Sau đêm tuyết bị chôn sống, ta trọng sinh đoạt lại vận mệnh Phượng Hoàng của thiên kim giả - Chương 77:: Ly gián kế, Triệu gia cũng nên tự gánh lấy hậu quả ---

Cập nhật lúc: 2025-10-06 13:56:40
Lượt xem: 41

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Xe ngựa chầm chậm lăn bánh, càng lúc càng rời xa phủ nha. Trong xe, thỉnh thoảng vọng tiếng trong trẻo, đáng yêu của thiếu nữ. Cẩm Sơ tựa cửa sổ, liếc con phố náo nhiệt bên ngoài, tâm tư sớm bay xa, thỉnh thoảng chỉ gật đầu phụ họa. Mấy thấy Cẩm Sơ hứng thú, cũng cố ép nàng ngoài thăm hỏi, đưa về Thịnh Quốc Công phủ vẫy tay từ biệt.

 

“Chủ tử!”

 

Phi Yến lo lắng tiến lên, nàng thấy cuộc đối thoại trong xe ngựa lúc nãy, khỏi nhíu chặt mày: “Hoàng thượng từng hứa hôn sự của do tự chủ. Thái hậu hỏi đúng sai mà cường hành tứ hôn, e rằng phần ép quá đáng.” Còn về phận công chúa, vốn dĩ con ruột, lên Ngọc Điệp thì tính ?

 

Cẩm Sơ nhíu mày, nàng hiện tại tâm trí quan tâm đến bản , liền phân phó: “Chuyện manh mối tạm thời cần nghĩ tới, phủ nha bên theo dõi sát , còn cả Triệu gia nữa.” Kỳ Dư An hao tâm tổn trí lấy lòng và sức bảo vệ , tuyệt đối kẻ tầm thường. Mặc Sâm , tuyệt đối đơn giản.

 

Phi Yến đành gác chuyện , gật đầu.

 

Từ xa, Phương mỗ mỗ thấy Cẩm Sơ trở về, liền tiến lên : “Chủ tử, Lục đại nhân sai đưa cho một phong thư.” Cẩm Sơ kinh ngạc, nhận lấy mở . Trong thư, Lục Hằng cảm tạ nàng, hao tốn bạc vạn âm thầm mua tội chứng tham ô nhận hối lộ của Vu đại nhân, cùng với việc lan truyền chuyện Vu gia và Triệu gia hôn ước. Chỉ trong thời gian ngắn, mấy chục vạn lượng bạc thu thập tin tức của Lý Phú Quý, và dẫn đến mặt Ngự sử. Không Cẩm Sơ tay, Lục Hằng sẽ nhanh chóng khôi phục quan chức đến .

 

Cẩm Sơ thản nhiên , xé nát thư tín. Làm những điều vì Lục Hằng, nàng hề hối hận. Nợ ân tình, khó trả nhất. Không thể dùng giá trị để đo lường. Thế nhưng một mang ơn tình quá lớn, kiếp còn cơ hội báo đáp . Nếu y, Thịnh gia ở kinh thành sẽ bước khó khăn.

 

Sau khi từ phủ nha trở về, Cẩm Sơ liền tự nhốt trong thư phòng, bàn chép Tĩnh Tâm Kinh, một một . Bất tri bất giác, trời bên ngoài cửa sổ dần tối. Phi Yến khẽ khàng đẩy cửa bước , đốt vài ngọn đèn, dù động tác chậm rãi vẫn Cẩm Sơ phát hiện. Cẩm Sơ ngẩng đầu: “Vụ án ở phủ nha vẫn thẩm xong ?”

 

Phi Yến lắc đầu, rõ tình hình: “Kỳ Quốc Công cầu xin Kỳ Quý Phi trong cung, tra xét triệt để Khâm Thiên Giám, thêm của Vân Vương gia đến kinh thành, mang theo tín vật. Vị Mặc Sâm công tử cực kỳ khả năng là hoàng tử, Hoàng thượng triệu Thái tử và Mặc Sâm, cùng Kỳ Quốc Công, Kỳ Dư An và các đại thần khác.” Sự việc ầm ĩ, dính líu đến bí mật hoàng gia, Bắc Lương Đế coi trọng thể diện, thích hợp thẩm vấn tại phủ nha nữa.

 

Cẩm Sơ đồng tử co rút: “Mặc Sâm là hoàng tử?” Tin tức quả thật khiến nàng bất ngờ. Hèn chi, hèn chi Kỳ Dư An hao tâm tổn trí xoay sở vì Mặc Sâm đến .

