chậm chạp phản ứng lại phát hiện mình đã lộ chuyện gì đó.
Nếu như có tấm gương ở đây, chắc chắn có thể chiếu thấy gương mặt ửng đỏ.
"Có phải em hiểu lầm và cô đang hôn ?"
"Nhìn qua rất giống." vờ hờ hững trả lời.
Cố Hành Chu mừng rỡ trừng to mắt, đưa một tay nâng cằm lên, hôn một nụ hôn thật dài.
Không giống chỉ lướt qua như lúc trước, lần này hôn sâu.
liên tục lui lại, cả người như nhũn .
Vào lúc sắp thở nổi, Cố Hành Chu ôm eo nói: "Chắc hôn là như vậy, em tận mắt nhìn thấy và cô môi chạm môi ?"
cụp mắt dám đối mặt với , trong lòng lại đắc ý: "Vậy thì có."
"Cô nói bị bụi bay vào mắt, nhất ̣nh đòi thổi cho cô . Anh từ chối, nhưng đột nhiên bị cúp điên. Anh muốn tìm em ngay, cô nhân lúc ngẩn người ôm ."
"Em biết."
Cố Hành Chu hỏi lại : "Sao em biết được."
nuốt nước bọt, ̣n lời, muốn nói biết chuyện bình luận.
Sau khi im lặng một lúc, Cố Hành Chu áp đến trước mặt , đôi mắt bị ánh sáng và bóng tối đan xen bao phủ, cắn nuốt từng chút một.
Anh hỏi: "Tô Tô, em đang ghen à? Em cũng thích đúng ?"
Tâm tư của đang bay xa, còn lý trí để suy nghĩ, chỉ gật đầu theo bản năng, hỏi ngược lại : "Anh phát hiện em giả mù từ khi nào?"
"Sau khi kết hôn đã nghi ngờ rồi, có một lần quyết ̣nh thử em. Lúc ăn cơm, lén đổi nước của em thành rượu, kết quả em uống hớp nào. Anh biết em dị ứng với cồn."
"Sao biết em dị ứng với cồn?"
"Em có vô tình nhắc qua một lần trong buổi tiệc lúc trước, vẫn nhớ rõ."
Bỗng chốc, thể của như bị dòng điện xuyên qua, ngẩng đầu chăm chú nhìn vào mắt .
Ánh mắt Cố Hành Chu nóng rực giống như hút cạn năng lượng trong , nóng đến mức cảm thấy mình bị đốt cháy trong ngọn lửa.
Bình luận đã lâu thấy lại xuất hiện:
[Nam chính đáng yêu quá!]
[Đừng yêu đương đơn thuần nữa, xin hai người mau ngủ .]
[Đã nói đến mức này rồi, nếu đêm nay hai người bọn họ thành thì ăn trong tư thế trồng chuối%&$.]
[Chẳng lẽ mọi người chỉ muốn xem cảnh bum xi la bum? Chỉ có quan tâm đến chuyện rốt cuộc ai đẩy nữ chính à?]
*
chăm chú nhìn, khi bình tĩnh lại đã bị Cố Hành Chu ôm vào phòng ngủ.
Vào giây phút cúi người xuống, đưa hai tay chống lên ngực .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/sau-khi-bi-mu-toi-dua-vao-binh-luan-he-voi-chong-tong-tai/chuong-6.html.]
"Cố Hành Chu, giúp em một chuyện được ?"
Anh cong môi mỏng, lắng tai : "Có chuyện gì?"
"Em vẫn luôn muốn tìm người hại em bị mù, cuối cùng hôm nay em đã suy nghĩ thông suốt rồi."
"Em nghĩ rõ chuyện gì?"
"Trước đó, em vẫn nghi ngờ là một trong ba người bọn họ. Hôm nay, em nhìn thấy thái độ của mẹ em đối với em, em đã nghĩ thông suốt rồi. Ba người bọn họ đều trong sạch, chỉ là trong đó có một người tay với em."
"Em nghi ngờ mẹ mình..."
"Lý Uyển Nguyệt có khả năng, vì cô thích , vẫn luôn muốn gả cho . Chú Lý cũng có khả năng, ông có dự án hợp ́c với nhà họ Cố, ́c hợp cho con gái cũng đang giúp bản . Mẹ em cũng thế..."
Nhắc đến mẹ, ̣n ngào: "Vì muốn tốt cho chồng và con gái riêng, giữ cuộc sống bà chủ của mình, bà có thể hi sinh mọi thứ, bao gồm cả em."
Vốn dĩ còn ôm hi vọng với bà , nhưng hôm nay đã tan vỡ hoàn toàn.
Cố Hành Chu lau nước mắt ở khóe mắt : "Em muốn giúp em chuyện gì?"
"Trong biệt thự của chú Lý có camera, cho dù có cũng bị bọn họ xử lý rồi. Em có nhân chứng, trừ khi chính ông thừa nhận. trong tay em có lợi thế, em cần giúp. Chẳng phải Cố thị hợp ́c với công ty của chú Lý trong một dự án khu nghỉ dưỡng ở Tây Sơn à? Anh có thể giúp em cầu xin của , kêu dừng dự án này. Dự án này kéo dài một hai ngày ảnh hưởng gì đến Cố thị, nhưng ảnh hưởng rất lớn đến chú Lý. Em tra được ông dựa vào thông gia của mình."
"Em muốn mượn cơ hội này ép ông nói sự thật à?"
"Ừm, em muốn xem thử."
"Em cảm thấy ông bán đứng con gái và vợ mình ?"
"Bản chất của thương nhân là trao đổi lợi ích, đứng trước lợi ích, ông có thể bán đứng bất kỳ ai."
Cố Hành Chu cười khẽ, sờ lên tóc : "Không tệ, Nghê Tô Tô, em trưởng thành rồi."
ngửa đầu nhìn thẳng : "Được ? Vì em mà tìm trai của để nói chuyện."
Ánh mắt âm trầm chăm chú nhìn , cười giễu nói: "Chuyện này nhờ trai của làm gì, em quá xem thường chồng em rồi."
nhíu mày: "Có ý gì?"
Cố Hành Chu vùi đầu hõm vai , giọng nói như ruồi: "Xin giúp em ."
"Xin thế nào?"
ngẩn người mấy giây, một giây khóa kéo ẩn lưng lễ phục bị kéo xuống. Không còn sự trói buộc nào, cả người trần như nhộng, như quả vải bị lột vỏ.
Cố Hành Chu hôn lên xương quai xanh của , vẻ mặt mập mờ nói: "Anh đã mua bộ lễ phục còn lại mà chuyên viên trang điểm mang đến rồi, tối nay em mặc cho xem có được ?"