Sau đêm tuyết bị chôn sống, ta trọng sinh đoạt lại vận mệnh Phượng Hoàng của thiên kim giả - Chương 72:: Gian sinh tử cũng dám xưng huynh muội với cô? ---
Cập nhật lúc: 2025-10-06 13:56:35
Lượt xem: 38
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
19_Kỳ Dư An trịnh trọng dặn dò Kỳ Quốc Công: “Lục Hằng nhất định là của Thái tử, bắt Vu đại nhân là giả, mượn miệng Vu đại nhân để tìm Mặc Sâm đang ẩn náu trong phủ Kỳ Quốc Công mới là thật.” Kỳ Dư An y sẽ sớm Lục Hằng dẫn thẩm vấn. Tranh thủ lúc tới, y vội vàng dặn dò những việc quan trọng. “Hiện giờ từng lời hành động của đều giám sát, phụ hãy nghĩ cách tìm hai vóc dáng và vẻ ngoài giống con.” Phủ Kỳ Quốc Công, y thể ở nữa. Kỳ Quốc Công gật đầu. “Yên Yên giờ đang mang thai, phụ tiên hãy giam lỏng nàng, đợi thời cơ chín muồi sẽ lập tức đưa nàng rời khỏi kinh thành và hội hợp với con.” “Con đợi hai năm mới trở về ?” Kỳ Quốc Công thấu tâm tư của con trai, cau chặt mày: “Hai năm nếu Thái tử nắm quyền, con sẽ tính ?” “Hai năm đủ để con vận trù sắp đặt đối kháng với Thái tử!” Kỳ Dư An thề thốt. Lời dứt, bên ngoài đến, chính là Lục Hằng lâu gặp. Hắn mặc quan bào màu xanh thẫm, cả toát vẻ điềm tĩnh, ung dung như dạo bước trong sân nhà. “Kỳ Thế tử, lâu gặp, vẫn khỏe chứ?” Kỳ Dư An đáp: “Lục đại nhân còn thể phục chức, quả nhiên là quý nhân giúp đỡ.” Lục Hằng cũng phủ nhận, chỉ tay ngoài: “Đi một chuyến .” Kỳ Dư An giãy giụa, y theo lời nhấc chân bước theo. “Dừng tay!” Triệu Yên Yên bỗng nhiên từ cuối hành lang bước tới, một tay vịn nha , đôi mắt sắc bén: “Lục đại nhân, ai cho ngươi gan dám đến phủ Kỳ Quốc Công bắt !” “Còn mau thả !” “Thế tử phu nhân đây là cản trở bổn quan án ?” Lục Hằng hỏi ngược . Triệu Yên Yên khinh thường: “Đừng ở đây lấy lông gà lệnh tiễn, ngươi Thế tử là phận gì ?” Lục Hằng trả lời, ngược khoanh tay n.g.ự.c kiên nhẫn chờ đợi. Triệu Yên Yên nghiến răng nghiến lợi: “Cách đây lâu Thái tử quyền quản lý phủ nha còn khách khí với phu quân của , ngươi một Kinh Triệu Doãn nhỏ bé, dám phạm thượng?” “Yên Yên!” Kỳ Dư An cau mày ngắt lời Triệu Yên Yên: “Không liên quan đến nàng, mau về !” Triệu Yên Yên ngẩng cằm: “Ta sai gửi thư cho Thái tử, Thái tử nhất định sẽ phân xử công bằng cho .” Nghe lời , sắc mặt Kỳ Dư An đại biến: “Nàng phái lúc nào…” “Thế tử phu nhân đối với Thế tử tình sâu nghĩa nặng, phái chặn xe ngựa của cô để kêu oan. Dưới con mắt của chúng dân, cô cũng đành đích đến đây một chuyến.” Một bóng mặc áo trắng ngà như vầng trăng khuyết thong thả bước từ cổng , một tay chắp lưng, dung nhan tuấn tú vô song mang theo nụ như như về phía Kỳ Dư An. Sắc mặt Kỳ Dư An khẽ đổi, quả nhiên là Thái tử! Y khỏi thầm mắng Triệu Yên Yên một trận. Đồ ngu ngốc! Dám tự ý chủ trương dẫn Thái tử đến. “Điện hạ.” Mọi cùng hành lễ. Thái tử giơ tay: “Không cần đa lễ.” Kỳ Dư An lập tức : “Chỉ là hiểu lầm nhỏ, việc cỏn con thế dám phiền Điện hạ.” “Điện hạ!” Triệu Yên Yên một bước lao tới, ghé sát Thái tử, kiễng chân lay nhẹ mặt : “Điện hạ thấy và ngài giống ?” Thái tử nhướng mày, liếc Triệu Yên Yên, ngữ khí đột nhiên lạnh lẽo: “Phóng túng! Ngươi một đứa con hoang, dám so bì với cô?” Ba chữ “con hoang” đ.