Sau đêm tuyết bị chôn sống, ta trọng sinh đoạt lại vận mệnh Phượng Hoàng của thiên kim giả - Chương 84:: Kẻ thù của kẻ thù chính là bạn ---
Cập nhật lúc: 2025-10-06 13:56:47
Lượt xem: 34
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Điều khiến Cẩm Sơ bất ngờ là Triển Vạn Lăng cũng sớm đề phòng Tiêu Nhiễm Thấm, nàng còn đặc biệt dò hỏi, hai vốn là bạn bè từ nhỏ đến lớn.
“Từ ngày nàng lén lút cầu xin Hoàng thượng ban cho vị trí Thái tử trắc phi, liền , Tiêu tỷ tỷ đổi khác .” Trên gương mặt Triển Vạn Lăng lộ rõ vài phần thất vọng và đau buồn.
Từ khoảnh khắc nàng Tiêu Nhiễm Thấm ở mặt Thái hậu đề nghị đưa Cẩm Sơ ngọc điệp, Triển Vạn Lăng liền vị tỷ tỷ ôn nhu, đoan trang ngày còn nữa.
Chỉ còn đích trưởng nữ Tiêu gia, Tiêu Nhiễm Thấm!
Triển Vạn Lăng nhún vai, kéo tay Cẩm Sơ: “Nhân bất đồng chí, cũng thể can thiệp. Sau nếu đạo bất đồng, cũng cần chung đường. Vừa sai đến Tần gia , tin tưởng Tần tỷ tỷ.”
Chờ hai canh giờ, Tần Phương Du đích đến một chuyến, thở hổn hển, bên tóc mai còn lấm tấm mồ hôi, kịp uống một ngụm nước, nàng nhanh: “Ta thỉnh an tổ mẫu, nhân tiện dò hỏi vài câu. Việc Đại Khánh cầu hề nhắc đến Triển gia. Tổ mẫu sai cung dò hỏi. Chuyện , là tin tức truyền lâu khi Kỳ Quý Phi từ Nghị Chính Điện .”
“Kỳ Quý Phi tại như ?” Triển Vạn Lăng hiểu. Nàng gả Đại Khánh, cũng nghĩa là Triển gia sẽ ủng hộ Kỳ Quý Phi.
Triển gia còn ở kinh thành cơ mà.
Cẩm Sơ chợt ngẩng đầu lên: “Kỳ Quý Phi đây là hư trương thanh thế. Bức ngươi gả chồng là thật, nhưng là gả Đại Khánh, mà là gả cho Mặc Sâm!”
Tần Phương Du và Triển Vạn Lăng cùng về phía Cẩm Sơ, đều hiểu.
“Tấm lòng yêu con gái của Triển tướng quân ai ai cũng . Ngươi nếu gả cho Mặc Sâm, thì chẳng khác nào phân tán thế lực của Thái tử. Kẻ thù chung của Mặc Sâm và Kỳ Quý Phi chính là Thái tử.”
Ban đầu Cẩm Sơ cũng nghĩ đến tầng , Kỳ Quý Phi tham gia, thì nhất định là Kỳ Dư An từ đó mà mưu tính.
Triển Vạn Lăng bán tín bán nghi.
“Chuyện đúng là thể xảy .” Tần Phương Du gật đầu, cảm thấy phân tích khá hợp lý; “Ta vị Đại Hoàng tử tư hạ hành động liên tục, Vân Vương gia cũng ít vì Đại Hoàng tử mà lóc mặt Hoàng thượng, những năm qua Đại Hoàng tử hề dễ dàng. Kẻ thù của kẻ thù chính là bạn. Triển gia là chỗ dựa của Thái tử, còn ngươi là nhược điểm của Triển bá bá. Cưới ngươi, mới chính là ly gián Triển bá bá và Thái tử.”
Triển Vạn Lăng nhíu chặt mày, một quyền đ.ấ.m mạnh xuống bàn, tức giận thôi: “Nếu gả cho Mặc Sâm , chừng thật sự sẽ đưa hòa !”
Hai con đường, nàng đều chọn.
