Sau đêm tuyết bị chôn sống, ta trọng sinh đoạt lại vận mệnh Phượng Hoàng của thiên kim giả - Chương 78:: Triệu thị đích thân hủy diệt Triệu Vũ ---
Cập nhật lúc: 2025-10-06 13:56:41
Lượt xem: 46
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Triệu gia Tùng Đường Viện. Triệu lão phu nhân tháo trâm cài, trong tay chỉ nắm một chuỗi hạt niệm Phật, quỳ bồ đoàn niệm kinh. Mùi đàn hương trong phòng lượn lờ bay lên, những chẳng khiến lòng thanh tịnh mà trái càng thêm phiền não.
“Đã tin tức gì ?”
“Lão nô tận mắt thấy Thịnh Quốc Công phủ, dẫu cũng là tình con, biểu cô nương vẫn mềm lòng gặp mặt.” Cổ ma ma đáp.
Mềm lòng?
Triệu lão phu nhân lạnh: “Con bé đó mặt lạnh lòng lang sói, nếu năm xưa mềm lòng dung chứa, cũng chẳng đến nỗi hại t.h.ả.m Triệu gia.”
Nghĩ đến cục diện hiện tại của Triệu gia, Triệu lão phu nhân hận đến nghiến răng nghiến lợi, hận thể cùng Cẩm Sơ lấy mạng đổi mạng.
Triệu thị thì giữ nữa . nếu thể c.h.ế.t trong Thịnh Quốc Công phủ, Thịnh Cẩm Sơ nhất định gánh tiếng bức tử sinh mẫu.
Chỉ cần khiến Cẩm Sơ gai mắt, như là đủ .
Không hiểu mí mắt Triệu lão phu nhân bỗng giật giật, trong lòng dâng lên một nỗi bất an, chuỗi hạt niệm Phật tay xoay càng lúc càng nhanh.
Đột nhiên, một tiếng kêu t.h.ả.m thiết x.é to.ạc trung.
Cạch!
Tiếng hai hạt Phật châu va , Triệu lão phu nhân sững sờ một lát: “Đây, đây là tiếng của Vũ tỷ nhi ?”
Tiếng kêu t.h.ả.m thiết Cổ ma ma cũng thấy, bà mí mắt giật giật, đẩy cửa xem, Triệu thị đột nhiên xuất hiện ở cửa dọa cho giật kinh hãi: “Cô, cô nương trở về?”
Sắc mặt âm u của Triệu thị tựa ác quỷ bò lên từ địa ngục, mặt mày u ám, như thể thể xé xác Cổ ma ma trong một .
Mèo con Kute
Cổ ma ma sợ đến mềm cả chân, lùi phía .
Triệu lão phu nhân từ bồ đoàn dậy cây trâm cài trong tay Triệu thị, một đầu nhọn hoắt dính máu, mí mắt bà giật thót.
Triệu thị còn nắm chặt bức thư trong tay, giơ lên: “Chữ phong thư vì giống hệt chữ Hoàng thượng gửi cho ?”
Triệu thị khi về Triệu gia liền xông thẳng tới thư phòng của Triệu Chân, lục tung hòm tủ, phụ sự mong đợi mà tìm thấy những bức thư ẩn giấu, chữ đó nàng vô cùng quen thuộc.
Chỉ là nội dung khác mà thôi.
Nàng thể tin liên lạc suốt mười sáu năm qua Bắc Lương Đế, mà là Triệu Chân!
Phải , nàng quên mất trưởng của , từ nhỏ tài hoa hơn , thể cả hai tay, ảnh hưởng lẫn , chỉ là ít khi dùng tay trái chữ mặt khác.
Triệu lão phu nhân những bức thư bay lả tả rơi xuống đất, mí mắt giật giật: “Đây là Thịnh Cẩm Sơ cho ngươi ?”
“Mẫu !” Triệu thị gân cổ, thét lên chói tai: “Người vì lừa gạt , chẳng lẽ tiền bạc trong mắt , thật sự quan trọng đến !”
Nhìn dáng vẻ điên cuồng của Triệu thị, Triệu lão phu nhân nhíu chặt mày, chuỗi hạt tay nắm chặt.
“Cô nương hiểu lầm , lão phu nhân thể hại , đừng để biểu cô nương lừa gạt…” Cổ ma ma nội tình, cứ thế sức khuyên nhủ.
Sức tay của Triệu thị cực mạnh, cây trâm cài dài chút do dự đ.â.m n.g.ự.c Cổ ma ma. Cổ ma ma trợn mắt kinh hãi, giãy giụa nữa cũng kịp.
Triệu lão phu nhân sắc mặt đại biến, Triệu thị tựa như điên cuồng, bà căng thẳng : “Chuyện hề , Thanh Nhiên, là mẫu của ngươi, thể hại ngươi ?”
Lời dứt, Triệu Vũ và Lư thị tới.
