“Cô gái tên Nhị Ni tự sát bao nhiêu , hôm nay bọn em cứu sống cô , nhưng ai như thế nào! Một trong hai còn , bỏ nhà , còn thì mất.” Giọng của Sở Y Nhất trầm xuống, cô vô hồn. Cố Hướng Đông , trong lòng thoải mái.
Cố Hướng Đông lặng lẽ ôm cô vợ nhỏ của , cũng thể gì với những chuyện .
“Là quan chức, nhất định sẽ cố gắng hết sức bảo vệ những dân ở đây. Xác suất của những chuyện như thế bắt buộc giảm xuống tối thiểu.” Đây là những gì thể và những gì nên .
“Tốt, em tin !” Cô vỗ tay , “Ăn cơm thôi, cả ngày , chắc mệt.”
“Ừ, .”
Đây là đầu tiên ngôi nhà nhỏ của bọn họ yên tĩnh như trong đêm tối. Cố Hướng Đông ôm Sở Y Nhất, cả hai tiếng nào.
Vân Mộng Hạ Vũ
Trên đường trở về hôm nay, Sở Y Nhất ngừng suy nghĩ, cô xuyên đến nơi ý nghĩa gì? Không thể nào chỉ là để cho cô trải nghiệm cuộc sống nhỉ!
Với một hệ thống trang trại thần kỳ, trong thời đại vất vả kiếm miếng ăn thức uống , cô cần tranh giành những phần ăn đó. Tuy nhiên, cô thể những chuyện ý nghĩa gì đây?
Cô tưởng rằng xuyên đến đây, nhất định là nữ chính siêu cấp, thể bất cứ điều gì . ngờ rằng, trong thực tế, cô bất lực đến thế.
Nghĩ đến chuyện rối ren sắp tới, nỗi bất an trong lòng càng hiện rõ. Tổ trứng chim lật, gì còn quả nào hảo?
Vốn dĩ cô chỉ tạo dựng một cuộc sống cho bản , nhưng thật sự như ?
“Vợ, cho dù như thế nào nữa, cho dù xảy chuyện gì, em cũng một gánh chịu. Em đừng quên rằng lưng em vẫn còn .”
“Ừ, yên tâm , chỉ là vài chuyện em nghĩ mại thông.”
“Nếu như em nghĩ thì khoan nghĩ tới, thời cơ vẫn tới. Khi thời cơ chín muồi, câu trả lời em đang tìm kiếm sẽ tự nhiên xuất hiện.”
“Ừ, em .” Giọng của Sở Y Nhất chút buồn bã, “Cố Hướng Đông, kể cho em một câu chuyện , kể chuyện là em thể ngủ.” Cô rút cằm của Cố Hướng Đông, với giọng nhõng nhẽo.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/sau-khi-bi-tai-nan-ta-xuyen-den-thap-nien-60-lam-me-ke/chuong-174.html.]
“Hả?” Cô vợ nhỏ của mặc kệ tâm trạng là tâm trạng , đều thích giày vò khác. Anh kể chuyện chứ!
“Vợ , !”
“Vậy hãy kể cho em về kinh nghiệm của trong nhiệm vụ.”
Cố Hướng Đông suy nghĩ một lát, chuyện cũng giống như tự báo cáo, chỉ là đơn giản hơn thôi. Do đó, bắt đầu kể tình hình nhiệm vụ cho cô vợ nhỏ.
“Cố Hướng Đông, là đừng kể nữa, cách kể thật là quy củ, em cảm giác như đang báo cáo . Thôi bỏ , ngủ thôi, em buồn ngủ .”
Cố Hướng Đông hổ.
Cũng may lâu đó, cô vợ nhỏ của ngủ say. Cố Hướng Đông thở phào nhẹ nhõm.
Ngày hôm , Sở Y Nhất dẫn Tiểu Bảo tìm Đổng Như Vân nữa. Vì cách xa, cho nên cô mới dẫn theo Tiểu Bảo, hưng đợi cả nửa ngày vẫn thấy Đổng Như Vân .
Trong lòng Sở Y Nhất cảm thấy sốt ruột, hôm qua mới xảy chuyện của Nhị Ni, liệu cô gái cũng xảy chuyện gì ?
Cũng may do hỏi những nhân viên dọn dẹp đang ngày hôm nay nên cô mới Đổng Như Vân đuổi vì xin nghỉ phép. Trong lòng của Sở Y Nhất sửng sờ, cô gái ngốc nghếch đó đang gì thế, như mà vẫn xin nghỉ phép để cùng với cô. Khó khăn lắm mới kiếm một công việc, bây giờ gì còn nơi nào để đây?
Theo chỉ dẫn của nhân viên quét dọn mới, Sở Y Nhất tìm nơi Đổng Như Vân ở. Thật đó là một gian phòng nhỏ bằng ván gỗ đơn sơ giữa nhà khác, cũ kỹ rách nát, một cái giường, một nửa dùng để và một nửa dùng để đồ. Rõ ràng Đổng Như Vân ở nhà, cửa khóa .
Sở Y Nhất cảm thấy nhức nhối, một cô gái trẻ như thế mà sống trong một môi trường như thế . Sở Y Nhất dẫn Tiểu Bảo rời khỏi nơi đó, đáng lẽ hôm qua cô nên bảo cô cùng với . Nếu cô xin nghỉ phép sẽ trực tiếp đuổi , cô nhất định sẽ bảo cô cùng.
“Tiểu Bảo? Cô Chu? Sao hai ở đây?” Giọng đột ngột vang lên khiến Sở Y Nhất rút suy nghĩ.
Sau đó cô phát hiện , ngờ gặp Lưu Dịch ở nơi . Lưu Dịch trong xe, cửa xe hạ xuống, hỏi Sở Y Nhất và Tiểu Bảo đang bên đường.
“Chú Lưu.” Tiểu Bảo duỗi tay lao về phía Lưu Dịch, Lưu Dịch vội vàng mở cửa xe bước , vươn tay ôm lấy Tiểu Bảo.