â.m thẳng Triệu Yên Yên khiến nàng ngây . “Thái tử ca ca?” Triệu Yên Yên tủi đỏ hoe mắt. Trường Khánh Thái tử khinh bỉ : “Điện hạ nhà chúng , Thế tử phu nhân đừng nhận vơ thích, vả , tin tức về việc Triệu phu nhân hẹn hò tình nhân ở Triều Hà Tự hôm nay đồn ầm ĩ khắp nơi, còn cầm theo bức họa của Thế tử phu nhân đến nhận , Thế tử phu nhân đừng mộng giữa ban ngày nữa, nàng là con do Triệu phu nhân và một thư sinh lén lút sinh đó!” Triệu Yên Yên chỉ cảm thấy đầu óc như sét đánh, ầm một tiếng nổ tung, nàng tái mét mặt chịu thừa nhận: “Ngươi, ngươi bậy bạ gì!” “Khách ở Triều Hà Tự đều là nhân chứng, Triệu phu nhân y phục chỉnh tề vội vàng bỏ chạy, nên mới trật chân ngã từ núi xuống.” Trường Khánh tiếp tục khiêu khích: “Vị thư sinh còn đích thừa nhận một cô con gái ruột đang Thế tử phu nhân ở phủ Kỳ Quốc Công!” Hiện trường im lặng như tờ. Triệu Yên Yên đưa tay đ.á.n.h Trường Khánh: “Ngươi dám phỉ báng , xem xé nát miệng ngươi!” Xoảng! Trường Khánh rút kiếm. Ánh sáng lạnh lẽo tóe bốn phía, nhất thời khiến Triệu Yên Yên sợ đến mức sững . Tay nàng vẫn còn ngượng nghịu giơ giữa trung. Lời của Trường Khánh nghi ngờ gì giáng một cái tát trời giáng mặt trong phủ Kỳ Quốc Công, đặc biệt là Kỳ Quốc Công, sắc mặt ông trầm như đáy nồi, hận thể tìm một cái lỗ mà chui xuống. Kỳ Dư An ngược khá bình tĩnh, y đôi mắt lạnh nhạt về phía Thái tử: “Yên Yên còn đang mang thai, một nữ nhân yếu đuối tay tấc sắt, Điện hạ vì chịu buông tha?” Thái tử tức giận đến cực điểm bật : “Kỳ Thế tử phò mã đến điên ?” “Điện hạ thừa phận của Yên Yên!” Kỳ Dư An nhịn phản bác. Triệu Yên Yên run rẩy tủi về phía Thái tử, vành mắt đỏ hoe: “Thái tử ca ca, đây chắc chắn là hiểu lầm, thể là con gái của thư sinh chứ, rõ ràng chúng giống , nhất định là ruột thịt, thực sự nỡ để chịu ấm ức ?” Những lời , ngay cả Trường Khánh cũng thấy buồn . Chết hối cải, cố chấp chịu hiểu chính là Triệu Yên Yên. Thái tử mặt mất hết kiên nhẫn, đáy mắt tràn ngập hàn ý: “Kỳ Quốc Công!” Kỳ Quốc Công gọi tên, tiến lên một bước: “Điện hạ.” “Tạo đồn nhảm phỉ báng danh tiếng hoàng gia, là trọng tội. Xét thấy Thế tử phu nhân đang mang thai, cô ngươi tội, chịu hai mươi trượng, để răn đe kẻ khác, ý kiến gì ?” Sắc mặt Kỳ Quốc Công giữ nổi nữa, chòm râu cằm run run hai cái, ông bất giác về phía Triệu Yên Yên. Ánh mắt sắc như dao. Triệu Yên Yên như nhận : “Thái tử ca ca…” “Ba mươi trượng!” “Thái tử…” “Đủ !” Kỳ Quốc Công bỗng nhiên cao giọng ngăn lời Triệu Yên Yên, nghiến răng : “Lão thần đa tạ Điện hạ khai ân.” Triệu Yên Yên còn thêm nhưng thấy Kỳ Quốc Công đè xuống ghế dài, chịu phạt mặt . Ba mươi trượng thiếu một roi, lực đạo nhẹ giáng xuống, đ.