Lư thị giận tím mặt chỉ tay Triệu thị: “Đồ hỗn xược nhà ngươi, dám hủy hoại dung nhan của Vũ tỷ nhi, liều mạng với ngươi!”
Lư thị sai mấy bà lão giữ chặt Triệu thị, giật lấy cây trâm cài trong tay Triệu thị, đè Triệu thị xuống đ.á.n.h đập, giằng xé dữ dội. Triệu Vũ ôm mặt lóc t.h.ả.m thiết, cũng quên tiến lên đá thêm mấy cước.
Triệu lão phu nhân một bên ngược thần sắc bình tĩnh xem, mở miệng ngăn cản, thái độ như thể liên quan đến , như xa lạ.
Cuối cùng, nhận Triệu thị , nha ngăn Lư thị : “Đại phu nhân, thể đ.á.n.h nữa.”
Lư thị lúc mới từ Triệu thị dậy, Triệu thị thoi thóp bệt đất, khóe miệng mang theo nụ , bà mí mắt giật giật, trong lòng dâng lên một nỗi bất an.
“Triệu Vũ, ngươi c.h.ế.t tử tế, hóa quỷ cũng sẽ buông tha ngươi!” Triệu thị run rẩy vươn ngón tay chỉ Triệu Vũ, đôi mắt trợn trừng, thất khiếu chảy m.á.u mà tắt thở.
Triệu Vũ đột nhiên sắc mặt trắng bệch.
Triệu lão phu nhân vội vàng với nha : “Mau, mau dọn dẹp nơi sạch sẽ.”
Rất nhanh t.h.i t.h.ể của Triệu thị và Cổ ma ma khiêng ngoài, trong phòng đốt hương xông, che mùi m.á.u tanh, Triệu lão phu nhân mới sang Triệu Vũ: “Rốt cuộc là chuyện gì ?”
Nói đến đây Triệu Vũ cũng đầy bụng lửa giận, ôm mặt : “Ta đang chép Hiếu Kinh trong sân, cô cô đột nhiên xông , như phát điên mà rạch một vết lên mặt , ngăn cũng ngăn .”
Triệu lão phu nhân vết m.á.u chảy từ kẽ tay Triệu Vũ, nhíu mày, phản ứng đầu tiên là Triệu thị Cẩm Sơ lợi dụng.
“Cô cô ngươi gì khác ?” Triệu Vũ lắc đầu.
Lư thị ánh mắt lúc tối lúc sáng của Triệu lão phu nhân, liền hỏi: “Đến nước , mẫu cũng nên giấu giếm gì nữa.”
Triệu gia sụp đổ, Lư thị còn chút sắc mặt nào với Triệu lão phu nhân và Triệu thị, cũng còn sự cung kính như nữa, nàng mang con cái rời khỏi Triệu gia, càng xa càng .
Triệu lão phu nhân liếc Triệu Vũ: “Cô cô ngươi từ Thịnh Quốc Công phủ trở về.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/sau-dem-tuyet-bi-chon-song-ta-trong-sinh-doat-lai-van-menh-phuong-hoang-cua-thien-kim-gia/chuong-78-trieu-thi-dich-than-huy-diet-trieu-vu.html.]
Được Triệu lão phu nhân nhắc nhở, Triệu Vũ lập tức hiểu : “Là Thịnh Cẩm Sơ!”
Lư thị hiểu: “Thịnh Cẩm Sơ vì như , Vũ nhi và nàng cũng ân oán gì?”
Lời Triệu Vũ chút chột , nàng từng xúi giục Triệu thị đổi một cách khác để hủy hoại Thịnh Cẩm Sơ, khiến nàng trở thành con hoang, phụ còn là Thịnh Quốc Công, mà là một kẻ thư sinh phẩm hạnh đoan chính! Triệu thị cũng theo, chỉ là Triệu Vũ hiểu, cuối cùng vì kẻ thư sinh đổi lời c.ắ.n ngược Yên Yên!
Nửa phần cũng tổn hại đến Cẩm Sơ, còn to chuyện đến nha môn, Triệu Vũ cũng theo đó mà thấp thỏm lo âu mấy ngày, quỳ tượng Bồ Tát cầu khấn lâu.
Triệu lão phu nhân liếc Triệu Vũ, sang Lư thị: “Chuyện ngươi hỏi Vũ tỷ nhi rốt cuộc gì, mà chọc tới Thịnh Cẩm Sơ.”
Triệu Vũ sống c.h.ế.t thừa nhận, một mực khẳng định vô tội, Lư thị đương nhiên cũng tin, Triệu lão phu nhân thì lười giải thích .
Triệu thị khiêng khỏi Triệu gia, ít đều thấy, Triệu gia cũng chỉ thể tuyên bố là nàng treo cổ tự vẫn.
Còn bao nhiêu tin, Triệu gia cũng thể lo liệu nhiều.
…
“Nô tỳ đến bãi tha ma, nàng c.h.ế.t .” Phi Yến trở về bẩm báo, nàng chỉ chút bất ngờ về những vết thương khắp Triệu thị, nội tạng đều nát bươm.
