Sau đêm tuyết bị chôn sống, ta trọng sinh đoạt lại vận mệnh Phượng Hoàng của thiên kim giả - Chương 88: Hắn không xứng làm Hoàng trưởng tử ---

Cập nhật lúc: 2025-10-06 13:56:51
Lượt xem: 39

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Kỳ Quốc Công trốn trong viện lười biếng, nhấp một ngụm thì bên ngoài báo quý khách đến. Y nhíu chặt mày: "Không gặp."

 

"Quốc Công gia, đến là Đại Hoàng tử."

 

Vừa là Đại Hoàng tử, Kỳ Quốc Công bật dậy, lập tức sai mời Kỳ Dư An đến. Chốc lát , tới, Kỳ Quốc Công hỏi: "Đại Hoàng tử đến để hưng sư vấn tội?"

 

Kỳ Dư An lắc đầu: "Chưa hẳn, cứ gặp mới ."

 

Thế là đành mời .

 

Một nam nhân vận trường bào màu tím sẫm sải bước đến, hành đại lễ với Kỳ Quốc Công: "Quốc Công gia."

 

Kỳ Quốc Công phận và tương lai của Mặc Sâm, nào dám nhận lễ, vội vã lách tránh : "Không dám, điện hạ xin mời thượng tọa."

 

Mặc Sâm khẽ ừ một tiếng, vị trí cùng, sang Kỳ Dư An : "Kỳ , bên ngoài Tiêu gia đang ồn ào náo loạn, Tiêu đại cô nương tìm sống tìm chết, nếu chúng ngơ, tất sẽ đắc tội Tiêu gia."

 

Kỳ Dư An nhạt, chẳng bận tâm: "Điện hạ cứ yên tâm, Tiêu gia trụ bao lâu ."

 

Nghe lời , Mặc Sâm ngạc nhiên nghi hoặc.

 

"Phủ Tiêu tướng một vị di nương, nữ nhân Tiêu tướng cưỡng đoạt về, nàng thường. Đợi ít ngày nữa sứ thần hai nước đến thăm, Tiêu gia ắt sẽ sụp đổ!"

 

Kiếp , cả gia đình Tiêu tướng chính là lâu khi sứ thần hai nước đến thăm, Bắc Lương Đế hạ lệnh tịch thu gia sản, tru di tộc, con cháu còn đày biên cương, để răn đe kẻ khác.

 

Mặc Sâm chợt hiểu .

 

"Còn chúc mừng điện hạ, ba ngày nữa Hoàng thượng sẽ chính danh cho ." Kỳ Dư An chắp tay chúc mừng.

 

"Công lao của Kỳ , bổn điện sẽ quên."

 

Mấy chuyện nhà họ Triển và nhà họ Tần. Mặc Sâm đảo mắt, lời lẽ là tiếc nuối.

 

Kỳ Dư An : "Tần Cẩn Du chỉ là một kẻ ốm yếu, quá ba tháng ắt sẽ bạo bệnh qua đời. Chỉ cần hai nhà thành hôn, điện hạ vẫn còn cơ hội."

 

Mặc Sâm nhướng mày, ngầm hiểu mà hỏi thêm: "Hôm nay đến còn một việc, là về Lương Cẩm Công chúa."

 

Kỳ Dư An mí mắt giật giật, tiến lên một bước nhỏ mấy câu. Mặc Sâm xong nhíu chặt mày, vẻ mặt lộ rõ sự do dự.

 

"Điện hạ cứ yên tâm, việc cần nhúng tay, vi thần tự sẽ lo liệu thỏa cho . Đại sự hôn nhân, lời cha mai mối, công chúa nàng tất sẽ từ chối."

 

Lời đến đây, nụ mặt Mặc Sâm càng thêm đậm.

 

Khi , Tiêu gia trở thành trò của cả kinh thành. Tiêu tướng ngày ngày mặt mày ủ dột , thái y từng đến .

