Sau đêm tuyết bị chôn sống, ta trọng sinh đoạt lại vận mệnh Phượng Hoàng của thiên kim giả - Chương 65:: Xin xăm bói quẻ hỏi nhân duyên ---

Cập nhật lúc: 2025-10-06 13:56:23
Lượt xem: 37

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Triển Vạn Lăng Triệu Yên Yên mang dáng vẻ đ.â.m đầu tường nam , một khoảnh khắc nghi ngờ, chớp mắt Cẩm Sơ: “Triệu Yên Yên rốt cuộc…” Lời dứt, Cẩm Sơ chút do dự lắc đầu: “Nàng !”

 

Triển Vạn Lăng thở phào nhẹ nhõm, tặc lưỡi: “Sao cố chấp như thế, công chúa thì , chừng còn gả hòa !”

 

Không từ lúc nào đến chiều, Triển gia phái đến giục, Triển Vạn Lăng mới quyến luyến rời , khi còn hẹn ngày khác cùng ngoài du thuyền.

 

Cẩm Sơ đáp lời.

 

Người , Phi Nhạn hư ảo: “Nửa canh giờ phu nhân cũng quỳ cửa cung.”

 

Triệu thị Triệu Yên Yên đến cửa cung liền chút yên , bất chấp khuyên can, cũng theo. Cẩm Sơ khẽ động đôi mắt, quan hệ giữa nàng và Triệu thị sớm ai ai cũng , cũng chẳng cần duy trì chút thể diện mong manh nữa, nàng nhàn nhạt ừ một tiếng.

 

Trong đầu nàng hiện lên lời dặn dò cuối cùng của Triệu lão phu nhân.

 

“Phi Nhạn!”

 

“Nô tỳ mặt.”

 

“Giải độc cho Triệu lão phu nhân.”

 

Triệu Chân chết, Triệu lão phu nhân sống cũng chẳng còn quan trọng, ban đầu, dùng tính mạng của Triệu lão phu nhân cũng chỉ là để kiềm chế thế lực của Triệu Chân.

 

Phi Nhạn gật đầu.

 

Hai ở cửa cung quỳ suốt một ngày một đêm, cũng từng triệu kiến, cho đến khi hôn mê bất tỉnh mới khiêng về.

 

Lúc tin đồn bên ngoài thành càng lúc càng nhiều.

 

Mọi đều đinh ninh Triệu Yên Yên là giả mạo, nhạo Kỳ Quốc Công phủ hết lời, vì chuyện , Kỳ lão thái quân còn đổ bệnh.

 

Kỳ Quý phi sốt ruột như lửa đốt, đích cầu xin Bắc Lương Đế, nài nỉ về phủ thăm nom, Bắc Lương Đế tình nghĩa nhiều năm mà đồng ý.

 

Điều khiến bất ngờ là, loan giá của Kỳ Quý phi trực tiếp đến Kỳ Quốc Công phủ, mà dừng cửa Thịnh Quốc Công phủ.

 

15_Khi thị vệ đến truyền lời, Cẩm Sơ đang luyện chữ, nàng khẽ giật mí mắt, Quý phi đến, nàng dám gặp, vội vàng đặt bút xuống, đích cửa nghênh đón, quả nhiên thấy đội nghi trượng đông đảo, hùng vĩ, bắt mắt nhất vẫn là cỗ kiệu xa hoa tráng lệ .

 

“Thần nữ xin thỉnh an Kỳ Quý phi nương nương, nương nương vạn phúc kim an.” Cẩm Sơ quỳ gối hành lễ.

 

Tấm màn vén lên, dung nhan vạn phần đoan trang của Kỳ Quý phi lộ , một bộ cung váy phức tạp lộng lẫy, hai bên mái tóc đen nhánh còn sáu chiếc tua rua phượng vĩ bằng vàng óng ánh, nhẹ nhàng lay động theo cử chỉ của Kỳ Quý phi, đôi mắt phượng của Kỳ Quý phi lướt qua Cẩm Sơ.

 

Một lát , Kỳ Quý phi nhấc chân lên bậc thang mặt Cẩm Sơ, giọng điệu thanh lãnh chút cảm xúc nào: “Đứng dậy .”

 

“Tạ ơn Quý phi nương nương.”