á.n.h cho Kỳ Quốc Công suýt chút nữa ngất . Triệu Yên Yên lúc mới hậu tri hậu giác cảm thấy sợ hãi. Nàng run rẩy đôi môi lùi về , trừng mắt Thái tử như xa lạ. Thái tử từ cao liếc Kỳ Quốc Công: “Vì Kỳ Quốc Công nhiều năm trung quân vì nước, hôm nay cứ thế bỏ qua, ngày khác nếu còn kẻ nào bôi nhọ danh tiếng hoàng tộc, cô tuyệt đối tha!” Kỳ Quốc Công nghiến răng nghiến lợi cố gắng chống đỡ tàn lời tạ ơn. Triệu Yên Yên cũng sợ hãi nhẹ, mãi đến khi Thái tử rời , nàng mới hồn. Khi nàng hồn quanh, Kỳ Dư An từ lúc nào dẫn . Chỉ còn một sân đầy gia nô. “Người , giam lỏng Thế tử phu nhân, lệnh của bước nửa bước khỏi phòng!” Kỳ Quốc Công hận thể bóp c.h.ế.t Triệu Yên Yên, chán ghét lệnh. ... Phủ Thịnh Quốc Công. Sau khi Lục Hằng phục chức, Cẩm Sơ giúp cảm thấy vui mừng. Phi Yến báo cáo chuyện ở phủ Kỳ Quốc Công, về việc thư sinh và Triệu thị tư thông phát hiện mặt . “Chuyện náo động cả kinh thành, phu nhân coi như vấp một cú ngã lớn.” Nhắc đến chuyện , hai nha đều khinh thường. Cẩm Sơ xoa xoa thái dương nhưng nhớ chuyện thư sinh . “Chủ tử đang buồn vì chuyện của phu nhân ?” Phi Yến cẩn thận hỏi. Cẩm Sơ lắc đầu: “Không , chỉ là lạ, nếu mẫu Triệu Yên Yên là con gái của thư sinh, thì dám công khai nàng là công chúa, đây chính là tội khi quân!” “Vả nhiều năm như mẫu kiêu căng ngạo mạn, một lòng hoàng hậu, thể coi trọng một thư sinh?” Trong mắt Cẩm Sơ, phụ trừ phận bằng Bắc Lương Đế, còn nơi đều hơn Bắc Lương Đế. Một phụ như , Triệu thị còn coi trọng. Vậy thể coi trọng một thư sinh tầm thường? Có uẩn khúc. “Chủ tử nghi ngờ hãm hại phu nhân ?” Phi Yến hỏi. Cẩm Sơ gật đầu: “Thứ nhất, mẫu sẽ thời điểm then chốt còn nhàn tình nhã trí xa đến Triều Hà Tự tư thông, quá phiền phức. Thứ hai, mẫu sẽ ngu xuẩn đến mức lẫn lộn huyết mạch hoàng gia.” Quan trọng nhất là, một khi chuyện truyền đến tai Hoàng thượng, Triệu thị cả đời sẽ còn cơ hội cung nữa. Ba năm nay Triệu thị tuy thường xuyên các yến tiệc, nhưng cực kỳ tránh hiềm nghi. Triệu gia lừa dối Triệu thị là một chuyện, trong lòng Triệu thị và Bắc Lương Đế thủy chung vẫn là lưỡng tình tương duyệt. Cho nên, Cẩm Sơ thật sự thể hiểu nổi vì Triệu thị tư thông với thư sinh, còn ngã gãy chân. Lúc tiểu tư gác cổng mang đến một hộp gấm: “Chủ tử, mang đến đặt xuống luôn.” Hộp gấm dài đến nửa thước, Phi Yến kiểm tra xong xác nhận gì mới đưa cho Cẩm Sơ, Cẩm Sơ đưa tay mở , bên trong lộ một cuộn tranh vẽ. Mở , là một cô bé mũm mĩm đáng yêu đeo một chiếc trường mệnh tỏa cổ. Cẩm Sơ liếc mắt một cái liền nhận chiếc trường mệnh tỏa, đó là do phụ đích chế tác, tặng cho nàng sinh nhật sáu tuổi để cầu bình an. Hít! Nhìn thấy bức họa xong Cẩm Sơ lập tức hiểu ý định ban đầu của Triệu thị khi đến Triều Hà Tự mật hội. Người Triệu thị hãm hại ngay từ đầu Triệu Yên Yên, mà là chính !
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/sau-dem-tuyet-bi-chon-song-ta-trong-sinh-doat-lai-van-menh-phuong-hoang-cua-thien-kim-gia/chuong-72-gian-sinh-tu-cung-dam-xung-huynh-muoi-voi-co.html.]
Mèo con Kute