 

Tiêu phu nhân run rẩy bên cạnh, chỉ cúi đầu rơi lệ.

 

"Đủ !" Tiêu tướng sa sầm mặt, đập bàn dậy: "Bổn tướng tìm Thái tử!"

 

"Thái tử?" Tiêu phu nhân ngỡ ngàng.

 

"Tình nghĩa bao nhiêu năm nay, lý nào thấy c.h.ế.t cứu. Huống hồ, Tẩm tỷ nhi thầm yêu Thái tử, đây chính là mệnh của nàng !"

 

Mèo con Kute

Đến nước , Tiêu phu nhân cũng dám nhắc chuyện Thái tử mang bệnh hiểm nghèo nữa. Chỉ cần Thái tử chê, Tiêu phu nhân hận thể lập tức đưa Tiêu Nhiễm Thấm cung.

 

Tiêu tướng liền sai chuẩn xe ngựa cung. Nơi nào y qua, đều liên tục đưa ánh mắt dị thường về phía y.

 

Tiêu tướng gắng nhịn sự bực bội, đợi ở Đông Cung.

 

Vốn tưởng Thái tử sẽ khó, nhưng điều khiến y bất ngờ là Thái tử nhanh gặp y, thái độ vẫn như : "Tướng gia hôm nay nhã hứng đến chỗ cô?"

 

"Điện hạ." Tiêu tướng khom lưng, định quỳ xuống.

 

Thái tử bước nhanh tới đỡ Tiêu tướng dậy: "Không ."

 

Tiêu tướng nửa đẩy nửa chịu lên, khuôn mặt già nua đỏ bừng, mấy thôi. Thái tử che miệng ho khan hai tiếng, vẻ mặt mơ hồ Tiêu tướng: "Tướng gia gặp chuyện gì khó khăn , cô thể giúp chăng?"

 

Tiêu tướng quanh.

 

Thái tử đưa một ánh mắt, xung quanh liền lui .

 

"Tất cả đều do tiện nội nhất thời hồ đồ, cầu điện hạ cứu tiểu nữ. Tiểu nữ đối với điện hạ vẫn một lòng si tình đổi..."

 

Những lời thừa thãi hơn nữa Tiêu tướng thực sự thể . Tiếc rằng khinh thường Thái tử là Tiêu gia, giờ cầu xin Thái tử tái hôn cũng là Tiêu gia.

 

Thái tử vội mở lời, trái xuống, lơ đãng rút một phong thư từ bàn bên cạnh, vẫy vẫy mặt Tiêu tướng.

 

"Điện hạ, đây là gì?" Tiêu tướng hiểu.

 

Thái tử : "Mở xem ."

 

Tiêu tướng nhận lấy một cái, sắc mặt lập tức đại biến, đầu ngón tay đều run rẩy: "Việc cô vốn tướng gia đè xuống, nhưng một vài kẻ để mắt tới . Kế sách bây giờ, tướng gia vẫn nên sớm chuẩn ."

 

Phịch. Tiêu tướng quỳ xuống đất, mặt mày tái mét còn vài phần kinh sợ: "Đa, đa tạ điện hạ ân cứu mạng. Đại ân của điện hạ, vi thần xin thề kiếp sẽ thề c.h.ế.t theo, tuyệt hai lòng."

 

Thái tử cúi đỡ y dậy, ý vị thâm trường: "Không Vân Vương gia giao hảo với tướng gia, mà là giao hảo vô ích. Cô tự nhiên tin tưởng tướng gia."

 

Tiêu tướng là thông minh, nhanh hiểu nguyên nhân Mặc Sâm từ chối hôn sự, tuyệt đối vì lời đồn đại đáng sợ bề ngoài, mà là sớm Tiêu gia thành cái gai trong mắt một vài kẻ, nên mới dây dưa với Tiêu gia.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/sau-dem-tuyet-bi-chon-song-ta-trong-sinh-doat-lai-van-menh-phuong-hoang-cua-thien-kim-gia/chuong-88-han-khong-xung-lam-hoang-truong-tu.html.]