 

Chờ Cẩm Sơ dậy, Kỳ Quý phi đ.á.n.h giá Cẩm Sơ, khóe môi đỏ cong lên: “Thảo nào mẫu hết mực khen ngợi công chúa, quả nhiên là một mỹ nhân cốt cách.”

 

Cẩm Sơ bộ sợ hãi, ngay khi nàng tưởng Kỳ Quý phi còn khó , Kỳ Quý phi nhẹ nhàng rời .

 

Cho đến khi đội nghi trượng rời , Cẩm Sơ vẫn mơ hồ hiểu.

 

“Cẩm Sơ !”

 

Triển Vạn Lăng cưỡi ngựa phi đến, cắt ngang suy nghĩ của Cẩm Sơ, cùng với nàng còn Tần Phương Du, Triển Vạn Lăng vẫy tay: “Hôm nay thời tiết , đến Triều Hà Tự thắp hương, Cẩm Sơ thời gian ?”

 

Tần Phương Du cũng tỏ vẻ hứng thú: “Con bé cũng chẳng , đêm qua gặp ác mộng, hôm nay cố sống cố c.h.ế.t đòi chùa thắp hương, thật sự cản nổi.”

 

Lời đến mức , Cẩm Sơ cũng tiện mất hứng, gật đầu đồng ý, bảo Phi Nhạn chuẩn một chút, nhanh Phi Nhạn thu xếp xong hành lý.

 

16_Ba cùng chung một cỗ xe ngựa, bên mang theo hơn mười hộ viện, dọc đường vội vã đến Triều Hà Tự.

 

“Ta Triệu lão phu nhân của Triệu gia hồi quang phản chiếu , thể xuống đất , bệnh mấy ngày nay, sớm đồn là sắp qua khỏi, kéo dài lâu như chuyển biến !” Triển Vạn Lăng tặc lưỡi kinh ngạc.

 

Cẩm Sơ .

 

“Kinh thành càng ngày càng thú vị, đêm qua Triệu Yên Yên khiêng về Kỳ Quốc Công phủ, các ngươi đoán xem, chẩn đoán thai hơn hai tháng !”

 

Triển Vạn Lăng mặt mày kinh ngạc, Tần Phương Du ngạc nhiên: “Sao nhớ nàng mới gả một tháng?”

 

“Nói chính xác là một tháng mười ngày, cũng chính vì chuyện mà Kỳ lão thái quân tức đến hỏng .”

 

Cẩm Sơ sững sờ, nàng Triệu Yên Yên khi kết hôn lén lút ăn trái cấm với Kỳ Dư An, vạn ngờ thai!

 

Chuyện nửa đêm lén trèo lên giường Kỳ thế tử vì thai mà thành sự thật, Kỳ Quốc Công phủ là một gia tộc như , coi trọng danh tiếng nhất.

 

Nhớ sắc mặt âm u của Kỳ Quý phi, Cẩm Sơ Triệu Yên Yên sắp gặp xui xẻo .

 

Không từ lúc nào đến chân núi Triều Hà Tự.

 

Ba cùng xuống xe bộ lên núi, nhưng đường gặp Tiêu Nhiễm Thấm, bên cạnh Tiêu Nhiễm Thấm hai nha , chợt thấy ba ngạc nhiên, cuối cùng ánh mắt dừng Cẩm Sơ một lúc: “Cẩm Sơ là đến cầu bình an cho nhà ?”

 

Triển Vạn Lăng lắc đầu: “Đêm qua gặp ác mộng, lúc mới nhớ mấy hôm hứa nguyện Phật Bà, lo là Phật Bà cảnh tỉnh, nên đến thắp hương bái Phật, một thì chán, nên rủ thêm Tần tỷ tỷ và Cẩm Sơ.”

 

Tiêu Nhiễm Thấm chợt hiểu , tay nắm khăn : “Ta ba các ngươi quan hệ thiết đến , cũng trách , vắng mặt mấy , yến tiệc đừng quên dẫn theo nhé.”

 

Triển Vạn Lăng mím môi hì hì đáp lời, sang Cẩm Sơ, bốn cùng lên núi, trong lúc đó Triển Vạn Lăng cùng Tiêu Nhiễm Thấm trò chuyện phiếm, Tần Phương Du thì thỉnh thoảng chuyện với Cẩm Sơ, thiện.

