Sau Khi Bị Tai Nạn Ta Xuyên Đến Thập Niên 60 Làm Mẹ Kế - Chương 163

Cập nhật lúc: 2025-09-07 08:10:58
Lượt xem: 7

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Khi thấy đống đồ tay Hà Thúy Lan, Sở Y Nhất càng cảm thấy ngượng ngùng, nhiều như Hà Thúy Lan thể cầm về hết !

“Chị dâu, chị cầm về nhiều như thì mệt bao. Hướng Đông chỉ bậy chỉ bạ, thật là vất vả cho chị quá.” Sở Y Nhất nhanh chóng nhận lấy đồ.

“Không , chị với một nữa cùng chia đem về.” Hà Thúy Lan cũng quan tâm.

“Chị dâu, để em lấy tiền đưa cho chị.”

“Em đừng bận tâm, Cục trưởng Cố đưa tiền cho chị . Lát nữa chị về xem thử bao nhiêu tiền, nếu dư thì đem trả em. Em dọn dẹp chút , đúng , bắp cải phơi nắng một chút mới mang trong.” Hà Thúy Lan giao phó cho Sở Y Nhất xong thì xuống lầu, bên nhà cô vẫn còn một đống việc cần .

Sở Y Nhất để bắp cải dựa tường ở bên ngoài, đúng lúc còn thể phơi nắng. Cô chỉ đem mớ khoai tây trong nhà, đặt ở trong góc bếp là .

Buổi trưa, Cố Hướng Đông về, còn đặt thêm đồ ăn mang về từ căng tin. Về đến nhà thì thấy cô vợ nhỏ nhỏ đang bận mang đồ nên nhanh chóng thu dọn đồ đạc tới giúp.

“Vợ, em ăn cơm . Cứ để mấy thứ đó ở đấy, cho, bảo đảm sẽ đấy cho em.”

Sở Y Nhất liếc một cái, cái tên c.h.ế.t tiệt , giờ mới thương xót đấy , tối đêm qua cái gì chứ!

Trong mắt Cố Hướng Đông, ánh mắt đó là đang liếc, mà như đang ám hiệu, trong lòng dậy sóng.

“Này, Cố Hướng Đông. Vừa nãy khi , thấy mấy hàng bắp cải ở cửa thế, là bấy nhiêu đây ?” Sở Y Nhất ngoài, liếc sơ một cái, tại thấy bắp cải ít .

Hai ngầm đóng cửa .

Sau đó Sở Y Nhất cửa chằm chằm hành lang bên ngoài, đợi đến nỗi hoa cũng rụng, cuối cùng động tĩnh.

thấy Hồ Tử mở cửa , tiên thằng bé lấp ló cái đầu để về phía của cô, đó thằng bé chạy từ trong nhà , nhanh chóng ôm một bó bắp cải chạy về nhà.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/sau-khi-bi-tai-nan-ta-xuyen-den-thap-nien-60-lam-me-ke/chuong-163.html.]

“Cháu đang ?” Sở Y Nhất mở cửa , cô hét lên với đứa trẻ.

Hồ Tử rùng sợ hãi, bắp cải rơi xuống đất ngay lập tức.

Cố Hướng Đông thấy giọng của Sở Y Nhất, cũng ngoài xem. Hai thấy Hổ Tử ở trong hành lang, trong lòng lập tức hiểu ngay. Bữa sáng đó e là cũng do thằng bé “cầm” . Hổ Tử hai bọn họ phát hiện và bắt ngay tại trận, thằng bé sợ hãi đến mức òa lên.

Hứa Hương Thảo phóng tới nhanh như vũ bão, đầu tóc bết dầu dính lên cả trán, vết dầu quần áo cũng bắt đầu phản chiếu. Sở Y Nhất thấy đứa trẻ mà Hứa Hương Thảo đang bế cũng luộm thuộm kém, trong lòng Sở Y Nhất chợt thấy thoải mái.

“Hai cái gì ? Hai đánh , ức h.i.ế.p đứa con bé bỏng của nhà chúng ?” Không hỏi rõ đầu cua tai nheo, bước là chỉ mặt của Cố Hướng Đông và Sở Y Nhất, mắng bọn họ một trận.

“Hứa Hưởng Thảo, chị thế nào tìm hiểu rõ sự việc mới mở miệng .” Cô thực sự thấy phiền với thái độ chuyện gì cũng đều do khác sai của Hứa Hương Thảo.

“Cần gì rõ, chẳng quá rành rành . Hai đánh đập và bắt nạt con nít, thấy Hổ Tử nhà đến nỗi , thể là của con ?”

“Nếu chị còn những lời vô lý như nữa, nghĩ cũng cần giữ chút thể diện nào cho Phó Cục trưởng Cao. Cố Hướng Đông, bảo mời Phó Cục trưởng Cao về đây, hai nhà chúng hôm nay giải quyết chuyện thật rõ ràng.” Bản hổ, thì khác cần gì kiêng nể nữa.

“Chuyện của trẻ con, tìm Cao cái gì?” Hứa Hương Thảo bắt đầu hoảng loạn, cô tính khí của Cao nhà cô, cũng bản sẽ chịu một trận đòn.

“Chuyện của trẻ con? thật sự hỏi, Hổ Tử nhà chị rảnh rỗi quá nên qua nhà chúng lấy bắp cải đem về nhà chị , đây là ý gì?”

“Ý của cô là gì? Là đang Hổ Tử nhà ăn cắp bắp cải bên nhà các ?”

Vân Mộng Hạ Vũ

Hà Thúy Lan thấy tiếng ồn ào của hai bọn họ, cô từ lầu lên thì đúng lúc câu .

“Có chuyện gì ?”

“Chị dâu, chẳng lúc nãy chị tặng cho em những mớ bắp cải . Giờ thì lấy nó từ trong nhà của em, còn cắn bọn em một cái, bảo bọn em dọa con của nhà chị , bắt nạt con của nhà chị . Chị phân xử giúp em, gây cớ vô lý như ! Hứa Hương Thảo, nếu như nhà chị thiếu bắp cải, chị thể với một tiếng, mở miệng . Chúng là hàng xóm với , lẽ nào chúng thể giúp đỡ một chút , cứ để con của qua đây ăn cắp. cũng giấu gì chị, nhà chúng cũng chỉ mất đồ một .”

Loading...