 

Y kinh sợ, nếu hôm nay đến Đông Cung một chuyến, ngày tính kế đến c.h.ế.t cũng .

 

Trong khoảnh khắc, y kính sợ Thái tử.

 

Nhiều hơn nữa là sự lạnh lẽo trong lòng.

 

Thái tử bất đắc dĩ thở dài một : "Cô đắc tội với Kỳ Quốc Công phủ, tước bỏ vị thế tử của Kỳ Dư An, thêm là thống lĩnh Bắc Đại Doanh do phụ hoàng đích chỉ định. Nay thêm Đại Hoàng tử, Đại Hoàng tử phụ hoàng coi trọng, cô tự bảo vệ còn kịp."

 

"Điện hạ mới là trữ quân, một Đại Hoàng tử bé nhỏ thì ?" Tiêu tướng đoạn, mắt chợt lóe lên, trong lòng nhanh chóng thêm một kế sách.

 

Thái tử tiếp lời, trái khuyên nhủ một cách chân thành: "Sứ thần hòa hai nước sắp đến thăm , tướng gia vẫn nên sớm chuẩn ."

 

Tiêu tướng rời Đông Cung là một canh giờ đó. Trước khi , y còn cố ý đến mặt Bắc Lương Đế lượn một vòng, nhắc đến chuyện gì, quân thần khách sáo vài câu .

 

Tiêu tướng khỏi, Thái tử liền đến dâng tấu chương cho Bắc Lương Đế. Bắc Lương Đế hề kiêng kỵ hỏi: "Lão hồ ly gì với ngươi ?"

 

Thần sắc Thái tử trở nên vô cùng quái dị.

 

Hiếm khi thấy Thái tử lộ vẻ mặt , Bắc Lương Đế nhướng mày: "Là cầu ngươi tiếp tục cưới con gái Tiêu gia?"

 

"Cũng ." Thái tử lắc đầu: "Chỉ là tướng gia vài lời kỳ lạ, dường như bệnh nhẹ, tiền ngôn bất đáp hậu ngữ, lẽ chọc tức đến mức hồ đồ."

 

Nghe , Bắc Lương Đế càng thêm hiếu kỳ: "Lão hồ ly rốt cuộc gì?"

 

"Khải bẩm phụ hoàng, Tiêu tướng phê mệnh cho Tiêu gia, tương lai sẽ kết cục , Tiêu gia sẽ rơi cảnh cả nhà tịch thu gia sản, tru di tộc, tất cả lưu đày."

 

Lời dứt, sắc mặt Bắc Lương Đế biến đổi, ngay cả động tác phê duyệt tấu chương tay cũng dừng , đáy mắt chợt lạnh: "Còn gì nữa?"

 

"Còn rằng nếu một ngày lời thề trở thành sự thật, cầu cô dốc sức bảo một huyết mạch của Tiêu gia."

 

Thấy Thái tử nấy, Bắc Lương Đế nửa tin nửa ngờ: "Ngươi đúng là thành thật, chuyện gì cũng ."

 

"Phụ hoàng, Tiêu tướng nhất định là tức giận đến hồ đồ , cô hề tin những lời ." Thái tử vẻ mặt thẳng thắn, mặc cho Bắc Lương Đế dò xét.

 

Trong lúc chuyện, y còn ho mạnh, khuôn mặt trắng nõn ho đến đỏ bừng, lâu mới định .

 

Bắc Lương Đế lộ vẻ đau lòng: "Sao trẫm thấy, thể của ngươi càng ngày càng tệ, uống t.h.u.ố.c đúng giờ ?"

 

"Khải bẩm phụ hoàng, nhi thần từng bỏ một bữa nào, Lý thái y là bệnh cũ lâu năm, thể vội vàng, nhi thần cảm thấy khá hơn một chút ."