 

Cuối cùng cũng đến đỉnh núi.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/sau-dem-tuyet-bi-chon-song-ta-trong-sinh-doat-lai-van-menh-phuong-hoang-cua-thien-kim-gia/chuong-65-xin-xam-boi-que-hoi-nhan-duyen.html.]

 

Khách thập phương nhiều, bốn quỳ bồ đoàn dập đầu bái lạy, chắp tay niệm kinh, mỗi đều thêm tiền dầu nhang.

 

Keng!

 

Keng!

 

Tiếng lắc ống tre rút quẻ vang lên, thu hút sự chú ý của mấy , Triển Vạn Lăng hai lời kéo Cẩm Sơ đến quầy, lý lẽ gì mà nhét ống quẻ tay nàng: “Cẩm Sơ xin một quẻ, quẻ ở Triều Hà Tự vô cùng linh nghiệm.”

 

Tần Phương Du gật đầu.

 

Cẩm Sơ cầm ống quẻ chút do dự, nàng còn nghĩ kỹ cầu gì.

 

“Cầu nhân duyên .” Tiêu Nhiễm Thấm đề nghị.

 

Triển Vạn Lăng gật đầu lia lịa như gà mổ thóc: “Cái !”

 

Dưới sự thúc giục của mấy , Cẩm Sơ tùy tiện lắc một quẻ, quẻ rơi xuống đất, Triển Vạn Lăng nhanh nhẹn cúi nhặt lên, lẩm bẩm: “Quẻ hạ hạ…”

 

Mí mắt Cẩm Sơ giật giật.

 

Tần Phương Du cau mày, dịu giọng an ủi: “Quẻ cũng lúc sai, đừng để trong lòng.”

 

“Nói chừng còn cách hóa giải.” Tiêu Nhiễm Thấm cầm lấy quẻ liếc quẻ hạ hạ phía , và một lời phê rõ ràng là cực kỳ tệ, nàng đưa cho thầy giải quẻ.

 

Thầy giải quẻ lập tức : “Thí chủ mệnh cách quá cứng rắn, nhị cửu niên hoa (18 tuổi) nên bàn chuyện hôn nhân, nếu sẽ khắc phu tộc, sẽ tai ương đổ máu.”

 

“Vậy nhị cửu niên hoa thì ?” Tiêu Nhiễm Thấm vội vàng hỏi tiếp.

 

Thầy giải quẻ quẻ, suy tư một câu: “Xem thiên mệnh mà , tạm thời vẫn chắc .”

 

Cẩm Sơ khẽ , nàng vốn xem chuyện nhân duyên nhạt, thể gả chồng , đối với nàng quan trọng, nên tâm trạng của Cẩm Sơ ảnh hưởng.

 

Ba còn đều tự rút quẻ.

 

Tần Phương Du rút quẻ thượng thượng, vợ chồng ân ái bạc đầu giai lão, Triển Vạn Lăng rút quẻ trung đẳng, ngụ ý là nên kỹ những xung quanh.

 

Đến lượt Tiêu Nhiễm Thấm, quẻ rơi xuống, phía hai chữ thượng thượng, Tiêu Nhiễm Thấm thấy liền mừng rỡ khôn xiết, khuôn mặt nhỏ nhắn ửng hồng e thẹn, nhặt lên đưa cho thầy: “Giải, giải nhân duyên.”

 

Thầy giải quẻ xem xong quẻ thì sắc mặt trở nên chút kỳ quái, mí mắt Tiêu Nhiễm Thấm giật giật: “Sư phụ, quẻ ý gì?”

 

“Tựa như quẻ thượng thượng, nhưng một niệm sai lầm đều trong tay thí chủ, thí chủ quá chấp niệm ngược sẽ bù mất, bằng lùi một bước biển rộng trời cao, theo đuổi hạnh phúc của riêng , nhất định sẽ hạnh phúc mỹ mãn.”

 

Lời dứt, sắc mặt Tiêu Nhiễm Thấm trắng bệch, cố gượng : “Đa tạ sư phụ chỉ điểm.”

 

Sau khi giải quẻ bốn mỗi một tâm tư, Tiêu Nhiễm Thấm lâu, kiếm cớ vội vàng rời , Triển Vạn Lăng xoa xoa bụng nhỏ, miệng xuýt xoa ai ôi hai tiếng: “Hai cứ hậu viện đợi , sẽ trở ngay.”