 

Một đêm ngủ. Ngày hôm , trời sáng Cẩm Sơ thức giấc. Phi Sương thấy động tĩnh liền đẩy cửa bước , nhanh nhẹn giúp Cẩm Sơ rửa mặt chải đầu, trang điểm. Tin tức trong cung kín như bưng, thể tra . Ngược , bên Triệu gia xảy chuyện. Triệu lão phu nhân triệu tập tộc nhân Triệu gia, công khai phế trừ tộc tịch của Triệu Thanh Nhiên, và đưa Triệu Thanh Nhiên đến miếu am đường. Triệu thị kịch liệt chịu, đường nhảy xe bỏ trốn. Lúc , Triệu thị đang ở cổng Thịnh Quốc Công phủ.

 

“Chủ tử đuổi ?” Phi Yến chắc chắn hỏi.

 

Cẩm Sơ mím môi, chần chừ một lát vẫn chọn gặp Triệu thị.

 

Sau một nén nhang, hai con gặp . Triệu thị mới một đêm gặp mà cả như già hai mươi tuổi, tóc mai rối bời, trâm cài tóc lỏng lẻo treo thái dương, hoa tai bên tai rơi mất, cánh tay trầy xước, lòng bàn tay còn vương vết máu, thê t.h.ả.m vô cùng. Triệu thị một chân bước cửa, Thịnh Quốc Công phủ phú lệ đường hoàng, chút mơ màng, sâu trong đáy mắt còn thoáng qua vẻ hối hận.

 

“Tất cả lui xuống .” Cẩm Sơ phất tay.

 

Mèo con Kute

Phi Yến và những khác lui ngoài cửa.

 

Triệu thị lúc mới ngẩng đầu Cẩm Sơ, ngữ khí trầm thấp: “Hãy xem như sinh ngươi một , ngươi đừng nhắm Yên Yên. Bất kể nàng phận gì, nàng vẫn là chí duy nhất của ngươi đời . Nàng hầu hạ ngươi mười năm, công lao cũng khổ lao. Ngươi hiện giờ vinh hoa phú quý, chỉ cần khẽ động ngón tay là thể tha thứ cho nàng .”

 

Nhìn Triệu thị hạ mặt, Cẩm Sơ hề cảm động, chỉ sự châm biếm và lạnh lẽo vô tận. Nàng vĩnh viễn thể quên, kiếp nàng chịu đủ dày vò, coi Triệu thị là cọng rơm cuối cùng, nhưng Triệu thị cứu nàng. Ngược , còn giáng cho nàng đòn chí mạng nhất. Nắm tay nàng ấn tờ nhận tội, diệt trừ hậu họa cho Yên Yên, sai chôn sống nàng giữa đêm tuyết.

 

Triệu thị Cẩm Sơ, ngữ khí lạnh lẽo: “Ta từng tư tình với thư sinh, ngươi dùng cách gì để thư sinh đổi lời chỉ điểm Yên Yên. nàng là công chúa thật sự, ngươi giúp nàng , một ngày nào đó nàng nhận phận, nhất định sẽ báo đáp ngươi.”

 

Cẩm Sơ khóe môi nhếch lên nụ châm biếm. Đổng Yên Yên công chúa giờ còn quan trọng nữa, dựa sự hiểu của nàng về Đổng Yên Yên, một khi đắc thế, ắt sẽ c.ắ.n ngược nàng. Hai đội trời chung, định thể cùng tồn tại.

 

“Ta từng thư về phận của Yên Yên cho ngươi, là ngươi giả. Xét tình mẫu tử một hồi, công đường vạch trần ngươi.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/sau-dem-tuyet-bi-chon-song-ta-trong-sinh-doat-lai-van-menh-phuong-hoang-cua-thien-kim-gia/chuong-77-ly-gian-ke-trieu-gia-cung-nen-tu-ganh-lay-hau-qua.html.]

 

“Triệu thị!” Cẩm Sơ đột nhiên lên tiếng cắt ngang Triệu thị, châm biếm: “Ngươi sự thật về việc ngươi gả Lũng Tây ?”

 

Triệu thị nhíu mày.

 

“Hoàng thượng ghét ngươi còn kịp, thể hứa hẹn ban cho ngươi hậu vị? Từ đầu đến cuối ngươi đều Triệu gia lừa gạt, Triệu gia lợi dụng ngươi gả thương gia, mưu cầu tài sản chiếm hết lợi lộc, còn ngươi, chỉ là một quân cờ của Triệu gia mà thôi.”

 

Nỗi bi thương trong mắt Cẩm Sơ hiện rõ, nàng xoay lấy đạo thánh chỉ màu vàng rực từ bàn, trình mặt Triệu thị. Trên đó còn đóng dấu ngọc tỷ. “Đây là do Hoàng thượng tự tay , ngươi xem thử nét chữ quen mắt ?”