 

Một câu trọn vẹn, y che miệng ho khan, rõ ràng là nặng hơn ngày thường một chút. Bắc Lương Đế lập tức sai Lý thái y đến.

 

Lý thái y bắt mạch xong, : "Điện hạ lúc rảnh rỗi thể một chút, cần gò bó giường, tâm tình thoải mái, bệnh mới thể mau khỏi hơn."

 

"Có phiền." Thái tử .

 

Lý thái y liếc nhanh Bắc Lương Đế một cái, lặng lẽ lui xuống.

 

Bắc Lương Đế thể đơn bạc của Thái tử, sang Trung Công Công : "Trẫm nhớ kho vẫn còn mấy tấm vải, bảo Nội Vụ Phủ may cho Thái tử vài bộ y phục."

 

"Dạ."

 

"Nhi thần đa tạ phụ hoàng."

 

Thái tử cung kính, vẻ mặt hòa nhã chút bất tuân. Bắc Lương Đế nhướng mày, đột nhiên hỏi: "Trẫm tính hai ngày nữa sẽ tổ chức một yến tiệc cho Mặc Sâm, dù cũng là cốt nhục hoàng gia, tổng một lời giải thích."

 

Thái tử gật đầu: " là như ."

 

" Thâm nhi xét về tuổi tác lớn hơn ngươi một tuổi, nếu là trưởng tử..." Bắc Lương Đế thôi, Thái tử nhanh chậm : "Như , nhi thần dị nghị gì."

 

Bắc Lương Đế thực sự điểm khác thường nào mặt Thái tử, y mím môi, Thái tử : "Chỉ cần Bắc Lương yên , nội ưu, ngoại hoạn, nhi thần hề tính toán những chuyện . Huống hồ, ở ngoài chịu nhiều uất ức như , lý nên đãi ngộ, cũng nên lạnh lòng Vân Vương gia."

 

Không nhắc đến Vân Vương gia thì thôi, mở miệng, sắc mặt Bắc Lương Đế nhanh chóng sa sầm. Thái tử đầu , đưa mắt hiệu cho Trường Khánh phía .

 

Trường Khánh lấy một chiếc hộp gấm, bên trong đặt một thanh kiếm cực kỳ tinh xảo.

 

"Đây là vật nhi thần ngẫu nhiên ở biên ải, chế tạo từ huyền thiết. Xin dùng thanh kiếm tặng cho Đại Hoàng lễ gặp mặt."

 

Bắc Lương Đế lộ vẻ hài lòng.

 

Trung Công Công lập tức : "Lão nô Đại... Điện hạ dùng vũ khí thuận tay chính là kiếm. Tấm lòng của Thái tử điện hạ, Điện hạ ắt sẽ vui mừng."

 

Bắc Lương Đế hài lòng vì Thái tử tấm lòng rộng lớn, liên tục gật đầu: "Tuyên Thâm nhi cung tấn kiến."

 

Đợi một canh giờ mà vẫn đến, mặt Bắc Lương Đế lộ vẻ thiếu kiên nhẫn. Sắc mặt Thái tử càng lúc càng trắng bệch, trông vô cùng yếu ớt.

 

"Thôi , ngươi cứ về nghỉ ngơi , lát nữa hãy đến."

 

Thái tử cũng từ chối: "Nhi thần cáo lui."

 

Người , Bắc Lương Đế liếc Trung Công Công: "Người ?"

 

"Khải bẩm Hoàng thượng, Điện hạ đến Kỳ Quốc Công phủ . Cửa phủ Quốc Công canh gác nghiêm ngặt, lời truyền trong ." Trung Công Công nhỏ.

 

Lời dứt, Bắc Lương Đế nhếch môi lạnh: "Mấy ngày nay đúng là bận rộn lắm!"

 

 

Loading...