Cẩm Sơ thôi, nhưng nghĩ đến thủ đoạn bất chấp của Kỳ Dư An, nàng đành lòng để Triển Vạn Lăng rơi cảnh vạn kiếp bất phục, liền hạ giọng : “Triển tỷ tỷ nếu phá vỡ cục diện , chi bằng cân nhắc đề nghị của Tiêu tỷ tỷ.”
Nếu định hôn với Thái tử, ai còn dám tranh giành với Thái tử?
Mèo con Kute
Triển Vạn Lăng cần suy nghĩ liền từ chối: “Không , tin còn cách nào khác!”
“Ngoài Thái tử , còn một !” Đôi mắt Tần Phương Du sáng rực, chớp chớp mắt chằm chằm Triển Vạn Lăng.
Đối phương đến mức da đầu tê dại, mí mắt cũng giật giật.
“Tần Cẩn Du!”
Ba chữ Tần Cẩn Du thốt , mắt Triển Vạn Lăng trợn lớn như chuông đồng, buột miệng : “Con tôm mềm chân?”
Nghe , Tần Phương Du vui Triển Vạn Lăng: “Huynh trưởng ba năm về, tháng sẽ hồi kinh . Ta Phụ , Huynh trưởng những năm qua chịu ít khổ cực, khác xưa nhiều .”
Tần Cẩn Du, là trưởng ruột của Tần Phương Du. Năm bảy tuổi lâm bệnh một trận, từ đó thể ngày càng suy yếu, Tần gia đưa lên núi rèn luyện, một là ba năm.
“Cả kinh thành , thể tranh mặt Hoàng thượng và Thái hậu, ngoài Tổ mẫu ai khác. Cho dù gây sự đến mặt Vân Vương gia, theo tính cách của Tổ mẫu cũng sẽ tranh giành đến cùng, Vân Vương gia cũng chắc tranh thắng .”
Nói đến đây, Tần Phương Du vẻ mặt đầy kiêu ngạo.
Tần Lão Phu Nhân nổi tiếng là bao che khuyết điểm, dễ đắc tội khác, một khi tay nhất định sẽ tranh giành đến cùng, tính toán thắng thua.
Ngay cả Bắc Lương Đế ở mặt Tần Lão Phu Nhân cũng e ngại vài phần.
Thuở nhỏ hai lớn lên cùng vô tư lự, Tần Lão Phu Nhân vô cùng cường hãn, ít che chở Bắc Lương Đế. Nhiều năm trôi qua, sự áp chế của huyết mạch, Bắc Lương Đế thể tránh thì tránh, vẻ ngoài cung kính.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/sau-dem-tuyet-bi-chon-song-ta-trong-sinh-doat-lai-van-menh-phuong-hoang-cua-thien-kim-gia/chuong-84-ke-thu-cua-ke-thu-chinh-la-ban.html.]
“Huynh trưởng văn võ song , ham nữ sắc, càng sở thích nào khác. Phụ và Mẫu ân ái nhiều năm, gia đình nhân khẩu đơn giản. Ngươi nếu gả về đây, tuyệt đối sẽ chịu tủi . Còn về tình cảm, thể từ từ bồi dưỡng, dù cũng hơn những khác chứ?”
Tần Phương Du khi đến cũng Tần Lão Phu Nhân chỉ điểm, lời nguyên văn của Tần Lão Phu Nhân là: “Cẩn Ca nhi tháng sẽ về, tuổi tác cũng còn nhỏ nữa , đến lúc lập gia thất .”
Triển Vạn Lăng vẻ mặt đầy tình nguyện. Con tôm mềm chân trong ký ức, còn vững, luôn bộ dạng ốm yếu, như thể tùy thời sẽ ngã quỵ.
“Lùi một vạn bước mà , nếu như trưởng thật sự mệnh hệ gì, ngươi ở Tần gia cũng ai dám khó, đến tự do, vẫn ung dung tự tại chứ?” Tần Phương Du thật sự sốt ruột .
Thấy mặt Triển Vạn Lăng còn kháng cự, Tần Phương Du tiếp tục: “Cùng lắm thì còn hòa ly. Ngươi nếu gả, hủy hôn là . Ta thể đại diện Tần gia gánh vác lầm, tuyệt đối sẽ liên lụy đến ngươi.”