 

Triệu thị trừng mắt chằm chằm thánh chỉ, từng nét từng nét, như thấu. Sắc mặt bà đột nhiên tái nhợt. Cẩm Sơ : “Triệu Trăn lợi dụng ngươi để leo lên vị trí Thượng thư, bỏ Yên Yên. Là vì Triệu gia cũng lầm tưởng Yên Yên là công chúa, mưu cầu lợi ích mà thôi!”

 

“Không thể nào!” Triệu thị đỏ hoe mắt.

 

Cẩm Sơ ngẩng cằm: “Đại phòng Triệu gia chiếm hết lợi lộc, Triệu Vũ lợi dụng ngươi ‘thương địch một ngàn, tự tổn tám trăm’, dùng thư sinh hủy hoại danh tiếng của , nhưng lén lút gửi thư cho , thu của bạc triệu lượng.”

 

Trước mặt Triệu thị, Cẩm Sơ giơ cao bức họa trong tay, đó chính là bức tranh do chính Triệu thị tự tay vẽ. Trên cổ Cẩm Sơ còn đeo một chiếc bình an tỏa, trong tranh dáng vẻ đáng yêu, tinh xảo như ngọc, vô cùng khả ái.

 

Khoảnh khắc thấy bức họa, sắc mặt Triệu thị đột biến, thể tin nổi: “Ngươi là Triệu Vũ mật báo, nên ngươi mới phá cục diện của tên thư sinh ?”

 

Cẩm Sơ chút do dự gật đầu.

 

“Không thể nào!” Triệu thị lắc đầu.

 

“Ngươi đỡ đầu Đàm c.h.ế.t như thế nào ?” Cẩm Sơ thở dài, giọng chút hư ảo: “Mẹ đỡ đầu Đàm phát hiện bí mật của Triệu Vũ, báo cho lão phu nhân, liền Triệu Vũ cường hành đẩy xuống giếng, c.h.ế.t đuối!” Thấy Triệu thị tin. Cẩm Sơ sai mời con trai của đỡ đầu Đàm đến. Nhìn thấy con trai của đỡ đầu Đàm, Triệu thị kinh ngạc thôi. Cẩm Sơ lấy đôi hoa tai ngọc trai màu hồng mà đỡ đầu Đàm giấu trong túi thơm. Nhìn thấy đôi hoa tai, Triệu thị xác định đó chính là của Triệu Vũ.

 

“Vũ tỷ nhi vì như ?” Triệu thị thể nghĩ thông.

 

“Ta và Yên Yên đội trời chung. Nàng chỉ là xem xét thời thế, cân nhắc lợi hại mà lựa chọn thôi. Tên thư sinh sớm mua chuộc, hương khách ở Triều Hà Tự cũng đều là sắp xếp. Hành động thể trực tiếp đạp Yên Yên xuống bùn, vĩnh viễn ngày ngóc đầu lên !” Cẩm Sơ thần sắc bình tĩnh Triệu thị: “Chuyện đến nước , lừa ngươi. Ta và Yên Yên ân oán dứt, sẽ tay với nàng .”

 

Nàng dậy ngoài, dặn dò Phi Yến: “Đưa phu nhân đến am đường, mang theo ít bạc để chi dùng.”

 

Phi Yến gật đầu.

 

Cẩm Sơ đầu , ngữ khí vẫn bình thản chút xao động: “Đây là việc cuối cùng thể cho ngươi, xét tình mẫu tử một hồi.” Nói , nàng dứt khoát bỏ .

 

Triệu thị trong đại sảnh hồi lâu hồn, bỗng nhiên ánh mắt rơi chiếc hoa tai màu hồng bàn, ánh mắt dần trở nên sắc bén. Bà bước tới, nắm chặt lấy chiếc hoa tai xoay rời .

 

Sau khi Triệu thị rời , Cẩm Sơ ghét bỏ sai tẩy rửa sạch sẽ nơi Triệu thị . Phi Sương hiểu: “Chủ tử gặp Triệu thị là , vì còn mời bà đuổi ?” Trong mắt Phi Sương, đây đúng là vẽ rắn thêm chân.

 

Cẩm Sơ khóe môi nhếch lên: “Bà thể thông suốt thẳng đến Thịnh Quốc Công phủ , nếu gặp, bà đ.â.m đầu c.h.ế.t ở Thịnh gia, chẳng xúi quẩy ?” Một phủ đường hoàng như , nàng nhiễm chút xúi quẩy nào. Triệu thị thể tìm đến Thịnh Quốc Công phủ, tất nhiên giúp đỡ. Nhìn sắc mặt Triệu thị, hôm nay bà đến Thịnh Quốc Công phủ nhất định là ôm quyết tâm chết. Chết ngay mắt thì tính đây? Triệu gia cũng nên tự gánh lấy quả báo thôi.

 

 

Loading...