Cẩm Sơ lông mày khẽ động đậy một chút, nhanh trở về vẻ bình tĩnh.
“Triệu Vũ rạch hỏng mặt, trâm cài còn tẩm độc, Triệu gia mời ít đại phu, nhưng đều vô ích, cả khuôn mặt đều hủy hoại.”
Giết diệt tâm, Triệu thị g.i.ế.c Triệu Vũ, chỉ hủy dung, nhưng còn đau đớn hơn cả việc g.i.ế.c c.h.ế.t Triệu Vũ.
Mắt thấy vị hôn phu là phận hoàng tử, nàng sắp sửa hưởng phúc , nhưng hủy hoại dung nhan, kiếp đừng hòng ngóc đầu lên nữa.
“Nô tỳ dò hỏi, lúc Triệu thị trở về Triệu gia, hề nhắc đến tên của .” Phi Yến .
Cẩm Sơ coi là đúng mà mỉm , , nàng và Triệu gia đều là kẻ thù đội trời chung.
Sắp xếp cảm xúc đến từ đường, từ đường chỉ thờ bài vị của Thịnh phụ, nàng thắp ba nén hương thơm, dập đầu quỳ lạy.
Kẻ nào hãm hại Thịnh gia, nàng một cũng sẽ bỏ qua.
“Chủ tử, trong cung tin tức .” Phi Yến ngoài cửa lo lắng .
Cẩm Sơ vội vàng dậy, bước ngoài cửa.
“Vân vương gia dẫn một vị cao tăng thế ngoại đến, tại chỗ luận giải mệnh cho Mặc Sâm, là đại phú đại quý, là mệnh vượng tộc cực , Hoàng thượng lập tức nhỏ m.á.u nhận , xác nhận phận hoàng tử của Mặc Sâm.”
Cẩm Sơ ngạc nhiên.
“Còn mệnh đế vương mà Khâm Thiên Giám luận giải mấy hôm cũng tìm thấy , Mặc Sâm, là khác. Hoàng thượng lập tức thả Mặc Sâm, còn lưu ở thiên điện trò chuyện lâu, Kỳ Dự An tuy còn vị trí thế tử, nhưng Hoàng thượng ban thưởng, công cứu hoàng tử.”
Phi Yến nhíu mày, ai thể ngờ Mặc Sâm một bước trở thành hoàng tử, nếu cản trở, lẽ ban đầu nên tay .
“Vậy điện hạ ?”
Phi Yến sắc mặt khẽ biến, cẩn thận : “Bệnh cũ của điện hạ tái phát chiến trường, về phủ nghỉ ngơi, đóng cửa tiếp khách.”
“Bệnh cũ?” Cẩm Sơ sững sờ, lông mày khẽ nhíu , lợi hại như cũng sẽ thương ?
Trong lúc suy nghĩ, ngoài cửa truyền đến tin quý khách đến thăm.
Cẩm Sơ ý gặp , nhưng thị vệ đến họ Mặc.
“Mặc?” Cẩm Sơ mí mắt giật giật, nàng Phi Yến, Phi Yến lập tức cửa lớn xem, lát trở : “ là Mặc Sâm công tử, hơn nữa Mặc công tử đến một , còn mang theo mấy cái rương lớn.”
Cẩm Sơ nhíu chặt mày, suy nghĩ một lát che mặt bằng một tấm mạng che, mời , mà cửa.
Cửa lớn mở .
Mặc Sâm đang đó, dáng thẳng tắp, mặt mày như ngọc, một dung mạo tuấn lãng vô cùng chói mắt, khóe mày đuôi mắt mang vài phần ý , hữu hảo chắp tay với Cẩm Sơ: “Ra mắt Lương Cẩm quận chúa.”
Cẩm Sơ nghiêng tránh , nghi hoặc Mặc Sâm.
“Khi mới kinh thành, nhắm , là công chúa sai bảo vệ, mới khiến tại hạ may mắn thoát một kiếp, hôm nay đặc biệt đến tận cửa để cảm tạ.” Mặc Sâm .
Cẩm Sơ lạnh mặt: “Công tử nhận lầm , và công tử từng quen , thể cứu công tử .”
Thấy nàng thừa nhận, Mặc Sâm cũng tức giận, mặt vẫn là nụ nho nhã: “Công chúa , nhưng công chúa.”
“Công tử xin thận trọng lời !” Cẩm Sơ lùi , cắt ngang lời Mặc Sâm: “Ta là một cô nữ dính thị phi, còn xin công tử về , vị hôn thê của công tử ở Triệu gia, đây là Thịnh Quốc Công phủ.”
Nói xong, Cẩm Sơ chút do dự sai đóng cửa.
Ý mặt Mặc Sâm lạnh từng chút một, nhíu mày, bên cạnh nhắc nhở mới hồn: “Đi Triệu gia.”
Có vài chuyện nên rõ với Triệu gia .
Triệu Vũ cái đồ ngu ngốc đó, căn bản xứng với !