoài cửa xe. Trong lòng cô hụt hẫng, rốt cuộc tại Lưu Dịch thích ?
Vậy thích kiểu như thế nào? Là cô gái c.h.ế.t tiệt Sở Y Nhất ư? cô kết hôn , còn con nữa. Điều quan trọng là, Sở Y Nhất hề thích Lưu Dịch.
A Đông đưa Lâm Dao Dao đến nhà Lưu Dịch. Lâm Dao Dao xách theo gói mì to mà Sở Y Nhất cho .
“Thưa cô, cô tự trong , quên lấy đồ nên cần lấy một chút.”
“Đi . Đây cũng là đầu tiên đến, tự tìm .”
Nhìn thứ mà cô đang xách trong tay, cô lắc lư cái đầu của , đó phía phòng bếp với khuôn mặt tràn đầy niềm vui.
Cô sẽ nấu một tô mì cho Lưu Dịch.
Sở Y Nhất với cô cách . Chẳng qua chỉ là đun nước sôi, đó bỏ mì trong, cuối cùng là bỏ từng gói bột nêm trong là . Ừ, bỏ thêm ít rau xanh, trứng gà càng . Cô gái c.h.ế.t tiệt Sở Y Nhất đó cho như .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/sau-khi-bi-tai-nan-ta-xuyen-den-thap-nien-60-lam-me-ke/chuong-419.html.]
Lâm Dao Dao nghĩ, Lưu Dịch khi ăn xong nhất định sẽ cảm thấy ngon miệng. Nói chừng còn cái khác về cô, bản cô nấu ăn , còn nấu ngon như thế.
Lâm Dao Dao vui vẻ lúc Lưu Dịch đang chuẩn ăn cơm, Đổng Như Vân chu đáo nấu vài món cho Lưu Dịch, trông ngon.
Nhìn thấy A Đông , Lưu Dịch phía : “Dao Dao ?”
“Hả? Cô vẫn ? Vừa nãy bảo cô tự , trở xe lấy đồ.” A Đông tài liệu trong tay, đó Lưu Dịch. Anh cảm giác như đang sai.
Lưu Dịch nhanh chóng dậy: “Dao Dao...”
Anh hét bước khỏi phòng khách. Căn nhà của Lưu Dịch là một cái sân với ba lối , phòng ăn, phòng ngủ và phòng bếp đều ở cạnh .
“Vâng, đến đây, đến đây.” Lâm Dao Dao thấy Lưu Dịch gọi , cô gấp gáp trả lời. Vì quá vội vàng, cô bỏng do đụng nước mì nóng trong nồi.
“Ai da.” cô chịu đựng cơn đau, đổ mì nấu chín một cái tô lớn.
Khi Lưu Dịch thấy giọng của Dao Dao, lập tức cảm thấy nhẹ nhõm.
“Lưu Dịch, là ngài trở về ăn cơm , sẽ mời cô đến.” Đổng Như Vân Lưu Dịch, đó thức ăn đang để đầy bàn, cô mở miệng .
“Không cần, đợi Dao Dao ăn chung.” Lưu Dịch trở bàn ăn, xuống động đũa.
“Lưu Dịch, Lưu Dịch, mau xem em cái gì ngon cho ?” Lâm Dao Dao lon ton chạy tới với cái tô nóng hổi bốc .
“Em từ từ thôi, chạy cái gì mà chạy?” Lưu Dịch nhíu mày, cô gái đến khi nào mới điềm tĩnh đây.
Khi Lâm Dao Dao thấy bàn đầy thức ăn, tâm trạng cô bỗng trở nên kém tươi tắn. Vốn dĩ cô tự tin rằng Lưu Dịch nhất định sẽ thích ăn, nhưng bây giờ cô đang chán nản.
“Em cái gì ?” Lưu Dịch tò mò vươn đầu . Mấy cộng rau xanh kèm một quả trứng chần. Nói là trứng chần bởi vì trứng đều nát bét hết , chẳng khác gì canh trứng gà cả.
“Mì.” Dao Dao đờ đẫn , cô Đổng Như Vân bên cạnh Lưu Dịch. Ra khỏi sảnh, nhà bếp, đúng thật là một trợ thủ đắc lực cho Lưu Dịch. Trong lòng Lâm Dao Dao đột nhiên cảm thấy vẻ giúp ích gì cho Lưu Dịch. Chỉ là một tô mì thôi mà, thế trông tô mì còn khó coi, so với những món ăn hương thơm vẹn và đầy đủ như chứ!