 

Cẩm Sơ quan tâm hỏi mấy câu, Triển Vạn Lăng xua tay: “Triều Hà Tự là khách quen , lạc .”

 

Nói đoạn, nàng nhấc chân đến góc hành lang trốn , xác nhận hai xa, mới lén lút chỗ giải quẻ nãy, từ trong tay áo lấy một xấp ngân phiếu dày cộm nhét qua: “Đêm nay xuất thành, càng xa càng .”

 

Thầy giải quẻ tâm lĩnh thần hội, liên tục cam đoan cắm đầu bỏ chạy.

 

Triển Vạn Lăng đặt quẻ bài giấu trong tay áo trở ống tre, phía rõ ràng là hai chữ thượng, sắp xếp xong chuyện , mới hậu viện hội ngộ cùng hai .

 

Ba đang dạo chơi thì Tần gia phái đến giục Tần Phương Du nhanh chóng về phủ, hạ nhân mặt mày lo lắng, Tần Phương Du lòng thót một cái: “Chẳng lẽ chuyện gì ?”

 

Hạ nhân ấp úng Cẩm Sơ và Triển Vạn Lăng, hạ giọng ghé tai Tần Phương Du thì thầm mấy câu, sắc mặt Tần Phương Du khẽ biến, lập tức với hai : “Đại Khánh, Nam Hòa phái sứ thần đến Bắc Lương chọn hòa công chúa, tổ mẫu , Hoàng thượng gối chỉ một vị Trưởng công chúa xuất giá từ lâu, nếu hòa , chỉ thể chọn từ các gia tộc đại thần.”

 

Triển Vạn Lăng há hốc mồm bộ kinh ngạc: “Còn chuyện ?”

 

Cẩm Sơ kỳ lạ Triển Vạn Lăng, luôn cảm thấy phản ứng của Triển tỷ tỷ hôm nay kỳ quái, Tần Phương Du gật đầu: “Tổ mẫu hôm nay thỉnh an Thái hậu, Thái hậu nhắc nhở tổ mẫu, nên sớm định đoạt hôn sự.”

 

Nói xong Tần Phương Du sang Cẩm Sơ, chút lo lắng, Triển Vạn Lăng là đích nữ nhà tướng môn, là bảo bối cục cưng của Triển tướng quân, triều đình vẫn còn cần đến Triển tướng quân, tuyệt đối thể đưa Triển Vạn Lăng hòa .

 

Còn Cẩm Sơ, vẻ gia thế vẻ vang, nhưng ai chống lưng.

 

Hai chữ hòa đập mạnh tâm khảm Cẩm Sơ, nàng sắc mặt tái nhợt, đầu ngón tay lạnh buốt, Triển Vạn Lăng nắm c.h.ặ.t t.a.y nàng: “Hoàng thượng hứa cho tự chọn chồng, quân tử nhất ngôn cửu đỉnh, sẽ thất hứa .”

 

Cẩm Sơ mơ hồ gật đầu, mí mắt cũng giật giật, hai chữ hòa vẫn như tảng đá lớn đè nặng trong lòng.

 

Ba về phủ khi khí còn hoạt bát nữa, Tần Phương Du rằng khi về phủ sẽ hỏi rõ, phái nha báo tin cho hai .

 

Xuống xe ngựa, Cẩm Sơ trở về Quốc Công phủ chợt nhớ hình như hôm qua cũng chuyện hòa .

 

Mèo con Kute

Chưa đầy nửa canh giờ, chuyện Lương Cẩm quận chúa rút quẻ hạ hạ truyền khắp kinh thành, rằng Lương Cẩm quận chúa mang khắc phu.

 

Phương ma ma khi chuyện suýt nữa ngất xỉu vì tức giận: “Nói bậy bạ, chủ tử là cô nương nhất, thể khắc phu?”

 

Nếu Phi Nhạn ngăn , Phương ma ma suýt nữa đến Triều Hà Tự hỏi cho nhẽ.

 

“Mới nửa canh giờ mà tin tức lan truyền mạnh mẽ như , chủ tử, chắc chắn kẻ hãm hại .” Phi Nhạn .

 

Cẩm Sơ nhướng mày : “Không , cứ mặc kệ nàng .”

 

Chuyện quẻ bài nàng cho là trùng hợp, nhị cửu niên hoa còn ba năm nữa, nàng vội gả chồng, ai để mắt đến càng .

 

 

Loading...