Lời đến mức , Triển Vạn Lăng c.ắ.n răng: “Thôi , cứ Tần Cẩn Du . Chờ Cô nãi nãi vượt qua kiếp nạn , sẽ tha cho Kỳ gia!”
……
Cách phủ Thịnh Quốc Công xa, một cỗ xe ngựa vén rèm lên, Tiêu Nhiễm Thấm nhíu chặt mày. Nha khuyên: “Cô nương, đáng để chạy vạy đến nhắc nhở Triển cô nương , căn bản lĩnh tình, đầu liền mời Tần cô nương đến chứng .”
Tiêu Nhiễm Thấm chợt buông rèm xuống.
Việc nàng rời khỏi phủ Thịnh Quốc Công sớm, cũng là để thăm dò Triển Vạn Lăng và Thịnh Cẩm Sơ, xem liệu các nàng động thái nào khác .
Chờ hai canh giờ, thấy Tần Phương Du từ xe ngựa bước xuống.
Hơn nữa Tần gia còn đặc biệt cung một chuyến.
Tần Phương Du là đến để đưa tin.
Trong lòng Tiêu Nhiễm Thấm chút thoải mái, rõ ràng Tần Phương Du và Triển Vạn Lăng đều là bạn của , nhưng đột nhiên đoàn kết nhất trí với Thịnh Cẩm Sơ, loại trừ nàng ngoài.
Đi leo núi gọi nàng , ngoài du xuân gọi nàng , ngay cả đến Tần gia, Triển Vạn Lăng cũng dẫn theo Thịnh Cẩm Sơ.
Nếu Triển Vạn Lăng tự ý chủ dẫn Thịnh Cẩm Sơ đến mặt Tần Lão Phu Nhân, thì Thịnh Cẩm Sơ bây giờ là công chúa ghi tên ngọc điệp hoàng gia .
Tiêu Nhiễm Thấm siết chặt rèm xe ngựa, chợt buông xuống: “Về phủ.”
Tiêu Phu Nhân từ xa thấy con gái trở về, hơn nữa sắc mặt còn khó coi, liền hỏi vài câu quan tâm: “Có thể khỏe?”
“Đa tạ Mẫu quan tâm, nữ nhi .”
Tiêu Phu Nhân kéo tay Tiêu Nhiễm Thấm, phát hiện đầu ngón tay nàng lạnh ngắt, lập tức nhận điều : “Ngươi ?”
Thấy thể giấu , Tiêu Nhiễm Thấm đành thật: “Ta đến phủ Thịnh Quốc Công thăm hỏi Cẩm Sơ .”
“Cẩm Sơ ?” Tiêu Phu Nhân hừ lạnh một tiếng, đầy vẻ khinh thường: “Nàng nào của ngươi. Người tài cán cao siêu lắm, chỉ trong vài tháng ngắn ngủi leo lên bao nhiêu quyền quý, lặng lẽ trở thành công chúa. Kẻ nào đắc tội với nàng đều kết cục . Chỉ ngươi là thật thà, cứ mắt thấp mày bé chạy quan tâm .”
Tiêu Nhiễm Thấm mím môi, cúi đầu .
Tiêu Phu Nhân bóp nhẹ lòng bàn tay con gái, nhắc nhở: “Hôm nay Thái hậu chịu mở lời , chỉ chờ quyết định của chính ngươi. Nếu , ngay cả vị trí chính phi cũng còn . Vị trí đó ít đang nhòm ngó đấy. Chẳng lẽ ngươi thật sự đè đầu ?”
“Mẫu …”
“Phụ ngươi hạ quyết tâm ủng hộ Đại Hoàng tử .”
Tiêu Phu Nhân , sắc mặt Tiêu Nhiễm Thấm tức khắc trắng bệch, thể lay động: “Điện hạ ...”
“Ngươi đừng nghĩ nữa. Một trữ quân con cái tuyệt đối thể Hoàng đế. Tiêu gia thể tính đến tương lai.”
Dưới sự khuyên nhủ của Tiêu Phu Nhân, Tiêu Nhiễm Thấm nhắm mắt , hai bên má chảy xuống lệ châu trong suốt, run rẩy : “Xin cứ để Mẫu chủ.”
Tiêu Phu Nhân liền nở nụ tươi rói, hai lời sai chuẩn xe ngựa, đích cung một chuyến.